Chương 118. TG08: Công lược giáo thảo cao lãnh 1

15K 217 0
                                    

Ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua cửa sổ rơi vào trong phòng, trên chiếc giường lớn không một bóng người, bên cạnh giường là một khoang trò chơi lớn bằng cơ thể người.

Hứa Khanh Điềm mở ra cửa khoang trò chơi, cả người mềm mại, khuôn mặt ửng hồng đi từ bên trong ra.

Cô kiều suyễn thở hổn hển ngã lên giường lớn, quần lót ren gợi cảm dưới váy ngủ đã ướt đẫm.

Nhiệm vụ này cũng quá hố cha đi, thân thể này là hoa hậu giảng đường đại học, bên ngoài thanh thuần xinh đẹp, gia cảnh ưu việt, vậy mà lại thích một cái game online thực tế ảo.

Cho nên nhiệm vụ lần này của cô là công lược người chơi trong đó, không phải công lược trong trò chơi, mà là công lược ở hiện thực.

Nhưng cô căn bản không biết trong hiện thực đối phương là ai a!

Cũng may hệ thống không đến mức không cho cô chút đầu mối nào, chỉ là nhắc nhở mục tiêu công lược học cùng trường đại học với ký chủ, còn thân phận ra sao thì phải tự tìm hiểu, có lẽ là giáo sư, sinh viên, bảo vệ.....

Nhưng mà nghĩ đến độ đốt tiền của game online thực tế ảo cùng với tính đặc thù của trò chơi này, Hứa Khanh Điềm đã loại bỏ được rất nhiều nam sinh không phù hợp với điều kiện.

Điều duy nhất khiến cô lo lắng là nếu đối phương đã có gia đình hoặc có con rồi thì phải làm sao đây? Chẳng lẽ để cô đi làm tiểu tam?

Tình huống hiện tại không cho cô suy nghĩ quá nhiều, phải làm sao tìm được nhân vật mục tiêu đây?

Trường học này quá nhiều người, cô không dám chắc chắn là người nào, cũng căn bản không dám đi hỏi người ta có chơi trò này hay không.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì đây là game online thực tế ảo làm tình, ở trong trò chơi, người chơi có thể trải nghiệm các hình thức làm tình.

Đối tượng để bạch bạch cũng có thể tự lựa chọn.

Trò chơi này rất đặc thù, Hứa Khanh Điềm sở dĩ chơi cái này là bởi vì trong hiện thực cô không dám phóng đãng như vậy, mà trong trò chơi lại được thể nghiệm nam nữ hoan ái.

Thậm chí còn yêu đối tượng bạch bạch cùng mình trong trò chơi này.

Hiện tại xem ra, cô muốn công lược đối phương, chỉ có thể làm tốt quan hệ với người đó trong trò chơi.

Nhưng mà những người chơi trò chơi này tính cảnh giác đều rất cao, sẽ không dễ dàng lộ ra danh tính thật của mình.

Cô làm tình mỗi cùng đối phương trong trò chơi nhưng cũng không có được một ít tin tức nào liên quan tới thân phận thật sự của đối phương.

Tên của Hứa Khanh Điềm trong trò chơi là Ngọt ngào dụ hoặc, rất không trong sáng, lại rất phù hợp, dung mạo trong trò chơi tương tự tới 50% dung mạo ngoài đời thực, chỉ là điều chỉnh màu tóc, màu da, ngũ quan thay đổi một chút, nhưng dáng người thì chỉnh không được, hết thảy đều theo như hình dáng ngoài đời thực.

Mà người cô muốn công lược, tên trong trò chơi là Một đêm mãnh liệt, cũng không trong sáng gì, lại không phù hợp với tên, nguyên nhân là bởi vì trong trò chơi, hắn không ngừng cùng Hứa Khanh Điềm một đêm tình cảm mãnh liệt, mà là đã gần một tháng như vậy.

Tướng mạo của hắn trong trò chơi là một soái ca con lai, Hứa Khanh Điềm cảm thấy đây không phải tướng mạo chân thật của hắn, khí chất của hắn có chút lạnh lùng, tính dục lại vô cùng mãnh liệt, cực kỳ mâu thuẫn.

Vừa đến buổi tối, hắn đúng giờ online, cùng Hứa Khanh Điềm làm nhiệm vụ tình ái trong trò chơi, có đôi khi cũng sẽ lựa chọn đơn độc làm nhiệm vụ.

Hứa Khanh Điềm dùng chút thủ đoạn nhỏ, đem vật phẩm mà hệ thống cho cô là thập trọng thiên cung cùng với hoạt sắc sinh hương vào trong trò chơi, đồng thời học tập kỹ xảo đặc thù khi làm tình, nếu không sao có thể làm đối phương liên tục một tháng đối cô thực tủy biết vị.

Hứa Khanh Điềm rời giường tắm rửa sạch sẽ, phản ứng sinh lý trong trò chơi cũng sẽ tồn tại trong hiện thực, hôm nay trên trường còn có tiết, cô cũng không thể tiếp tục trầm mê.

Hứa Khanh Điềm sau khi tắm rửa xong, thay một bộ váy trắng, tóc đen dài xõa trên vai, rơi trên váy trắng, màu trắng đen đối lập phá lệ rõ ràng.

Ngũ quan thanh lệ tinh xảo, một đôi mắt to tròn, mày đẹp không ngắn không dài gãi đúng chỗ ngứa, đôi môi anh đào căng mọng như thạch trái cây làm người muốn cắn một miếng.

Khí chất thanh thuần, đôi chân dưới lớp váy thon dài trắng nõn, tỷ lệ hoàn mỹ, vòng eo nhỏ đến mức một tay có thể ôm hết, hai luồng no đủ đẫy đà trước ngực bị bao lấy, cổ áo chữ V lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng với chiếc cổ ưu nhã trắng nõn.

Bởi vì gia cảnh giàu có, Hứa Khanh Điềm cũng không ở ký túc xá của trường mà là ở gần trường thuê một phòng, thứ nhất là điều kiện tốt hơn ký túc xá, thứ hai là một người ở sẽ riêng tư hơn so với nhiều người cùng sống chung.

Chung cư cô thuê rất gần trường học, đi đường năm sáu phút là tới, không biết trên đường đi đã hấp dẫn biết bao nhiêu ánh mắt của nam sinh.

Trường học rất lớn, Hứa Khanh Điềm đi đường hơn hai mươi phút mới tới được phòng học.

Còn khoảng mười phút nữa là tới phòng học, một người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn đi về phía cô, Hứa Khanh Điềm đau đầu dừng chân lại.

"Khanh Khanh, sau khi em tan học chúng ta cùng đi ăn cơm đi?" Người đàn ông đến gần cô, trực tiếp mở lời mời, ngoại hình anh tuấn tiêu sái làm rất nhiều nữ sinh đi ngang qua phải ghé mắt.

Mày Hứa Khanh Điềm nhíu lại, vô cùng uyển chuyển cự tuyệt nói: "Giữa trưa em còn có việc bận....."

Đây là bạn của anh trai cô, Vệ Thần, từ lần trước nghỉ đông, hắn ta tới tìm anh trai cô, sau đó trong lúc vô ý nhìn thấy cô liền bắt đầu thường thường xuất hiện bên người Hứa Khanh Điềm.

Bởi vì hiệu trưởng trường đại học này là người Vệ gia, nên hắn ta ra ra vào vào trong trường cũng không bị ngăn cản, mặc cho Hứa Khanh Điềm uyển chuyển cự tuyệt ám chỉ thế nào, hắn ta cũng nhìn như không thấy, chỉ cần rảnh là tới trường tìm cô.

Điều này làm cho Hứa Khanh Điềm trên cơ bản ngoại trừ có tiết mới đến trường học, thời gian còn lại đều ở nhà, căn bản không có thời gian đi tìm mục tiêu công lược.

Vệ Thần như là không nghe ra ý cự tuyệt của cô, nhướng mày nói: "Cho dù bận cũng không thể không ăn cơm chứ?"

Hứa Khanh Điềm khổ không nói nổi, gia hỏa này càng ngày càng khó đối phó, cô chỉ đành căng da đầu nói: "Em cùng với bạn học đã hẹn ăn cơm với nhau trước rồi."

"Là nam sinh hay là nữ sinh?" Mày Vệ Thần nhăn lại.

"Đều có, cái kia..... Vệ đại ca, em còn phải đi học, em đi trước." Hứa Khanh Điềm cũng không muốn cùng hắn ta phải nói nhiều, vội vàng rời đi, hắn ta cũng không phải mục tiêu công lược, cô không muốn lãng phí thời gian.

Không ngờ tới cảnh hai người nói chuyện bị không ít người qua đường nhìn thấy.

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ