C.33 Chuyện của quá khứ

13.8K 655 42
                                    


Du sắp phải thi học kì. Hôm nay là bữa cuối để ôn tập cùng với Khải.

- Du này, Trứơc đây chúng ta có từng quen nhau không nhỉ?_ Khải nghi ngờ hỏi.

- Ể? Anh không nhớ em thật sao? Buồn thật đấy!_ Du chán nãn trề môi.

- Ừm... Nói vậy là chúng ta có quen nhau thật hả?_ Khải cảm thấy hồi hộp, không lẽ suy nghĩ trứơc kia của anh là đúng. Du là đàn em cùng trừơng đó sao?

- Phải. Em còn nhớ rõ lúc đó em đã tỏ tình với anh nữa mà. Nhưng đương nhiên là bị từ chối thẳng thừng rồi_ Do quá tập trung suy nghĩ về bài tập nên khi Khải vừa hỏi đến Du liền theo bản năng phun ra 1 tràng mà không suy nghĩ.

- Hể? Cô gái ăn mặc như thằng lưu manh đó là em thật sao?_ Khải không thể tin hỏi, mắt cũng trợn tròn.

- Ách... À... Em..._ khi phát hiện ra mình lỡ lời Du bối rối cả lên. Giọng cũng lắp bắp không biết trả lời thế nào.

Khải không nói tiếp mà ngồi 1 bên đánh giá Du. Nhìn cô từ trên xuống dứơi rồi lại đem đi so sánh với cô gái đã tỏ tình với anh trong trí nhớ.

Mặc dù đã từng nghi ngờ nhưng tính cách và cách ăn mặc đều hoàn toàn khác nhau. Chỉ có ngoại hình là khá giống. Nhưng theo anh nhớ thì cô gái đó khá ốm và đen chứ đâu có dễ thương như Du bây giờ đâu chứ.

- Em.. Đã thay đổi rất nhiều_ Sau 1 hồi đánh giá, Khải phán 1 câu.

- Ừm... Em cũng thấy vậy_ Du cắn cắn môi trả lời.

A, thế là cuối cùng cũng bị nhận ra. Cứ tửơng anh ấy đã quên hẳn luôn rồi chứ! Nhớ lại cảnh tựơng đó làm cô xấu hổ quá đi mất.

- Ban đầu anh còn tửơng chỉ là ngừơi giống ngừơi thôi chứ! Thật không ngờ..._ Khải hơi ngựơng ngùng nói. Nói thật ra nếu Du vẫn duy trì hình tựơng như lúc trứơc thì có thể anh đã không có cảm tình với em ấy rồi.

- Con ngừơi cũng có lúc phải thay đổi mà nhỉ? Với lại... Hình tựơng đó có lẽ là không hợp với em_ Du nhỏ giọng tâm sự.

......

Du ngồi trên ghế chán nản thở dài.

Lúc này Sang từ trên lần bứơc xuống bỗng dưng tóm lấy tay cô rồi kéo đi.

- này, đợi đã. Anh kéo tôi đi đâu vậy hả?_ Du hơi giận dữ gắt lên. Lúc nào Sang cũng không nói không rằng như vậy cả.

- Đi hẹn hò_ Sang rất ư là tự nhiên phán 1 câu làm Du sững ngừơi.

- Hể? Cái... Cái gì chứ?_ đến khi kịp phản ứng lại đã bị Sang nhét vào xe hơi.

- Chúng ta là ngừơi yêu mà phải không? Phải đi hẹn hò chứ!_ mặt vẫn lạnh như cũ, nói

Ngừơi yêu gì chứ? Tôi đã đồng ý đâu. Đó là do anh tự tiện đi tuyên bố với ngừơi ta như vậy mà! Du than vãn trong vô thức.

...

- Đến nơi rồi_ Sang lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của Du. Chiếc xe cũng đã dừng lại.

- Đẹp quá!_ đây là điều đầu tiên cô nói khi vừa bứơc xuống xe.

Điều thứ 2 cô làm chính là nhắm mắt lại cảm nhận làn gió mát nơi đây, gió luồn qua từng kẽ tóc làm mái tóc của Du rối cả lên.

Anh Trai Tôi Là Sắc Lang [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ