Chương 7. Công lược bác sĩ trúc mã 6 (hơi H)

29.5K 504 4
                                    

Đường Giang vươn ngón tay ra đè miệng vết thương, khiến cho hắn đau đến nhe răng nhếch miệng, trong lòng lại cực kỳ tức giận.

Đặc biệt là khi nhìn đến một màn tình cảm nam nữ ôm chặt nhau, đố kỵ cùng tức giận trong lòng hắn giống như một ngọn lửa.

Có vài người cứ kỳ quái như vậy, một khi nhận định nữ nhân nào đó là của hắn, sẽ tuyệt đối không để nam nhân khác nhúng chàm.

Có lẽ chính là thói hư tật xấu của đàn ông đi!

Quý Hàn không nói lời nào ôm Diêu Vi rời đi, Đường Giang cũng không có ngăn cản, chỉ là âm trầm nhìn chằm chằm bóng dáng của bọn họ khi rời đi, hỏa khí trong lòng nghẹn lại, không có chỗ phát.

Đầu Diêu Vi choáng váng, được Quý Hàn ôm lên xe ngồi ở ghế phụ.

Khởi động xe, nhấn ga, liền mạch lưu loát.

Quý Hàn ngồi ở ghế điều khiển, đôi tay thon dài dùng sức nắm chặt tay lái lộ rõ khớp xương, thái dương trên mặt nổi gân xanh biểu hiện hắn tâm trạnh không bình tĩnh.

Trong không gian nhỏ hẹp, Diêu Vi lại say, cũng có thể cảm nhận được áp suất thấp đến từ Quý Hàn.

Nhưng mà thân thể thật sự quá khó chịu, cô đành phải hạ cửa sổ xe xuống một chút, để gió lạnh ở bên ngoài ùa vào thổi tỉnh chính mình.

Đôi tay cô ôm ngực, cả người cuộn tròn trên ghế phụ, biểu hiện ra một loại trạng thái cực kỳ không có cảm giác an toàn.

Quý Hàn khuôn mặt xanh mét, ánh mắt nặng nề nhìn con đường phía trước, hắn chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu như bị lửa đốt, hắn cũng không biết lúc nãy khi chạy đến tầng hai nhìn thấy Diêu Vi bị nam nhân kia cường hôn, trong lòng giống như bị đánh một đòn nghiêm trọng, hít thở không thông, tiếp đến là cực kỳ phẫn nộ lửa giận!

Làm cho hắn hận không thể đem nam nhân kia hung hăng đánh một trận, tốt nhất là đánh đến mức không đứng dậy nổi.

Gió lạnh liên tục thổi tới làm bên trong xe bắt đầu lạnh lẽo, Diêu Vi nhịn không được bắt đầu run, lại luyến tiếc đem cửa sổ đóng lại.

Quý Hàn vẫn luôn phân tâm chú ý Diêu Vi, thanh âm ra lệnh lạnh lùng: "Đem cửa sổ xe đóng lại cho anh!"

Nhận thấy được trong giọng nói của Quý Hàn từ trước đến nay chưa từng lạnh lẽo như vậy, Diêu Vi đành phải đóng cửa sổ xe lại.

Cô không có việc gì liền tìm lời nói nhằm xoa dịu bầu không khí lạnh lẽo này, hỏi với ngữ khí cẩn thận: "Quý đại ca, ăn đã ăn tối chưa ?"

Ngực Quý Hàn phập phồng, thanh âm từ trong cổ họng phát ra: " Ăn rồi."

Nếu không phải vì tốn thời gian ăn tối, hắn không đến mức tới muộn lâu như vậy, làm cho Diêu Vi bị tên hỗn đản đó chiếm tiện nghi.

Diêu Vi ngượng ngùng nói: "Vậy là tốt rồi, tốt rồi."

Hỗn đản! Quý Hàn đêm nay bị làm sao vậy! Bộ dáng âm dương quái khí lúc này thật đáng sợ! Làm cô không biết nói gì tiếp theo.

Một đường yên lặng không nói chuyện, cuối cùng xe cũng chạy đến dưới lầu, Quý Hàn không nói một lời, sau khi đỗ xe xong, đỡ Diêu Vi đi đường xiêu xiêu vẹo vẹo vào thang máy.

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ