9. Kể chuyện đêm khuya

22 2 0
                                    

Hắn hạ trầm giọng xuống bắt đầu kể: "Thuở xa xưa người ta quan niệm rằng, người chết không hẳn là chết, chỉ là kết thúc quãng đường dài , nghỉ ngơi một chút rồi lại đi tiếp một quãng đường khác. Khi đó, người chết đến nơi mà người ta gọi là Âm Hồn thành. Nơi các linh hồn tới sau khi lìa xa dương thế đầu thai chuyển kiếp"

Em không tự chủ được mà nghe chuyện của hắn, nói là chuyện ma, nhưng có gì đó không đúng lắm, ngay cả Hoseok đang run sợ hay Yoongi ngái ngủ cũng vô thức lắng nghe. Hắn nói tiếp:

"Một ngày nọ , có một cậu bé ăn xin ti tiện , bẩn thỉu chết đói. Trước kia cũng từng nghe thấy chuyện như vậy , không ngờ sau khi chết thực sự xuống Âm Hồn thành. Cậu bé đi trên một con đường gạch dài đằng đẵng, gạch cũ kĩ đầy rêu xanh, hai bên đường là bạt ngàn hoa bỉ ngạn màu máu. Đi mãi, không biết từ lúc nào, cậu bé đứng trước cổng thành cổ kính, cao vạn trượng được khắc mấy chữ sơn đỏ sẫm bị bong chóc 'Quỷ Môn Quan' và một hàng chữ nhỏ hơn bên dưới là 'Âm Hồn thành' "

Jung Hoseok nuốt ực một cái, che mắt lại như nhìn thấy cái gì đáng sợ lắm. Em nghe chăm chú đến quên cả trời đất.

"Có một con quỷ ở đó mặc giáp đỏ, đeo mặt nạ mặt xanh nanh vàng cao phải đến một trượng tay cầm cây đinh ba gác cổng. Thấy có người tới gần tên đó hỏi giọng như gầm gừ 'Vì sao chết'. Cậu bé trả lời 'chết đói' , hỏi rồi tên đó đưa cậu bé một chiếc đèn lồng , đèn lồng sáng lên, cậu bé qua cổng. Cánh cửa Quỷ Môn Quan đóng lại bên trong tối đen duỗi không thấy năm ngón. Thình lình xuất hiện một lão già lưng còng, đội nón tơi cũ, mặc áo trùm, mặt mày nhăn nhún , miệng móm mém."

Jung Hoseok: "Úi"

Kim Seok Jin: "Nghe thôi mà em cũng sợ được"

Jung Hoseok: "..."

"Ông lão dẫn cậu bé đến một con sông dài, phía trước vẫn tối như vậy, chỉ có ánh sáng nhỏ từ chiếc đèn lồng. Ông bảo cậu lên một chiếc thuyền cũ nhỏ, rồi ông bắt đầu chèo, mái chèo vừa chạm đến mặt nước, hai bên bờ sông bừng ánh sáng từ hàng ngàn chiếc đèn lồng trải dài như bất tận. Dòng sông lấp lánh màu vàng loang lổ. Đi một đoạn sông dài, cuối cùng cũng cập bến. Phía trước bấy giờ không còn tối đến nỗi không thấy gì nữa. Chỉ là vẫn âm u, lờ mờ thấy sương đen lượn quanh, bất ngờ hơn nơi này có nhà cửa quán xá khá đông đúc. Ông lão nói 'nếu ngươi vẫn chưa sẵn sàng đầu thai có thể lưu lại chốn này một chút'  rồi rời đi"

"Nhưng cậu bé không ở lại nơi này , cậu tiếp tục đi thẳng, chẳng mấy chốc nhà cửa quán xá thưa thớt dần rồi không còn nữa. Thay vào đó , cậu bé thấy phía trước có một dòng sông nhỏ với một cây cầu xây bằng gạch bắc ngang qua. Đầu cầu, một người mặc áo trùm che kín từ đầu xuống chân đứng trước một vại nước đang sôi ùng ục. Lại gần mới biết đó là người phụ nữ trẻ"

"Người đó hỏi cậu bé 'đầu thai chuyển kiếp hay cô hồn dạ quỷ' thì cậu bé nói không biết nên chọn gì"

Kể đến đây Yoongi lên tiếng: "Sao lại không biết, chẳng phải đương nhiên là đầu thai chuyển kiếp hay sao?"

Mọi người cũng thắc mắc y như anh. Hắn kể tiếp:

"Cậu bé nói vẫn còn lưu luyến một vị cố nhân chốn hồng trần. Muốn gặp lại vị đó, nhưng không muốn gặp nơi Âm Hồn thành. Nghe vậy người phụ nữ nọ thương cảm chỉ cho cậu một cách có thể quay lại nhân gian. Mọi người có biết đó là cách gì không"

[TAEKOOK] SoulWhere stories live. Discover now