Chương 1 Lần đầu gặp gỡ

7K 545 35
                                    

Chương 1 Lần đầu gặp gỡ

Mặc dù ở Nam Thành có khí hậu ẩm ướt nhưng thời tiết vào tháng 8 và tháng 9 vẫn rất oi bức.

Hướng thành bắc bên kia có một đại viện, chiếm một diện tích rất rộng nằm ngay bên trong thành phố. Chỉ là so với những cửa hàng phồn hoa xung quanh thì có vẻ lạc lõng.

Theo lý thuyết thì với một mảnh đất có vị trí đắc địa như vậy, bất kỳ nhà đầu tư có đầu óc nào đều sẽ có một chút chú ý.

Tuy nhiên, có ý tưởng hay không là một chuyện nhưng mua được hay không lại là chuyện khác.

Không chỉ vì giá đất đắt đỏ, mà quan trọng hơn là đại viện này đã bị tập đoàn Đường thị mua lại từ lâu.

Nơi này sẽ không thể bị mang đi khai phá vì nó đặc biệt được mua để cho người lớn tuổi trong nhà dưỡng lão

Bà lão tính tình lương thiện lại thích náo nhiệt.

Mặc dù không được quy hoạch để phát triển, nhưng bà vẫn sẵn sàng cho thuê, đặc biệt là những gia đình có hoàn cảnh khó khăn, túng quẫn.

À không, mấy ngày trước lại có một người tới thuê.

Mùa hè vốn đã nóng nực, cái nắng buổi trưa còn kinh khủng hơn. Ve sầu không ngừng kêu bên ngoài, những đốm sáng giữa kẽ lá rơi xuống, như được rắc vàng.

Đường Lê chơi game với bạn suốt đêm qua. Hôm nay là chủ nhật không cần đi học.

Cô vừa mới ăn cơm không bao lâu, trở về phòng đang chuẩn bị nằm ngủ trưa, nghỉ ngơi thật tốt thì bên kia phòng bếp vang lên giọng của Tằng Quế Lan.

"Cháu trai ngoan, ngủ rồi à?"

Hai mí mắt cô đang đánh nhau, nghe thấy giọng nói cô vô thức đáp.

"Không, có chuyện gì vậy bà? Con chuẩn bị đi ngủ trưa."

Đường Lê ngày thường luôn bày ra khuôn mặt khó ngửi, nói chuyện lạnh nhạt với mọi người, chỉ có đối với bà ngoại nhà mình thì ngữ khí mới miễn cưỡng nhẹ nhàng một chút.

"Đúng lúc chưa ngủ. Những gì bà nói với ngươi mấy ngày trước không biết ngươi còn nhớ không? Hôm nay, đại viện có hàng xóm mới, một người mẹ đơn thân với hai đứa con trai. Đứa lớn thân thể không tốt, bệnh tật ốm yếu, đứa nhỏ mới bốn năm tuổi, vừa mới đi học mẫu giáo."

"Họ từ phía nam thành phố bên kia đến, dọc đường đi tàu xe mệt nhọc, tới nơi chắc là chẳng còn sức. Cuối tuần không có việc gì, ngươi đi ra cổng giúp họ dọn đồ đi. Coi như vận động một chút."

Đường Lê nghe xong nhíu mày không vui.

Ngoài trời nắng chói thí mẹ, trời nóng như vậy, chẳng ai vui vẻ mà chạy ra ngoài chịu khổ.

Nghĩ đến đây, cô đang định từ chối thì giọng nói của hệ thống đã im lặng suốt gần một năm bỗng vang lên.

【Xin chào ký chủ tôn kính, hệ thống công cụ người đang được tối ưu hóa, vui lòng đợi.】

【Tối ưu hóa hoàn tất, cốt truyện đang được tải ...】

Đột ngột như vậy làm Đường Lê bị sốc.

[EDIT] Sau khi nữ cải nam trang tôi cầm kịch bản nam chínhWhere stories live. Discover now