Chương 76. Chấp hành nhiệm vụ đặc thù 5 (H)

10.5K 200 0
                                    

 Ngoài cửa sổ, mưa vẫn rơi tầm tã, tiếng mưa rơi lộp bộp hòa với không khí trong phòng tạo ra cảm giác bất an.

"Anh rốt cuộc muốn gì?" Sự khác biệt về sức lực giữa nam nữ làm cô không thể tránh thoát được sự khống chế của đối phương, Thẩm Thanh  Hàm cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, con ngươi đen nhánh đối diện với cặp mắt phượng tối tăm.

"Ha, em cảm thấy tôi sẽ muốn gì?" Lạc Quyến hoàn toàn xé bỏ mặt nạ ôn hòa nho nhã thường ngày, ánh mắt tối tăm giống như tia X quang mà quét từ trên mặt xuống ngực rồi xuống bụng cô.

Ánh mắt càn rỡ của đối phương làm Thẩm Thanh Hàm vô cùng tức giận, cả người run rẩy, căm tức nhìn Lạc Quyến, uy hiếp: "Nếu anh dám chạm vào một cọng lông của tôi, có tin tôi sẽ báo nguy hay không!"

Cô thật sự không nghĩ tới, hiệu trưởng bề ngoài ôn tồn lễ độ, cư nhiên bên trong lại là văn nhã bại hoại! Mắt cô đúng là mù rồi!

Lạc Quyến cười tà nịnh, thấp giọng nói: "Tôi tin, nhưng mà trước khi báo nguy, tôi sẽ hưởng thụ thật tốt."

Nói xong, hắn đẩy mạnh Thẩm Thanh Hàm ra phía sau, đằng sau cô là ghế xoay, cô bị đẩy trực tiếp ngồi lên ghế, bởi vì do quán tính, cô ngồi ghế xoay bị đẩy đi một đoạn xa đụng tới tận bức tường.

Mà Lạc Quyến đã nhẹ nhàng đi qua bàn công tác, bài thi bị động tác của hắn làm rơi xuống mặt đất, bên trên hiện lên một dấu giày nhạt.

Thẩm Thanh Hàm ngẩng đầu, thấy đối phương từng bước tới gần, biểu tình nhẹ nhàng thản nhiên, bên môi còn nở nụ cười, giống  như là đã nắm chắc thắng lợi trong lòng bàn tay, trong cặp mắt phượng tối tăm cũng lóe ra hưng phấn vì con mồi sắp tới tay.

Cô khẽ cắn môi đứng dậy, dùng hết sức chạy thật nhanh sang bên cạnh, nhưng mà cô chạy nhanh bao nhiêu đi chăng nữa, thì tốc độ của Lạc Quyến còn nhanh hơn.

Hai cánh tay rắn chắc hữu lực ôm lấy cả người cô, sau đó thô bạo muốn xé quần áo cô xuống.

"Hỗn đản, anh mau buông tôi ra!" Thẩm Thanh Hàm liều mạng giãy giụa kêu to, đôi tay dùng sức đấm vào trên người Lạc Quyến, lại khiến cho đối phương càng thêm thô bạo.

"Em kêu đi! Kêu lớn tiếng chút, cũng chỉ làm tôi càng thêm hưng phấn mà thôi, bởi vì trong tòa nhà này, ngoại trừ hai người chúng ta thì đã không còn có người khác." Ngữ khí Lạc Quyến kích động,  động tác xé quần áo trên tay không dừng lại, một chút sức lực này của Thẩm Thanh Hàm không tạo được chút thương tổn nào cho hắn.

Thẩm Thanh Hàm cảm thấy khuất nhục, đột nhiên dưới thân một trận mát lạnh, chiếc áo công sở đã bị hắn kéo ra ném xuống sàn, lộ ra áo ngực màu vàng nhạt đang bao bọc lấy cặp vú cao ngất, tảng lớn da thịt tuyết trắng bại lộ trong không khí khiến cô từng đợt run rẩy.

"Anh vô sỉ!" Thẩm Thanh Hàm cuống quýt dùng tay che lấp bộ ngực, vô cùng tức giận nhưng cũng chỉ nghĩ ra được một câu mắng chửi như vậy.

"Tôi sẽ cho em biết, cái gì mới gọi là chân chính vô sỉ." Trong mắt Lạc Quyến lóe lên tà tứ, một tay hắn đẩy cô ngồi lên ghế xoay, sau đó kéo lấy bộ váy màu đen xuống, treo trên cẳng chân mảnh khảnh, lộ ra quần lót chữ Đinh gợi cảm màu vàng nhạt.

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ