8. Người giời đến

15 2 0
                                    

Cô gái đó, mở miệng ra, câu đầu tiên ấy mà lại là tiếng Nhật, nhưng nhìn bộ đồ cô đang mặc thì cũng hiểu được phần nào. Nhưng vấn đề là ở đây không ai biết tiếng Nhật cả, chỉ có Yoongi trước từng đi du học ở Nhật nên biết chút ít.

Jung Hoseok: "Suga, cô ta nói gì vậy?"

Min Yoongi: "Cô ta hỏi chúng mình là ai?"

Jung Hoseok: "Người nên hỏi không phải là chúng ta à."

Kim Seok Jin: "Suga, em trả lời cổ đi"

Min Yoongi: "Thế anh muốn em bảo với cô ta chúng ta là ai? Là đám đực rựa xui xẻo vẫn sống nhăn răng sau cơn chấn động ?"

"..." Kim Seok Jin: "Thì em cứ bảo chúng ta là người đi"

Yoongi quay sang chỗ cô gái, nói với cô bằng tiếng Nhật: "Anh ấy không phải là con người"

Cô gái: "..."

Cuối cùng , Namjoon nhìn không nổi nữa đành nói: "Quan trọng nhất bây giờ là để cô ta nghỉ ngơi trước đã, sau đó có gì hỏi sau"

Nhưng dù thế thì cũng khá khó, vì Yoongi chỉ biết vài câu đơn giản, bọn họ không thể nói cho cô gái hiểu ý của mình. Đang loay hoay thì chợt thấy Taehyung lên tiếng:

"Jungkookie, có chuyện gì thế, đơ cả người rồi đây này?"

Lúc mấy người nhìn sang em mới giật mình như bừng tỉnh. Mấy người kia nhìn em, trong mắt hiện rõ sự khó hiểu.

... Người khó hiểu là em mới đúng...

Đậu má, với một người chưa từng học tiếng Nhật, chưa đến Nhật, ấy thế mà nãy giờ em lại hiểu Yoongi và cô gái đang nói gì. Không những hiểu , mà còn là kiểu thành thục như đã học rất sâu thậm chí sống ở Nhật Bản phải chục năm. 

Em đang ngơ ngác chợt lóe lên một suy nghĩ, cái gõ trán của cô nàng bên bờ biển đó. 

Park Jimin: "Jungkookie, Jungkookie"

Jeon Jungkook: "Hả?"

Park Jimin: "Em .. em sao thế?"

Em mất một lúc mới hiểu được ý của cậu, nghĩ một hồi em nghĩ vẫn nên kể với bọn họ về chuyện giấc mơ. Trước đó vẫn nên để cô gái này nghỉ ngơi đã thế là em nói:

"Có chuyện em muốn nói với mọi người.... ừm ... Lát nữa sẽ nói bây giờ để em nói chuyện với cô ấy"

Park Jimin: "Sao cơ, em nói được tiếng Nhật hả?"

Em im lặng lại gần cô , em kể lại ngắn gọn câu chuyện của bảy người, rồi bảo cô yên tâm cứ nghỉ ngơi. Tất nhiên cô không yên tâm được mấy, nhưng cũng thả lỏng hơn chút. Còn mấy người kia thì ngỡ ngàng thấy rõ , thiếu điều không viết hẳn lên mặt mấy chữ "em học tiếng Nhật từ lúc nào thế" . Nhưng vừa nãy em có bảo lát nữa kể nên bọn họ cũng không hỏi gì.

Mấy người bọn em đỡ cô gái đến chỗ ô tô, để cô ngồi lên tảng đá nào đó. Jin mang cho cô cơm đóng hộp trong cửa hàng tiện lợi. Cô nhìn hộp cơm thoáng chút bất ngờ. Cô hỏi một câu , Jungkook dịch lại:

"Cô ấy hỏi đây là cái gì?"

Sáu người kia: "..."

Cô ta là người trời à??? Cơm đóng hộp, không biết sao??? Nhật Bản không có cái này hả? Tất nhiên là có , hỏi thừa? Thế tại sao cô ta không biết?? Cụ tổ tao cũng không biết

[TAEKOOK] SoulWhere stories live. Discover now