Phiên ngoại 1. Xe chấn 1 (cao H)

23.3K 231 0
                                    

Từ sau khi Quý Hàn thành công ôm được mỹ nhân về, Quý Diêu hai nhà bắt đầu thương lượng chuyện kết hôn.

Còn ba ngày nữa là kết hôn, Quý Hàn không biết nghe được từ Phương Hoành sự tích lãng mạn gì, quyết định buổi tối hôm nay mang Diêu Vi lên đỉnh núi ngắm sao.

Bởi vì muốn làm cô kinh hỉ, cho nên Quý Hàn cũng không nói cho Diêu Vi hắn muốn đưa cô đi đâu.

Đêm, đen kịt.

Đi lên trên núi cũng không có đèn đường, dọc theo đường đi chỉ có tiếng động cơ ô tô gầm rú.

Diêu Vi cảm thấy kì quái: "Anh muốn đưa em đi đâu? Sao lại đi vào chỗ hẻo lánh như vậy?"

Ngay từ đầu khi Quý Hàn hẹn cô, Diêu Vi tưởng là Quý Hàn muốn đi khách sạn xem cảnh đêm, hoặc là đi tiệm cơm Tây với bữa tối có ánh nến lãng mạn.

Ai biết Quý Hàn thế nhưng không chọn tới nơi bình thường, dọc theo đường đu nửa bóng người cũng không có, hiện tại trời đã tối đen, hơn nữa không có đèn đường, thấy thế nào cũng có cảm giác quỷ dị.

"Tới rồi em sẽ biết." Quý Hàn nhấp môi trả lời, nói xong hắn lại bổ sung một câu: "Đã sắp đến nơi rồi."

Hắn cũng không nghĩ tới đường lên núi xa như vậy, cũng may tình hình giao thông còn bình thường, xe chạy một đường vững vàng.

Diêu Vi có chút bất an nhìn sắc trời qua cửa sổ xe, do dự suy đoán: "Trời hôm nay giống như sắp mưa."

"Không có khả năng?" Giọng nói của Quý Hàn mang theo một tia nôn nóng, sáng nay hắn đã xem qua dự báo thời tiết, rõ ràng nói đêm nay không có mưa.

"Thật sự! Không tin thì anh xem đi." Diêu Vi nói, hạ cửa sổ xe xuống, vươn một bàn tay nhỏ ở bên ngoài, một lát sau mới thu lại, bàn tay đã dính nước mưa.

Quý Hàn phân thần nhìn thoáng qua, quả nhiên trời đã mưa.

Một lát sau, trời đã mưa lớn, hạt mưa rơi trên xe, thanh âm lộp bộp.

Diêu Vi vội vàng kéo cửa sổ lên, hỏi: "Anh rốt cuộc muốn đem em đi đâu a? Trời cũng đã bắt đầu mưa rồi."

Quý Hàn không trả lời, trong lòng cực kỳ bực bội, ngày mưa còn có thể ngắm sao sao? Hắn hiện tại hy vọng trời sẽ mưa nhỏ.

Nhưng mà ông trời lại không như mong muốn của hắn, thật vất vả đi đến chân núi, mưa lại càng lớn hơn.

Bọn họ bị nhốt trong xe.

Diêu Vi nhìn sắc mặt xanh mét của Quý Hàn, chần chờ nói: "Nếu không chờ mưa nhỏ chúng ta lái xe trở về đi."

Xe cũng đã đi đến chân núi, cô cho dù ngốc cũng biết được Quý Hàn là muốn mang cô lên núi.

Nhưng mà mưa quá to đường núi đi rất không an toàn, hơn nữa lại là buổi tối, rất dễ dàng xảy ra tai nạn.

Quý Hàn xanh mặt gật đầu, đem xe chạy đến nơi đất bằng có địa thế cao chút, sau đó tắt máy.

Bên trong xe lập tức an tĩnh lại, chỉ có tiếng mưa lộp bộp bên ngoài không dứt bên tai.

Điều hòa bên trong xe nhiệt độ có chút thấp, Diêu Vi lại ăn mặc đơn bạc, nhịn không được ôm chặt hai tay.

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ