Chương 121. Công lược giáo thảo cao lãnh 4 (hơi H)

Start from the beginning
                                    

"Vú em rất lớn, vô cùng thích hợp nhũ giao." Ánh mắt Diệp Tiêu Nhiên dừng trên cặp vú tuyết trắng của cô, sau đó để cô quỳ gối giữa hai chân hắn.

Hai đầu gối Hứa Khanh Điềm quỳ trên mặt sàn lạnh băng, làn váy bên hông trượt xuống che đậy cái mông trần trụi cùng với hoa huyệt ướt đẫm, quần lót ren màu đen không biết khi nào đã bị lấy ra đẻ trên ghế dài.

Tay cô rủn ẩy cởi ra áo ngực còn đang mặc trên người, quần áo Diệp Tiêu Nhiên còn hoàn hảo mặc trên người, chỉ có từ trong khe hở khóa quần lộ ra một côn thịt màu đỏ tím đứng thẳng trước mặt Hứa Khanh Điềm.

Cô dựng thẳng lưng, làm cặp vú lớn càng gần sát côn thịt màu đỏ tím, tay run rẩy nâng lên vú, đem côn thịt thô dài kẹp vào giữa, côn thịt nóng đến mức làm đầu gối cô suýt chút nữa mềm nhũn, hoa huyệt lại trào ra mật dịch.

Khi cảm giác trơn mềm bao lấy côn thịt dưới háng, Diệp Tiêu Nhiên thỏa mãn thở ra một hơi: "Hừ..... Thật thoải mái....."

Tiếng rên rỉ trầm thấp gợi cảm của nam nhân làm mặt Hứa Khanh Điềm đỏ bừng, cô bắt đầu dùng tay nâng vú lên kẹp lấy côn thịt mà ma sát ra ra vào vào.

Quy đầu cực đại ra ra vào vào giữa cặp vú, ngẫu nhiên bởi vì động tác của cô mà chọc vào cằm, làm cô có chút ngoài ý muốn chính là côn thịt của Diệp Tiêu Nhiên cũng không khó ngửi như vậy, ngược lại có một cỗ mùi hương nồng đậm hormone nam tính, cô dùng tư thế này ma sát côn thịt, hoa huyệt dưới thân càng ướt đẫm.

"Ân....." Diệp Tiêu Nhiên tựa lưng vào ghế dài, cả người căng chặt hưởng thụ Hứa Khanh Điềm phục vụ, ánh mắt hắn dừng trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đỏ bừng, lại nhìn côn thịt của bản thân cách cái miệng nhỏ của cô cực kỳ gần.

"Dùng miệng liếm quy đầu một chút." Thanh âm trầm thấp vang lên.

Hứa Khanh Điềm chần chờ, cô do dự nhìn quy đầu đỏ tím, nhưng mà nghĩ tới như vậy có thể làm Diệp Tiêu Nhiên sớm bắn tinh, trong lòng quyết định, dù sao cũng đã như vậy, liếm một chút cũng không có gì.....

Nghĩ như vậy, cô dứt khoát nhắm mắt lại, miệng nhỏ mở ra, ngậm lấy quy đầu cực đại kia vào trong miệng.....

"Hừ....." Diệp Tiêu Nhiên thoải mái rên một tiếng, cảnh tượng này đánh sâu vào thị giác làm hắn cảm thấy vô cùng kích thích.

Trong thư viện của trường học, hoa hậu giảng đường thanh thuần xinh đẹp lúc này đang quỳ gối khẩu giao cho hắn, còn dùng cặp vú đầy đặn no đủ kia nhũ giao, thậm chí trước đó còn bị hắn đùa bỡn cao trào hai lần, loại chuyện này.....trước nay chưa từng có.

Quy đầu bị Hứa Khanh Điềm ngậm lấy cũng không có mùi vị tanh hôi như trong tưởng tượng, ngược lại mùi vị chứa nồng đậm hormone nam tính tràn ngập trong khoang miệng.

Cô thử dùng đầu lưỡi của mình khẽ liếm quy đầu, đồng thời tay nâng vú lên ma sát côn thịt, Diệp Tiêu Nhiên phất ra tiếng rên rỉ gầm nhẹ, tay hắn nắm chặt ghế dài, khoái cảm dưới thân làm lắm hận không thể hung hăng cắm vào trong miệng cô.

Thấy Diệp Tiêu Nhiên phản ứng như vậy, Hứa Khanh Điềm bắt đầu dùng miệng liếm mút quy đầu, phát ra tiếng vang tấm tắc, đồng thời chiếc lưỡi linh hoạt vòng quanh uyển chuyển trên quy đầu, cho đến khi đầu lưỡi cô như là đụng phải mã mắt, nếm được hương vị của chất lỏng chảy ra trong đó, có chút tanh.

Phản ứng của Diệp Tiêu Nhiên cũng vô cùng rõ ràng, hắn đĩnh động phần hông muốn làm côn thịt càng thêm cắm sâu vào trong khoang miệng mềm mại của Hứa Khanh Điềm.

Nhận thấy được động tác của hắn, Hứa Khanh Điềm cũng không để hắn thực hiện được, cặp vú kẹp lấy côn thịt cũng không phải là dễ đột phá như vậy.

Cô dùng đầu lưỡi chống lại mã mắt mà nghiền nát, đồng thời miệng dùng sức liếm mút quy đầu, giống như là muốn hút ra tinh dịch vậy, vú mềm mại tuyết trắng cũng kẹp chặt thân gậy mà ma sát.

Diệp Tiêu Nhiên không kiên trì được bao lâu liền có xúc động muốn bắn tinh, hắn cũng không có ý muốn khó xử Hứa Khanh Điềm, cũng không tính toán khống chế thời gian bắn tinh của mình, chịu đựng dục vọng muốn bắn trong miệng cô, vội vàng rút côn thịt ra khỏi cái miệng nhỏ mềm mại, tinh dịch trắng đục ào ào bắn lên trên vú cô, sau đó chậm rãi chảy xuống dưới, có chảy xuống bụng cô rồi chảy lên váy, cũng có từ đầu vú nhỏ giọt lên váy.....

Hứa Khanh Điềm sững sờ, kết thúc rồi sao?

Nhưng cô lại có cảm giác khóc không ra nước mắt, trên người đều là loại đồ vật này, đợi lát nữa cô làm sao dám ra ngoài?

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcWhere stories live. Discover now