CHƯƠNG 44: ÁC MA DEATH

1.3K 134 16
                                    

Giữa chốn rừng rậm đồi núi, sương mù bao phủ dày đặc, thân hình bé nhỏ cứ luồn thân cây này sang bụi cây khác, nhảy từ vách đá này sang bờ vực bên kia, dừng chân ở một bờ hồ, nhìn cái lỗ hổng nước màu đen giữa hồ, Alone lầm bầm: "Đây là...Aidas*...!?"

Aidas*: cổng âm phủ

_Ba ngày trước_

Alone lang thang khắp thị trấn lẫn rừng rậm nhưng chả tìm được chút tin tức nào về Fang cả. Cô dừng chân ở một quán nước trong một thị trấn nhỏ, ngồi trong một góc khuất, tay lật lật quyển sách có tiêu đề là "Monster". Tay cô xoa nhẹ cằm, không ngờ quyển từ điển mà Roy để lại cực kì có ích trong việc tìm kiếm thông tin. Chuyện là mới vài phút trước, cô thẫn thờ ngẫm lại lời của Kalrash trước khi chết, hắn nói đó là ác ma, cô thở dài mở quyển sách của Roy ra, tay lật, đầu thì nghĩ: "Chắc suy nghĩ nhiều rồi, đó là ác ma mà, làm sao trong từ điển quái vật lạ..." Suy nghĩ liền ngưng bặt khi mắt cô nhìn thấy một trang giấy có đề tên là 'Death Evil', một bức hình bên cạnh những dòng chữ không rõ nét, nói sao nhỉ...giống mực tàu bôi lung tung lên trang giấy, chẳng có chút trật tự nào. Alone quan sát một lúc, sau đó nhếch môi, thú vị thật! Trang này nằm ở phần cuối cùng của quyển sách, cứ như là không muốn 'ai đó' biết sớm vậy. Có ảnh đây, vậy triệu hồi được chứ nhỉ? Nghĩ là làm, cô đặt tay lên bức ảnh, trong lòng có chút hồi hộp, không biết một bức ảnh không rõ nét thế này triệu hồi được cái gì đây...

Con mắt trái phát sáng...

Triệu Hồi Death Evil!

Xoẹt—Ầm!!!!!!!!!!!!!!

Bầu trời bỗng sạm màu lại, mây đen ùn ùn kéo tới che khuất mặt trời, đám mây đen khổng lồ đó tạo thành một cái xoáy giữa bầu trời, từ trong cái xoáy đó đánh xuống một tia sét màu tím lẫn đen, mà vị trí bị đánh trúng rõ là cái quán nước mà Alone đang ngồi, đèn điện đồng loạt cúp hết. Khách trong quán hốt hoảng. Khoé miệng Alone co giật, nếu biết chỉ triệu hồi cái này mà lại gây chấn động thiên địa thế này thì ra ngoài thử cho rồi ah! Bỗng quyển sách nổi lên một vòng tròn phát sáng màu tím có dạng chú thuật, cái vòng tròn ấy nổi lên làn khói đen. Mắt cô nheo lại, cái đám khói này...làm cô lại nhớ tới chuyện ấy rồi. Khi khói đã ngưng tụ thành một khối lớn, một con mắt...ừ là một con mắt màu đỏ to như mắt quái vật khổng lồ, nó đảo một vòng rồi dừng lại ở cô, nó chớp vài cái. Cô nhìn lại nó, mắt không chớp cái nào.

"Ngươi...là ai?" Một giọng nói ghê rợn vang lên.

Alone nhìn nó hồi lâu, đáp: "Ta là Alon...à không, Alex Fellburis"

"Alex Fellburis? Con gái của Roy?"

"Đúng" Một lần nữa Alone thầm Alex cho cô mượn tên, cô có một cảm giác lâu rồi, có vẻ lũ quái vật lẫn thực vật trong sách có lẽ đã bị Roy thu phục nên chúng biết Roy. Đùng một cái có đứa nào đó tên Alone Amethyst tới làm chủ bọn nó, điên lên chúng chui ra đồng loạt tấn công thì sao? Nên...một số trường hợp, có một số quái vật biết nói hỏi tên cô, cô đều trả lời là 'Alex Fellburis.'

Bỗng con mắt đó biến mất, khói đen cũng không còn dấu vết, mây đen tan đi để lại bầu trời trong xanh thoáng đãng, đèn trong quán nước cũng đã có lại. Cô đen mặt, vậy là xong sao?

[ Đồng nhân HunterXHunter ] Phiêu lưu ở thế giới thợ sănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ