CHAP 37. MIRACLE

1.5K 132 18
                                    

THỨ HAI

Suy nghĩ của Sakura

"Sakura, mẹ nói lần cuối. Mặc quần áo và đội mũ vào nhanh đi!" Mẹ hét lên từ dưới nhà, "Chúng ta bị muộn rồi!"

Tôi ngán ngẩm, chạy ra chỗ Mẹ với bộ áo cử nhân màu trắng cùng với cái mũ cũng màu trắng, ở trên là đỉnh mũ có gắn dây màu vàng (sorry Aya không biết nó gọi là gì hết :( ). Mà thực ra thôi khá thấp,  và cái áo thì quá dài và quá rộng so với tôi. Phải rồi, Mẹ đã đặt may cho tôi một chiếc áo quá khổ.

Hậu quả của việc cái áo quá to là tôi dẫm phải tà áo và ngã dúi xuống sàn khi chạy ra chỗ Mẹ.

"Sakura!"

Mẹ hốt hoảng chạy về phía tôi và giúp tôi đứng dậy, "Tà áo của con không bị bẩn đấy chứ?"

"Vâng con không sao." Tôi đáp lại không mấy hài lòng. Đúng là bà mẹ của năm, con gái bị ngã không lo thì thôi lại còn lo tà áo bị bẩn à.

"Vậy thì nhanh lên đi! Lễ tốt nghiệp sẽ diễn ra trong 15 phút nữa!"

Tôi cầm lấy chiếc mũ trên tay mẹ và nhanh chóng chạy ra khỏi cửa.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Tôi rất vui vì được làm một phần của ngôi trường này. Tôi đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp, không chỉ với bạn bè tôi mà còn với tất cả các bạn đang ngồi đây. Vì vậy, tôi muốn cảm ơn tất cả các bạn vì đã góp phần tạo nên bốn năm học tuyệt vời này. Cuối cùng, chúc các bạn sẽ đạt được những thành công trong tương lai sắp tới." Hyuuga Neji kết thúc bài phát biểu của mình, nhanh chóng bướng xuống sân khấu trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của mọi người, và tiếng hò hét của đám fangirl. Dù sao cậu ta cũng có điểm GPA cao thứ 3 trường nên mới nhận được sự ủng hộ từ mọi người. Nara Shikamaru là người thứ hai, nhưng tôi chẳng quan tâm, và tất nhiên Sasuke là người đứng đầu, và tôi cũng chẳng quan tâm nốt.

Cứ mỗi lần nghĩ về cậu ấy, tôi lại muốn oà khóc lên. Vài hôm trước khi tôi bắt gặp cậu ấy dưới trời mưa, trước của Tập đoàn Haruno, tôi đã muốn chạy tới, van xin cậu ấy đừng bỏ tôi mà đi. Buồn cười thật. Tôi ghét việc tôi yêu cậu ấy nhiều đến vậy, ghét cả việc tôi luôn nhớ về cậu ấy, và tất nhiên cả cái cách cậu ấy chơi đùa với tình cảm của tôi nữa.

Tôi gạt bỏ tất cả những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, khẽ mỉm cười khi Neji bước xuống sân khấu và bước vào bên trong. Tôi có thể nhìn thấy cô Tsunade, Kurenai-Sensei và Kakashi-Sensei đang cầm trên tay những tấm bằng tốt nghiệp, cùng với sự giúp đỡ của Neji, Shikamaru và Sasuke. Ở ngay gần đó thôi có một cây hoa anh đào, gió thôi qua khiến những chiếc cánh hoa rụng xuống và bay theo gió. Lễ tốt nghiệp diễn ra trong một khung cảnh tuyệt đẹp.

Cô Tsunade bước lên sân khấu, tay cầm chiếc mic, "Bây giờ, trò Uchiha Sasuke sẽ giúp ta trao phần thưởng cho ba học sinh đã có thành tích xuất sắc trong năm học vừa rồi."

Huy chương sao? Gì chứ? Không ngờ ngân sách của trường lại nhiêfu đến vậy. Chỉ có thế thôi mà cũng trao cả huy chương sao? Sasuke cầm lấy mot chiếc huy chương, khẽ thở dài. Có vẻ cậu ấy cũng chẳng thích thú gì với việc đứng trên đó. Tôi cũng chán nản hướng lên sân khấu.

[SasuSaku] Internet Love [Translation]Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora