Chương 37

49 14 1
                                    

"Sao anh biết đây là nhà tôi vậy?" 

Nghe cậu hỏi thì Kim Chung Nhân cười hề hề nói: 

"À, là anh đoán thôi, em thấy anh có thông minh không?" Nói xong còn vuốt tóc hất cằm ra vẻ nữa.

Anh thấy cậu không phản ứng thì mất hứng nói: 

"Aiya! Em chính là người đầu tiên vô tâm với tôi như thế đó!"

"Thôi được rồi, hình như em bị thương rồi, để tôi giúp em bôi thuốc nha?"

Cậu lắc đầu vô lực nói: 

"Không cần, cảm ơn anh, anh về trước đi, đừng để ý đến tôi."

"Haizz! Nói em vô tâm em liền thật sự vô tâm như vậy. Nhưng không sao, anh sẽ bỏ qua cho em lần này, mau nói anh biết chỗ để hộp y tế ở đâu đi."

"Không cần phiền như vậy đâu mà."

" Được, nếu em không nói thì anh tự mình tìm vậy!" Kim Chung Nhân nói xong thì đi vòng vòng nhưng vẫn không tìm được.

Cậu chịu thua với tính tình của anh, "Nè, anh đừng đi vòng vòng như vậy nữa, nó đặt ở chiếc tủ bên phải ở chỗ kia kìa."

Kim Chung Nhân vui vẻ đi lấy xong ngồi xuống cạnh cậu nói: 

"Này! Để anh giúp em bôi thuốc."

Cậu từ chối nói: 

"Không cần, tôi tự mình làm cũng được!"

Anh nhíu mày nói: 

" Đừng từ chối nữa, em ngoan ngoãn ngồi yên là được rồi."

Anh giúp cậu bôi thuốc lên tay trước, nhưng nhìn những vết thương này lại giống như dùng móng tay nhọn mà bấu vào vậy.

"Tay của em là bị sao vậy?" 

Nghe anh hỏi cậu cuối đầu vụt tay tay lại.

"Em không muốn nói thì anh cũng sẽ không hỏi đâu, mau đưa đây anh giúp em bôi thuốc." Vừa bôi thuốc Kim Chung Nhân vừa cảm thán, " Haizz vết thương này xem ra cũng không nhẹ, chắc sẽ để lại sẹo mất thôi."

Thấy anh không ngừng lải nhải thì cười cười nói: 

"Không sao, để lại một chút sẹo này thì có làm sao chứ!"

"Sao lại không sao, tay em đẹp như thế sao có thể để mấy vết sẹo này xuất hiện được chứ?"

Anh chợt nhớ đến khi nãy chân cậu cũng có vài vết xước nên sau khi bôi thuốc cho cánh tay cậu xong thì anh cũng nhất chân cậu lên mà bôi thuốc.

Sau khi hoàn tất thì anh mới nhìn cậu mà nói: 

"Bạch Hiền, anh hỏi em cái này có được không?"

Cậu nhìn anh gật đầu,

"Bạch Hiền, có phải chồng em là Ngô Thế Huân không?"

Cậu có chút bất ngờ khi anh nhắc về Thế Huân. 

"Anh quen với anh ấy sao?" Cậu không trả lời mà hỏi ngược lại.

Kim Chung Nhân gian manh nói: 

"Không chỉ quen mà còn rất thân nữa"

Cậu sửng sốt nhìn anh, Kim Chung Nhân thấy vậy thì cười nói: 

«HUNBAEK» Bà Xã Tha Thứ Cho AnhWhere stories live. Discover now