13.Không bắt được

Start from the beginning
                                    

Mà Kang Seulgi nhìn Bae Joohyun, nhìn gương mặt không cảm xúc, im lặng cúi đầu. Đợi sau khi cô đi khỏi, mới ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn về phía ngoài cửa sổ. 

Bae Joohyun, lòng của cô có lạnh băng như vẻ bề ngoài không, hay hoặc là, bởi vì tôi, mới làm cho cô trở nên lạnh lùng như vậy.  

  +++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ 

Kang Seulgi vừa quẹo xe vào đường nhà Đỗ Viễn Hành, tiếng di động lại vang lên chói tay. Giọng nói Park mập mạp so với tiếng chuông di động còn muốn rít gào to hơn, ra lệnh kêu Kang Seulgi quay lại chỗ cô hai nhà họ Bae, tiếp tục dùng hai trăm phần trăm cảnh giác, để cam đoan người kia được an toàn. 

Dù có khờ cũng biết có người dùng mối quan hệ để đẩy người đi như vậy nhất định là Bae Joohyun.  

Mấy ngày trước hận không thể đẩy cô ra 8m, bây giờ lại không tiếc sử dụng mối quan hệ với cấp trên để giữ cô ở bên cạnh. Kang cảnh quan ngày thường mặc dù tự cho mình là người tốt cũng không nghĩ đến mị lực của mình phát huy tác dụng đến mức như vậy. Cô suy nghĩ theo lẽ thường, hiển nhiên là người giàu dựa vào quan hệ thành thói quen xấu. Tuy rằng, mấy ngày qua Kang cảnh quan ở cùng nhà với cô hai Bae vui đến quên cả đất trời, nhưng thái độ của cô đối với công việc là nghiêm túc, phân tích nặng nhẹ rõ ràng, đối với Bae Joohyun mặc kệ người khác sống chết, hành vi ích kỷ vô cùng oán giận, mà chỉ 1 cú điện thoại liền có thể xoay cô như chong chóng, kiểu như vậy càng làm cho người có tâm huyết như Kang cảnh quan càng thêm buồn bực. 

Tiếng dọng thình thịch thình thịch thình thịch trên cửa nhà Bae Joohyun, Kang Seulgi bắt tay vặn quai ba lô trên lưng, cúi nghiêm mặt làm ra vẻ khó chịu cho Joohyun thấy.

Joohyun xem như không có chuyện gì, như biết chắc ai đang ở ngoài cửa, mở cửa xoay người đi vào, căn bản liếc cũng không thèm liếc Kang Seulgi một cái. Kang Seulgibị bỏ ở cửa, trừng mắt nhìn nửa ngày, bất đắc dĩ, đành phải tự mình đi vào trong. 

Joohyun đang sắp xếp 1 túi du lịch loại nhỏ . 

"Cô phải ra ngoài a?" 

"Đến Busan, hẹn khách hàng ở đó, ở lại hai ngày ba đêm." 

"Vào lúc này?" 

"Cũng không thể vì cảnh sát mấy người không phá được án, công ty của chúng tôi sẽ không hoạt động ." Joohyun buông quần áo trong tay, quay đầu lại nhìn Kang Seulgi. 

Seulgi nháy mắt mấy cái, bàn tay lấy di động từ trong túi quần ra. 

"Cô không cần xin chỉ thị, tôi sẽ chịu trách nhiệm về chi tiêu của cô. Bởi vì phải gặp khách hàng, mang vệ sĩ ở bên người không tiện. Cô muốn mang cái gì nói cho tôi biết, bây giờ tôi sẽ kêu người đi mua."  

Đã biết cô muốn làm gì, Joohyun chỉ nói vài câu, mọi việc đều xử lý thỏa đáng. Kang Seulgi biết rõ bị lợi dụng, há miệng thở dốc, cũng không biết nói cái gì cho phải. 

"Không có việc gì nói, bây giờ là có thể đi." 

"Bây... Bây giờ?"  

[COVER] [SEULRENE] Ban Mã TuyếnWhere stories live. Discover now