Chương 16. Công lược bác sĩ trúc mã 15 (hơi H)

19.2K 303 1
                                    

Trên thực tế đích xác như lời của Quý Hàn, hôm nay hắn không có nhiều việc, chỉ đơn giản là đến xem tình trạng của bệnh nhân trong phòng bệnh, hoặc là ngồi ở văn phòng xem chút văn kiện linh tinh.

Theo ý của hắn, bệnh viện nếu không có ca phẫu thuật lớn, thì hắn không cần ra tay.

Điều hòa trong văn phòng mở nhiệt độ có chút cao, Diêu Vi ngồi trong chốc lát, liền cảm thấy trên người hơi nóng, chịu không nổi phải cởi áo khoác.

Quý Hàn ngồi ở bàn làm việc thấy vậy, vội vàng buôn bút trong tay, đem áo cô vừa cởi lại khoác lên, nhíu mày nói: "Lỡ bị lạnh rồi sinh bệnh thì phải làm sao đây?"

"Là do trong phòng quá nóng, lại nói anh không phải bác sĩ sao? Bị bệnh liền sẽ đến tìm anh a!" Diêu Vi vẻ mặt vô tội nói đùa, tươi cười xinh đẹp, đôi mắt trong suốt phản chiếu hình bóng của hắn.

Quý Hàn sửng sốt, vội vàng cúi đầu, không ngờ ở góc độ của hắn, một mảng lớn da thịt tuyết trắng ở cổ áo của Diêu Vi lộ ra tới, mơ hồ có thể thấy được khe rãnh trước ngực.

Quý Hàn chỉ cảm thấy cả người khô nóng, hắn cuống quýt dời đi tầm mắt: "Bị bệnh không phải là việc gì tốt, em đừng cởi nữa."

Thấy dáng vẻ này của Quý Hàn, Diêu Vi chớp chớp mắt, bỗng nhiên nổi lên tâm tư trêu đùa, đứng lên ôm lấy cánh tay hắn cố ý đè ở sườn ngực lay động: "Em không cởi nữa là được, vậy anh nói em nghe một chút anh chữa bệnh cho những người bệnh đó như thế nào vậy? Dùng dao phẫu thuật hay là ống nghe nhịp tim?"

Hô hấp Quý Hàn rõ ràng tăng lên, cánh tay cảm giác được cảm xúc mềm mại, làm hắn lập tức nhớ tới lúc trước tự mình dùng đôi tay cảm nhận được sự trơn mềm của ngực nhũ, đôi mắt nhìn về phía Diêu Vi lập tức u ám lên, hắn ách giọng nói: "Em thật sự muốn biết?"

"Đương...... nhiên." Nhìn ánh mắt không thích hợp của Quý Hàn, Diêu Vi chột dạ cúi đầu, có chút không đủ tự tin buông lỏng cánh tay hắn.

"Anh dẫn em đi xem liền biết." Quý Hàn tuy rằng đối với việc Diêu Vi buông tay có chút mất mát, nhưng ánh mắt hắn lại có lửa nóng dị thường, thậm chí mang theo một loại cảm xúc mạc danh chờ mong cùng hưng phấn.

"Thật sự là có thể xem sao?" Diêu Vi kinh ngạc.

"Ân." Quý Hàn nói, mang theo Diêu Vi vào một cái cửa hông nhỏ trong văn phòng.

Diêu Vi ngạc nhiên đi vào, phát hiện bên trong là một phòng chữa bệnh nhỏ, có bàn giải phẫu, dao phẫu thuật cùng các dụng cụ y tế.

Quý Hàn ở đằng sau nhẹ nhàng đóng cửa, sau đó khóa lại, đây là nơi hắn chuyên dùng để xử lí một số giải phẫu nhỏ, ngày thường rất ít khi dùng đến.

Diêu Vi tò mò chạm vào dụng cụ y tế, Quý Hàn từ phía sau ôm chặt lấy cô, nghiêng đầu hôn lên cái cổ tuyết trắng.

"Anh đừng nháo, ngứa." Hơi thở ấm áp của đối phương phun lên cổ, Diêu Vi nhịn không được duỗi tay đẩy hắn.

Quý Hàn bắt được một bàn tay của Diêu Vi, làm cô nghiêng thân người, cùng hắn đứng mặt đối mặt, thanh âm ám ách: "Em ngứa ở chỗ nào? Phía trên hay là phía dưới?"

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ