CHƯƠNG 33: CHIMERA

Start from the beginning
                                    

Ngồi vào bàn, Fang đặt hai dĩa mì Ý lên bàn rồi cũng ngồi xuống cùng cô động đũa. Từ sự việc nhà Wasspuksy đến nay cũng đã một tháng rồi, trong thời gian này Alone dạy Fang những hệ Niệm nâng cấp, trưởng thành có khác, chỉ mới hai tuần Fang đã nắm được toàn bộ, thằng nhóc này moi hết những gì cô nhớ do Hisoka dạy rồi! Đồng thời cô cùng Fang cũng đi khắp nơi điều tra thông tin và tìm Kalrash nhưng vô vọng, cái tên này như biến mấy khỏi thế giới ấy, Niệm của hắn cũng không cảm nhận được!

Ăn xong, cô cùng Fang rửa chén dĩa, bất chợt Fang nói: "Nó lại nhạt hơn rồi, màu tím có chút xen lẫn..."

"Ừ..."

Cái gì nhạt hơn?

Là con mắt trái của cô, con mắt màu xanh ngọc lục bảo mang dị lực Midopuksy, Alone nhận thức được con mắt nhạt từ lúc mơ cái giấc mơ quái đản đó. Và có lẽ điều này tác động đến dị lực của con mắt. Lúc cô dùng Dịch Chuyển đến bến cảng thì bị dịch chuyển cách bến cảng nửa quãng đường, Viễn và Truyền Tin cũng tương tự. Nói chung cả hai cái này đều không thể dịch chuyển hay nhìn hay thông suy nghĩ tới đối phương quá xa 3000km. Còn Phục Hồi thì vẫn chữa trị như cũ nhưng càng dùng thì mắt càng nhạt.

Alone cười: "Hay là con mắt dị năng sắp hết hạn sử dụng?"

"Ha! Có chuyện này sao?" Fang cũng bật cười.

Dọn dẹp nhà một chút, cả hai trả phòng thuê. Lên xe lửa đi đến phía Đông Yorkshin. Ngó nhìn ra bên ngoài, Fang kéo tay cô: "Hoa anh đào kìa!"

Bên ngoài cửa sổ là hàng cây anh đào toả rợp một màu hồng dịu làm con người ta cảm thấy thật thanh thản, Alone khẽ cười: "Sắp rồi..."

"Sắp gì ạ?"

"Còn hai tuần nữa...là ngày chị gặp được em lúc một năm trước. A~mới đây mà sắp một năm rồi~"

"Cũng đúng nhỉ, một năm..." Fang đỏ mặt, gãi đầu.

Nhìn khuôn mặt của Fang, một năm thôi mà cậu thay đổi nhiều quá. Nhưng vẫn là Fang, có nên tổ chức sinh nhật không nhỉ?

Mất ba giờ xe mới tới nơi, Alone và Fang xuống xe, đi bộ qua con đường toàn rừng với rừng. Fang vừa đi vừa ngậm kẹo mút: "Sao không đi xe tiếp ạ?"

"Trên đường đến thành phố Sao Băng tiện thể luyện tập luôn"

Luyện tập!? Bộ sắp có gì nguy hiểm sao?

Vâng, suy nghĩ của Fang rất linh, vừa dứt suy nghĩ thì cả hai bị một đàn cọp tấn công. Alone "ướp lạnh" chúng còn Fang cho chúng "uống nước" một cách no bụng. Giờ hiểu thế nào là luyện tập rồi đấy!

Cả hai cứ đi như vậy suốt ba ngày mà không ngủ buổi nào. Mặt cả hai vẫn rất chi là tỉnh bơ, trên đường gặp không ít lũ ngáng đường như sơn tặc, thú dữ nhưng cả hai đều vượt qua rất giản đơn. Đến sáng ngày thứ tư, cả hai đi men theo một con suối.

"Oáp~" Alone ngáp một cái.

"Buồn ngủ rồi sao?" Fang hỏi.

"Ừm..."

"Vậy tìm chỗ nào nghỉ chân đi!"

"Ừm...

Đi một lúc nữa, cả hai nghe được một tiếng hét thất thanh của một cô bé. Fang và Alone đưa mắt nhìn nhau rồi cùng gật đầu. Chớp mắt cả hai biến mất khỏi vị trí vừa đứng. Alone và Fang di chuyển như cái bóng đến nơi phát ra âm thanh.

[ Đồng nhân HunterXHunter ] Phiêu lưu ở thế giới thợ sănWhere stories live. Discover now