CHAP 35. SECRET PAST

1.3K 136 27
                                    

Chào các bạn, là Aya đây!!

Hôm nay là ngày Aya nhận kết quả nhập học, và Aya đã đỗ!!! 😁😁 Kèm theo đó là học bổng 50% của Đại học Quốc tế Tokyo (Tuy không cao nhưng Aya cũng rất vui vì đây là lần đầu tiên Aya tự cố gắng, tự đặt ra ước mơ và con đường đi cho mình, tự đấu tranh cho dù bố mẹ Aya không mấy ủng hộ với quyết định này).

VẬY NÊN!! Hôm nay Aya sẽ update 2 chap (double chap) cho các bạn ♥️♥️ 1 chap Aya sẽ up ngay bây giờ, và 1 chap Aya sẽ up ngay sau khi nhận được email từ nhà trường (Mặc dù chap không phù hợp với tâm trạng hiện nay của Aya :"<).

Aya chưa đưa ra quyết định có đi hay không, vậy nên Aya chỉ thông báo như vậy thôi.

Chúc các bạn đọc fic vui vẻ 💝💝

________________________________________________________________

Suy nghĩ của Sakura

Tôi không biết tôi đã bước đi thế này bao lâu rồi. Tôi dừng lại ở một công viên gần đó. Nơi này làm tôi nhớ đến rất nhiều kỉ niệm của tôi thời thơ ấu. Lần cuối cùng tôi tới đây, chính là vào cái ngày Ba qua đời.

Có một con sông chảy ngang qua đó. Không có một bóng người. Ở gần dòng sông đó có một cái ghế. Đó là nơi Ba và tôi thường tới. Ba dạy tôi câu cá và dạy tôi cách ném đá để nó nảy trên mặt nước. Nghĩ tới đó, tội lại khẽ cười buồn. Mặt trời bắt đầu lặn, chưa có ánh mặt trời in trên mặt nước nhưng bầu trời cũng bắt đầu chuyển hồng.

Tôi ngồi xuống ghế, mắt nhìn xuống mặt nước. Mặt nước gợn sóng, ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống càng làm mặt nước thêm lung linh hơn. Tôi lấy chân đá vài hòn sỏi quanh chỗ tôi ngồi, rồi dừng lại một lúc. Không suy nghĩ thêm một giây nào, tôi đứng dậy k,hỏi chiếc ghế bê tông, cúi xuoosngnhawjt một hòn sỏi dưới chân ghế.

Tôi bước đến gần hồ nước, tay phải cầm hòn sỏi trắng.

"Ba à, số lần nảy hiện tại của con là sáu."

Đã mấy năm rồi tôi không chơi trò này. Mọi thứ dường như có gi đó không đúng, vì lần này Ba không ở đây với tôi. Tay tôi cầm chắc viên sỏi, khẽ đưa tay về phía sau và ném. Hòn sỏi nảy hai lần. Tôi thở dài.

"Có vẻ như con chơi trò này kém hơn trước nhiều rồi, phải không Ba?" Tôi quay lại chỗ ghế ngồi, lại nghĩ về khoảng thờ gian Ba con tôi còn vui vẻ bên nhau.

Vẫn k,hông có ai ở đây. Đây có lẽ là lần đầu tiên, sau nhiều năm, tôi cảm nhận được Ba vẫn còn ở bên cạnh tôi. Tôi nhắm mặt, quay lưng định bỏ đi. Nơi này có quá nhiều kỉ niệm mà tôi không muốn nhớ.

"Xin chào." Ai đó lên tiếng.

Tôi chắc rằng đây là giọng con trai, nhưng không biết người đó là ai. Tôi ngẩng mặt lên, sững sờ nhìn người trước mắt.

"Em là Sakura?"Anh ta hỏi.

"Còn tùy. Anh là ai?" Tôi hỏi, cố gắng giấu đi tâm trạng.

Anh ta cười, "Itachi."

Tôi nhướn mày, có gì đó không đúng về người này. Anh ta trông giống hệt Sasuke. Người này là-

[SasuSaku] Internet Love [Translation]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ