CHAP 4. SAME WORDS

Start from the beginning
                                    

"Tôi không đánh giá cậu ta. Tôi đánh giá thái độ của cậu và cả đám bạn của cậu." Tôi trả lời, "Cậu nghĩ đứa con gái nào cũng sẽ điên cuồng vì các cậu sao, cậu nhầm rồi. Tôi không phải loại con gái đó."

Hắn bỏ tay tôi ra, tôi lườm hắn. Sasuke nhanh chóng bỏ đi. Tôi nhìn Kiba, cậu ta chỉ nhún vai.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi ngồi trong xe mẹ, chúng tôi đang trên đường tới Công ty Web Haruno. Tôi thật sự không muốn gặp tên Deidara đó. Tất nhiên hắn ta nhìn rất hấp dẫn, nhưng mà...... Thật mỉa mai, cái chết của ba tôi.

Chiếc xe dừng lại đột ngột, cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi. Mẹ quay lại nhìn tôi và cười.

"Hai tiếng nữa mẹ sẽ quay lại đón con, được chứ?" Mẹ nói.

"Hai tiếng sao? Lâu vậy?" Tôi hỏi.

"Deidara hẹn con ở quán cà phê để bàn về công việc của con."

"Ummmmmm, vâng. Chào mẹ."

Tôi chận rãi bước ra khỏi xe. Mẹ lái xe đi, tôi ngước lên, nhìn chằm chằm vào tòa nhà và dòng chữ 'Tổng công ty Web Haruno'. Tôi thở dài và bước qua cánh cửa. Có rất nhiều người ở đó. Tôi không ngạc nhiên, tòa nhà đc xây dựng trong thành phố mà.

Tôi bước vào trong và tiến thẳng tới quầy tiếp tân. Một cô gái tóc đen ăn mặc lịch thiệp đang bận rộn với công việc của mình. Tôi bước tới quầy, cô ta ngước lên nhìn tôi, ánh mắt vẻ săm soi. Tất cả mọi người đều ăn mặc rất lịch sự. Nên có vẻ cách ăn mặc của tôi không được lọt mắt cho lắm.

"Ummmm, tôi tới để gặp ngài Haku." Tôi nói. (Không ai biết họ của Deidara nên mình cứ đặt bừa vậy nha, thực ra làdo tác giả đặt.)

"Cô tên gì?" Cô ta hỏi, mắt nhìn vào cái laptop.

"Haruno Sakura."

Cô tiếp tân giật mình, ngẩng lên nhìn tôi.

"Cô là con gái ngài Kizashi?" Cô hỏi đầy kinh ngạc.

"Vâng thưa cô." Tôi trả lời.

"Ôi trời, trông cô khác quá!" Cô ấy cười.

"Cảm ơn cô."

Cô ngay lập tức thay đổi thái độ, nhìn tôi với ánh mắt đầy thương tiếc.

"Tôi rất tiếc." Giọng cô nghẹn ngào.

Tôi không nói gì, chỉ khẽ củi đầu.

"Ngài Haku?" Cô ta gọi

Tôi nhìn cô tiếp tân.

"Cô Haruno Sakura muốn gặp ngài." Cô tiếp tục, "Vâng thưa ngài."

Cô tiếp tân đặt máy xuống và nhìn tôi, "Tầng 21, cánh cửa cuối cùng. Cô không muốn đến muộn đâu." Cô cười.

"Cảm ơn." Tôi đáp lại.

Tôi bước vào thang máy, cùng một người khác nữa.  Anh ta ăn mặc khá hấp dẫn. Nhìn anh ta cũng khá giản dị và thân quen, chắc tôi đã gặp anh ta đâu đó ở trường. Tôi cứ nhìn anh ta như vậy.

[SasuSaku] Internet Love [Translation]Where stories live. Discover now