Lưu Ly Mỹ Nhân Sát

By NhuLArmy

8.9K 41 2

( bản edit ) " Ta nhất định có thể thành tiên" nàng nói. hắn nhìn nàng , cười lạnh " quả thật có thể thàn... More

CHƯƠNG 1: Chuyển thế
CHƯƠNG 2: Thiếu Dương Phong
CHƯƠNG 3 : Cấm túc 1
CHƯƠNG 4 : Cấm túc 2
CHƯƠNG 5: Rút Thăm
CHƯƠNG 6: Mặt nạ
CHƯƠNG 7: Xuống núi
Chương 9 : Ti Phượng
CHƯƠNG 10 : Tróc yêu
CHƯƠNG 11 : Tróc yêu 2
CHƯƠNG 12: Tróc yêu 3
CHƯƠNG 13: Xuẩn Động
CHƯƠNG 14 : Ma Ảnh
CHƯƠNG 15: Trân Châu sự kiện 1
CHƯƠNG 16 : Trân Châu sự kiện 2
CHƯƠNG 17: Trân Châu Sự Kiện 3
CHƯƠNG 18 : Vãng sự ( chuyện cũ )
CHƯƠNG 19: Về nhà
CHƯƠNG 20: Trâm hoa đại hội 1
CHƯƠNG 21: Trâm hoa đại hội 2
CHƯƠNG 22 : Trâm hoa đại hội 3
CHƯƠNG 23: Trâm hoa đại hội 4
CHƯƠNG 24 : Trâm Hoa đại hội 5
CHƯƠNG 25: Trâm Hoa 6
CHƯƠNG 26: Trâm hoa 7
CHƯƠNG 27: Trâm hoa đại hội ( tám)
CHƯƠNG 28
CHƯƠNG 29
CHƯƠNG 30

CHƯƠNG 8: GIAO NHÂN

233 2 0
By NhuLArmy

Muốn đến Lộc Thai Sơn ,tất qua Lộc Thai trấn. Đây là  câu tục ngữ, rất nhiều lữ nhân, thương nhân đều thích véo von bên miệng.

Lộc Thai trấn nổi tiếng thiên hạ không chỉ với những quái thạch lởm chởm của Lộc Thai Sơn , vô cùng khó leo, mà còn vì ở Lộc Thai trấn có một loại rượu rất ngon —— Quả tử Hoàng.

Nghe nói này rượu dùng một loại quả chỉ có ở chân núi Lộc Thai để ủ rượu, sau khi phong kín đặt vào hầm, để hơn một năm mới lấy ra, vớt bọt, uống bằng chén ngọc lưu ly, tửu sắc giống như hổ phách, vàng sẫm tươi sáng rất đẹp, hơn nữa lại có mùi trái cây lạ lùng thơm nức mũi, cho nên cổ nhân liền gọi là: Quả Tử Hoàng. Đơn giản mà lại ý nghĩa.

Thời điểm mọi người xếp hàng vào Lộc Thai trấn đã là quá trưa, trên trấn chỉ còn năm ba người qua lại, cùng cảnh tượng phồn hoa khi xưa đúng là khác xa, nghĩ đến là bởi vì gần đây yêu ma ăn thịt người hoành hành khiến cho lòng người hoảng sợ, ngay cả người bán hàng rong cũng đăm chiêu ủ dột, than vãn thời buổi kiếm tiền khó khăn.

Chử Lỗi xem xét xung quanh một phen, thấy cảnh tượng tiêu điều này, cũng không nhịn được thở dài: "Yêu ma quấy phá, liên lụy dân chúng sống cũng không yên ổn."

Đông Phương Thanh Kỳ vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Chử lão đệ làm gì phải mặt ủ mày chau,chúng ta tới đây, không phải chính là để trảm yêu trừ ma sao."

Đang nói chuyện, Sở Ảnh Hồng sớm nghe ngóng được chút tin tức từ những người bán hàng rong, trở về cười nói: "Sư huynh không cần sầu lo. Mới vừa rồi ta hỏi tiểu ca kia, hắn nói hai yêu ma kia thường tới lúc nửa đêm, ban ngày rất ít đả thương người. Không bằng chúng ta cứ tìm một cái khách điếm nghỉ ngơi trước một chút, ban đêm lên núi xem tình hình cũng không muộn."

Mọi người gật đầu công nhận Chung Mẫn Ngôn thấy mọi người đều đã đi,còn lại mình Toàn Cơ vẫn còn đang ngẩn người trước sạp hàng bán đồ ăn vặt, liền qua đẩy nàng một cái, thấp giọng nói: "còn ngẩn người cái gì! Đi mau !"

Toàn cơ"ờ" một tiếng, cũng không hoảng không vội, lấy ra một đồng tiền trong tay áo, chỉ vào trong cái nồi đang bốc hơi, nghiêm trang nói: "ông chủ, cho ta hai cái."

Chung Mẫn Ngôn nhíu mày: "giờ này còn ăn bánh hấp ! Đến khách điếm còn ăn cơm đấy! đúng là kiếm việc!"

Toàn cơ nâng túi bánh hấp ở trong tay, cắn nhẹ một miếng, bỏng thiếu chút nữa nhổ ra, miệng hàm hồ nói: "Ăn cơm. . . . . . Cùng ăn vặt là hai việc khác nhau."

Chung Mẫn ngôn bị nàng làm tức giận đến nỗi không còn lời nào để nói, mắt trợn trắng.

Toàn Cơ nhẹ nhàng thổi thổi hơi nóng trên cái bánh, đột nhiên phát hiện Vũ Ti Phượng đang đi ở trước cứ luôn quay đầu lại nhìn mình, qua lớp mặt nạ vẫn có thể cảm giác được ánh mắt bất thiện của hắn. Nàng đưa cái bánh hấp về hướng hắn, tưởng hắn cũng muốn ăn, hắn lại chán ghét nhìn nàng khinh bỉ, sau đó lặng lẽ đi chậm lại, đến bên Toàn Cơ, ở nàng bên tai nói nhỏ: "Ác nữ nhân, còn có thể ăn, giống lợn."

Nàng vô duyên vô cớ bị mắng, tiếc là đang đầy một miệng bánh, nói không nên lời, đành phải trợn tròn mắt ngơ ngốc nhìn lại hắn.

Tâm tình hắn giống như tốt hẳn lên, nhẹ nhàng cười, bước nhanh đuổi kịp Chử Lỗi, ôm quyền nói: "Chử chưởng môn, vãn bối bất tài, từng ở, Lộc Thai trấn, dừng chân một đoạn, thời gian.Nếu không chê, vãn bối, nguyện làm,người chỉ đường , cho chư vị tiền bối,."

Chử Lỗi còn chưa đáp, Sở Ảnh Hồng bên cạnh liền cười nói: "Vậy làm phiền vị huynh đệ, huynh đệ gọi là . . . . ."

"Vãn bối Vũ Ti Phượng."

"Được , Ti Phượng." Nàng nói, "phiền đưa chúng ta đến quán rượu ngon nhất ở đây, chúng ta phải nếm Quả Tử Hoàng nổi tiếng thiên hạ một chút."

"Vâng, tiền bối, mời theo ta."

Ơ? Không đi khách điếm sao? Toàn Cơ vất vả ăn nốt số bánh vừa mua, lúc này mới phát hiện bọn họ lại vào một tiệm rượu treo lá cờ vàng. Chung Mẫn Ngôn thấy bộ dáng đần độn của nàng, nhẫn nại thở dài trong lòng. Nhớ đến mình đã đáp ứng sư phụ, dọc đường đi phải chú ý Tiểu sư muội , đành nói: "Ngươi ý, nếu có thể cơ trí bằng một nửa Lung Linh, ta cũng không cần vất vả trông coi ngươi như vậy ."

Toàn Cơ mỉm cười, không nói.

Lại nói mọi người vào quán rượu, vốn tưởng rằng sẽ tiêu điều quạnh quẽ giống bên ngoài, ai ngờ đúng là khách quý chật nhà, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.

Vũ Ti Phượng nói chuyện với tiểu nhị vài câu, liền dẫn bọn họ lên một phòng trang nhã trên lầu hai. Xong hắn lại đi xuống, chỉ chốc lát sau liền dẫn theo một nam tử trung niên, là một thợ săn sống ở trấn trên, nghe nói bọn họ là tới trừ yêu, liền đáp ứng Vũ Ti Phượng thuê, đến để buổi tối dẫn đường lên núi.

"Vị này chính là, vương đại thúc, ở trấn trên, mười mấy năm,làm, nghề săn bắn . Hắn, từng tận mắt, nhìn thấy, hai yêu ma,kia, cũng,vài lần, tham gia, tiêu diệt, nên, đối với chúng ta, có thể trợ giúp."

Vũ Ti Phượng nói xong, quay lại gật đầu với vị thợ săn họ Vương, người nọ mới nói: "Lại nói tiếp, gần đây đã không còn ai muốn nói chuyện trừ yêu . Vài lần trước thật sự huyên náo quá lớn, rất nhiều người chết, ai nấy đều sợ hãi . Những người săn thú như chúng ta cũng thế, ban ngày còn có thể cùng nhau lên núi, những thương nhân qua đường thì thảm rồi , không có cách nào để đi qua, nếu là hàng chục đội lớn còn tốt, nếu chỉ là tiểu thương nhân, thì đúng dâng lên miệng cho yêu quái! Trấn trên nhiều người không thể quay về cố hương được , lộ phí đi đường cũng nhanh chóng tiêu hết, thế này không phải muốn bức tử người ta hay sao!"

Sở Ảnh Hồng ôn nhu nói: "Vị đại ca này chớ lo lắng, lần này chúng ta tới, chính là vì trừ yêu, trả lại sự an bình cho Lộc Thai trấn. Hiện nay sự tình lớn, còn cần đại ca chỉ bảo cho chúng ta."

Thợ săn họ Vương gãi gãi chiếc mũ da hổ, ngây ngô cười, "Đại muội tử nói chuyện thật dễ nghe, ta là người thô thiển, nghe không hiểu được. Tóm lại các ngươi là đến trừ yêu, giúp người trấn trên là đại ân, có cái gì muốn ta làm, chỉ cần dặn dò là được. Đừng khách khí!"

Chử Lỗi hỏi: "Làm phiền đại ca đêm nay chỉ đường giúp chúng ta, không biết hai yêu quái kia thường xuyên xuất hiện ở đâu? Hang ổ ở nơi nào?"

"Chúng thường xuất hiện lúc giờ hợi giờ tý, qua giờ tý liền trở về sao huyệt ngay. Thường xuyên lui tới vài chỗ, bất quá đều ở những nơi có nước, con quái điểu kia rất lợi hại! Chuyên môn trốn trong nước rồi bắt người! Sào huyệt của thiên cẩu ở một cái hang phía sau sườn núi kia, con quái điểu kia thực sự vô cùng tinh quái, mỗi ngày đổi một chỗ, không biết chính xác được!"

Chử Lỗi nghe xong, trầm ngâm một lúc lâu. Sở Ảnh Hồng nói: "Chưởng môn lo lắng nhất thời không thể tìm thấy chúng nó sao?"

Hắn gật gật đầu: "Không thể ngờ được cổ điêu lại giảo hoạt như thế, như vậy cho dù dùng muối làm mắt nó bị thương, cũng không biết có tìm được sào huyệt diệt trừ tận gốc không."

Sở Ảnh Hồng cười nói: "Ta có một biện pháp. Nếu chúng nó lẩn trốn che giấu, chúng ta muốn tìm còn tốn sức lực, chi bằng dẫn dụ chúng tự mình xuất hiện."

Nàng vỗ vỗ tay, gọi ba tiểu hài tử đang vùi đầu ăn đến, phân phó từng chút một: "Toàn Cơ con đi mua ba cái nồi, lại mua thêm một bình mật với hai mươi cây đuốc nhựa thông. Mẫn Ngôn cùng đi với Ti Phượng, đến chợ đi mua muối cùng dấm chua, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, cũng mượn một ít trai tráng gan dạ mạnh khỏe, buổi tối giúp chúng ta nâng đồ lên núi."

Nói xong nàng lấy từ hà bao ra một đệp ngân phiếu, mỗi người một ít, lại phân phó: " vừa rồi thấy ở đó có tiền trang, trước đem ngân phiếu đi đổi, để mua đồ này nọ. Tất cả đều phải gi chép cẩn thận không được trộm giấu."

Nói xong, nàng khanh khách cười.

Đông Phương Thanh Kỳ thấy nàng phân công cẩn thận, bộ dạng có vẻ đã định liệu được trước, không khỏi ngạc nhiên nói: "Sở nữ hiệp đã có diệu kế?"

Sở Ảnh Hồng cười nói: "Diệu kế chưa nói tới. Ta chỉ là nhớ đến, Thiên Cẩu đó nổi tiếng là quỷ tham, chúng ta xuôi ngược tìm nó, không bằng ở bên nướng thịt, dùng mùi làm cho nó tự mình đi ra. Mặc kệ cổ điêu có cùng xuất hiện hay không, chúng ta cũng trừ được một con."

Nàng từ trong bọc quần áo lấy ra giấy bút, y lời thợ săn họ Vương nói, vẽ ra một cái bản đồ đơn giản trên giấy. Ba người một bên uống Quả Tử Hoàng, một bên thương thảo an bài hành động đêm nay.

Bên này ba đứa nhỏ đã đi xuống lầu từ tiền trang tư nhân đổi bạc phân công nhau làm việc . Toàn cơ đã sớm mua những thứ mà Sở Ảnh Hồng phân phó , trong,ngực ôm một đống đồ , gian nan trở về .

Đi được nửa đường, chợt nghe góc đường truyền đến một trận rao, có người kêu to: "Đến xem! yêu quái sống! Đến xem đến xem! yêu quái sống!"

Tuy rằng Toàn Cơ đang ở môn phái tu tiên, từ nhỏ bị bắt đọc làu làu vạn yêu sách, nhưng yêu quái thật nàng đúng là một lần cũng chưa gặp qua. Mắt thấy nhiều người đi đường đều bị hấp dẫn tới đó, nàng cũng nhịn không được cầm đống đồ vật đi đến phía trước, cố gắng vươn cổ hướng trong đám người nhìn quanh.

Nàng vóc dáng nhỏ, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy phía trên đầu người có một đường ngọc lưu ly, ngờ ngợ như một người cá trong một cái vại rất lớn, xung quanh bao bọc bằng đồng đen, bên trong đầy đầy nước. Trong nước không biết nuôi cái gì , ở bên trong điên cuồng mà quấy, bọt nước văng khắp nơi, người chung quanh kinh hô một hồi, lại cảm khái, nhưng không ai dám tiến sát đến .

"Oa. . . . . . là cái đuôi. . . . . . cái đuôi cá. . . . . . A, là con đực!"

"Hắn nhìn qua đây ! nhìn hướng này!"

Đám người xao động, đều lui lại phía sau. Toàn cơ bị đụng cho thất điên bát đảo,đồ đạc trong tay suýt nữa rơi hết, người chung quanh giống như đều nhường chỗ cho nàng đi lên, nàng cũng muốn trốn nha, bỗng nhiên thấy phía sau bị người đẩy, bình mật trên tay nàng rơi trên mặt đất, choang một tiếng —— vỡ nát.

"A." Nàng kinh ngạc nhìn thấy đống mật trên đất, không biết phải làm sao.

Đang do dự, chỉ nghe đỉnh đầu vang lên một trận bọt nước ,nàng còn chưa kịp ngẩng đầu, chỉ cảm thấy cả người chợt lạnh, bị nước hắt cho ướt đẫm.

Hôm nay đầu nàng có môi tinh bay qua sao?

Toàn cơ yên lặng lau nước trên mặt, khóe mắt sáng lên liếc đến cái vại ngọc lưu ly, hình như là một con cá màu trắng rất lớn.

Vừa quay đầu lại, một gương mặt tái nhợt nhìn nàng. Toàn Cơ trong cả kinh, rốt cuộc không cầm nổi đồ trong tay, rầm một tiếng toàn bộ đều rơi.

Cái thứ đang điên cuồn trong bể, rõ ràng là người . . . . . . Không, cũng không phải tất cả đều người. Hắn nửa người trên là một nam nhân bình thường, vai rộng eo nhỏ, một đầu tóc dài đen bóng ở trong nước xoay quanh, giống như rong, gương mặt tái nhợt thoắt ẩn thoắt hiện sau mái tóc, mặt mày nhìn không rõ lắm, mơ hồ chỉ cảm thấy ánh mắt hắn sáng quắc, trong sáng như sao.

Mà từ thắt lưng đi xuống, là một cái ngư vĩ thật dài. Vảy trên đuôi màu bạc, vây đuôi giống như lụa mỏng, ở trong nước hơi hơi rung động, làm nổi lên vô số vòng xoáy bọt khí.

Hắn bỗng nhiên phát hiện nàng, chậm rãi bơi tới, hai tay xanh đặt lên mặt ngọc lưu ly, hai ánh mắt ẩn trong mái tóc dài, lẳng lặng nhìn nàng.

Cứ như vậy nhìn nàng, chăm chăm nhìn.

Giống như thật lâu thật lâu trước đây, hắn và nàng đã từng quen biết, hiểu nàng, hay dùng loại ánh mắt im lặng hoà thuận vui vẻ như vậy nhìn nàng. Nơi đó ẩn dấu vô số bí mật cùng thiên ngôn vạn ngữ.

Toàn Cơ sững sờ, trong lòng lại là quen thuộc lại là hoang mang, chỉ có thể kinh ngạc cùng hắn nhìn nhau, trong lúc nhất thời đã quên tất cả mọi thứ chung quanh.

Continue Reading

You'll Also Like

12.4K 413 12
Lily Wilson is in her early 20s. she's a college student who happens to live alone. She's also a little. one day after her friend insisted that she...
8.8K 757 33
මට ඕන කවදමහරි මේ ජීවිතේ කෙළවරක් දකිනකන්ම ඔය ඇස් දෙක දිහා බලන් ඉන්න ..! - කෙනෙත් දීඝායු
107K 4.9K 38
Poonam Chaudhary, a girl from a middle class family got married to the guy who scares her to the core. Kaushal Mishra, husband of Poonam and possesse...
63.9K 4.5K 60
මෙය සමලිංගික ආදර කතාවක් වන අතර සුරංගනා කතාවක් නොවේ.එසේම මෙය යතාර්ථය තුළින් ලියවුණු කතාවක් වන අතර සැබෑ අන්තර්ගතයන්ද අඩංගු වේ.ඔබ සමරිසි කතා කියවීමට අකම...