(Edit hoàn) Ngự Thú Nữ Vương

By WillamChan

485K 13.3K 259

Thể loại: Xuyên Không Ngự Thú Nữ Vương nói về tỉnh lại lần nữa, nàng trở thành bé gái bảy tuổi. Cùng đại ca... More

Chương 1: Xuyên qua Trùng sinh
Chương 2: Anh em sống nương tựa lẫn nhau
Chương 3: Lại đánh một trận
Chương 4: Đại phu nhân ác độc
Chương 5: Đưa đến bãi tha ma
Chương 6: Mệnh còn chưa đến đường cùng
Chương 7: Vô Nhai cốc chủ
Chương 8: Bái sư học nghệ
Chương 9: Lấy lòng Bạch Hổ Vương
Chương 10: Cứu mạng nhỏ của Bạch Hổ
Chương 11: Cùng Bạch Hổ lập khế ước
Chương 12: Tài năng hé lộ
Chương 13: Bầy thú đến đây
Chương 14: Thẳng thắn nói thân thế
Chương 15: Rời cốc
Chương 16: Một tát tai cho tiểu khốn kiếp
Chương 17: Phúc hắc bắt đầu đùa giỡn
Chương 18: Chọc ngươi không thương lượng
Chương 19: Cùng nhau diễn trò
Chương 20: Có dự mưu muốn rời
Chương 21: Sòng bạc Trích Tinh Lâu
Chương 22: Làm thịt ngươi không cần phải lưu tình
Chương 23: Cự Mãng uy hiếp
Chương 24: Sai khiến Đại Xà Bảo Long
Chương 25: Biết giả bộ hơn ai hết
Chương 26: Âm mưu
Chương 27: Thần bí gửi thư
Chương 29: Bọn họ muốn hại lệnh huynh
Chương 30: Để cho ngươi sống không bằng chết
Chương 31: Đại phu cũng bó hết tay
Chương 32: Đêm khuya xông vào hoàng cung
Chương 33: Ly La công chúa
Chương 34: Cũng là người xuyên qua
Chương 35: Núi dựa cường đại
Chương 36: Kinh hỉ ngoài ý muốn
Chương 37: Quỷ kế lại sinh
Chương 38: Một đêm tàn khốc
Chương 39: 'Hưởng thụ thật tốt'
Chương 40: Thiếu Âu Dương Thấm
Chương 41: Tất cả đều kết thúc
Quyển 2: Chương 1:Đều là con hổ gây họa
Chương 2: Quấn quýt lấy gọi sư phụ
Chương 3: Truy tìm sư phụ
Chương 4: Vị hôn phu của Sơ Hạ
Chương 5: Động lòng
Chương 6: Vâng Tập
Chương 7: Sơ Hạ bị bắt
Chương 8: Anh em
Chương 9: Đáy vực thần bí
Chương 10: Tiên kiếm phu thê
Chương 11: Thành tiên sao???
Chương 12: Bảo vật vòng tay chứa đồ
Chương 13: Lại cứu Vân Tuyệt Trần
Chương 14: Ước định
Chương 15: Trấn nhỏ có yêu khí
Chương 16: Tâm ma (Thượng)
Chương 17: Tâm ma (Hạ)
Chương 18: Xà Yêu là cố nhân? (Thượng)
Chương 19: Xà Yêu là cố nhân? (Hạ)
Chương 20: Kẻ thù 'cống hiến'
Chương 21: Là muội cũng không phải là muội
Chương 22: Cứu hài đồng
Chương 23: Mộng xuân
Chương 24: Gặp lại Sở Ly La
Chương 25: Âu Dương An phát huy
Chương 26: Ly Sơn gặp nhau
Chương 27: Dị năng giả, Song ma tinh (Thượng)
Chương 28: Dị năng giả, song ma tinh (Hạ)
Chương 29: Bọn họ chính là thức ăn của các ngươi
Chương 30: Âu Dương An gặp nguy?
Chương 31: A Tỳ địa ngục
Chương 32: Chàng thích nàng ta sao?
Chương 33: Tình yêu mầm mống thầm kín
Chương 34: Người bị chết
Chương 35: Lời đồn đầy trời
Chương 36: Nữ tử thần bí
Chương 37: Hợp tác
Chương 38: Bí kíp lời đồn
Chương 39: Đùa giỡn
Chương 40: Quả nhiên là ngươi
Chương 41: Tình cảm của Ma Sát
Chương 42: Chạy thoát
Chương 43: Báo thù ( Thượng)
Chương 44: Báo thù (Hạ)
Chương 45: Song kiếm
Chương 46: Bách Kiếm
Chương 47: Hắc Độc Lâm
Chương 48: Quỷ hồn ở Độc Lâm
Chương 49: Lệ Quỷ bị thương nặng
Chương 50: Bộ mặt khác của Bách Kiếm
Chương 51: Rời đi hay ở lại?
Chương 52: Đến lúc báo thù
Chương 53: Vân Tuyệt Trần
Chương 54: Đối địch (Thượng)
Chương 55: Đối địch (Hạ)
Chương 56: Người làm thiếu niên
Chương 57: Thân phận không đơn giản
Chương 58: Dẫn Lâu Tân chủ nhân
Chương 59: Dẫn Lâu, Ám Lâu chi chiến (Thượng)
Chương 60: Dẫn Lâu, Ám Lâu chi chiến (Trung)
Chương 61: Dẫn Lâu, Ám Lâu chi chiến (Hạ)
Chương 62: Cá lớn ăn tôm nhỏ (Cá lớn nuốt cá bé)
Chương 63: Nhiệm vụ đầu tiên là giết cha
Chương 64: Có tướng Phu Thê?
Chương 65: Tạm biệt cha
Chương 66: Người sau lưng là ai?
Chương 67: Vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi
Chương 68: Tô Ngâm Diệp hôn sự
Chương 69: Mộc Nguyệt Ly âm thầm
Chương 70: Thầy trò gặp nhau
Chương 71: Sư Phụ, Phụ Thân lầ đầu tiên gặp mặt
Chương 72: Âu Dương Tĩnh làm mai
Chương 73: Âu Dương Tĩnh làm mai (Hạ)
Chương 74: Đi Quân Quốc
Chương 75: Nghiên Quận Chúa
Chương 76: Dạo thanh lâu (Thượng)
Chương 77: Dạo thanh lâu (Trung)
Chương 78: Dạo thanh lâu (Hạ)
Chương 79: Nhiếp Hồn Thuật
Chương 80: Hoa đào tự tới cửa (Thượng)
Chương 81: Hoa đào tự tới cửa (Trung)
Chương 82: Hoa đào tự tới cửa (Hạ)
Chương 83: Gặp lại Mộc Nguyệt Ly
Chương 84: Nghiên Quận Chúa tỏ tình
Chương 85: Ám muội
Chương 86: Tiến cung
Chương 87: Linh Nhi là ai?
Chương 88: Chuyện cũ như mây khói
Chương 89: Thái Tử cho mời
Chương 90: Thủ Độ Giao Phong
Chương 91: Rời đi hoàng cung
Chương 92: Hôn sự của Vân Tuyệt Trần
Chương 93: Lựa chọn
Chương 94: Lợi dụng
Chương 95: Vân Hạo Trần đã đến
Chương 96: Tổ chức Tam Lăng
Chương 97: San bằng tổ chức Tam Lăng
Chương 98: Anh em Thái Tử
Chương 99: Hôn lễ của Vân Tuyệt Trần
Chương 100: Hôn lễ của Anh em?
Chương 101: Mộc Nguyệt Ly
Chương 102: Mộc Nguyệt Ly
Quyển 3: Chương 1: Cấm kỵ bí văn
Chương 2: Mộc Nguyệt Ly ra trận (Thượng)
Chương 3: Mộc Nguyệt Ly ra trận (Hạ)
Chương 4: Tin dữ liên tiếp
Chương 5: Vợ chồng gặp nhau
Chương 6: Mộc Nguyệt Ly hiện thân
Chương 7: Lần nữa giao chiến (Thượng)
Chương 8: Lần nữa giao chiến (Hạ)
Chương 9: Trao đổi
Chương 10: Ngâm Duyệt sinh con
chương 11: Ám đấu
Chương 12: Lâm Sơ Hạ nổi giận
Chương 13: Gió nổi lên
Chương 14: Hạ cổ
Chương 15: Chuyện ngoài ý muốn
Chương 16: Bí mật Hoàng Hậu
Chương 17: Chính là như vậy sao?
Chương 18: Không thể cùng nàng ở chung một chỗ
Chương 19: Đạo Sĩ xuất hiện
Chương 20: Âm mưu
Chương 21: Trúng chiêu
Chương 22: Rất nhanh trở lại
Chương 23: Hoàng Đế cổ quái
Chương 24: Công Chúa
Chương 25: Đầu đuôi sự tình
Chương 26: Cha con nhận nhau
Chương 27: Ta muốn làm Hoàng Nữ
Chương 28: Cuồng, An đến
Chương 29: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
Chương 30: Người công bố danh sách là cố nhân
Chương 31: Bọn họ kinh ngạc
Chương 32: Sóng ngầm tuôn trào
Chương 33: Lấy thân phận Công Chúa hiện thân
Chương 34: Thái Tử bức Vua thoái vị (1)
Chương 35: Thái Tử bức Vua thoái vị (2)
Chương 36: Mộc Nguyệt Ly thất bại
Chương 37: Hoàng Hậu giằng co
Chương 38: Tất cả đều kết thúc
Chương 39: Một đời Nữ Hoàng (Kết thúc)
Ngoại Truyện 1: Một nửa của Vân Khuynh Cuồng
Ngoại Truyện 2: Bách Thú chúc mừng sinh mệnh mới

Chương 28: Mộc Nguyệt Ly cứu giúp

4K 124 5
By WillamChan

Âu Dương An đứng ở ngoài miếu Sơn Thần cũ nát, đôi mắt thâm thúy thoáng lóe lên hào quang. Sau đó dứt khoát đi vào.

Trong miếu Sơn Thần thật sự rất hoang tàn. Ngoại trừ mấy pho tượng nước sơn đã tróc hết ra ở bên ngoài, chỉ có một ít củi đốt với đất đá. Xem ra là bị đám ăn mày lấy làm chỗ ngủ.

"Ta đến rồi, ngươi xuất hiện đi." Âu Dương An đứng trong miếu Sơn Thần, ánh mắt đánh giá bốn phía, trong tiếng ôn nhuận lộ ra cảnh giác. Nhưng trả lời hắn cũng chỉ là một phòng lặng im, không phát hiện người nào.

Âu Dương An mày kiếm khẽ nhíu, ánh mắt trên mặt ngưng trọng. Nhưng lại đứng im bất động, mặc dù hắn không biết lá thư này rốt cuộc là ai đưa đến? Thế nhưng đã chỉ đích danh hắn, hơn nữa sự tình còn liên quan đến mẹ. Vậy đối phương hẳn là nhằm vào một mình hắn rồi.

Thời gian lại trôi qua chốc lát, Âu Dương An thiếu chút nữa cho là mình bị trêu chọc. Đột nhiên một đứa bé từ bên ngoài miếu Sơn Thần chạy vào, trên tay đem theo phong thư:

"Đại ca, có một thúc thúc bảo đệ đem thư đưa cho huynh."

Âu Dương Tĩnh nghi ngờ tiếp nhận thư, nhưng lại không để ý đến đứa trẻ kia rũ mắt xuống che đi thần sắc quỷ dị. Hắn vừa mở thư ra, không ngờ bên hông lại phát hiện một cơn đau đớn. Cúi đầu xuống lập tức thấy đứa trẻ kia cười đến cực tà ác, tay nhỏ bé cầm một cây ngân châm đâm vào bên hông hắn.

"Đại ca, xin lỗi nha."

Đứa nhỏ dứt lời, Âu Dương An chỉ cảm thấy đầu choáng váng. Tờ giấy trên tay nhất thời bay xuống đất, ngay sau đó người cũng ngã xuống ngất đi. Hắn rốt cục hiểu được mình đã bị trúng ám chiêu của đứa bé này.

Thấy Âu Dương An ngã xuống đất, nụ cười trên mặt đứa bé kia càng tà tứ. Có điều vẻ mặt này nhìn thế nào cũng không giống một đứa nhỏ chỉ mới khoảng mười tuổi.

"Hừ, Ma Sát ta ra tay, từ trước tới nay chưa lần nào thất thủ." Bé trai, không, kỳ thật là Ma Sát có bề ngoài của đứa nhỏ. Trên thực tế hắn đã hai mươi tám rồi.

Dứt lời, Ma Sát nhanh chóng động thủ lấy dây thừng đem Âu Dương An trói lại. Sau đó huýt sáo, hai người áo đen lập tức từ bên ngoài tiến vào.

"Đem hắn đi."

"Vâng."

Ma Sát cùng hai người áo đen mang theo Âu Dương An mới ra khỏi miếu Sơn Thần không xa, bỗng nhiên đứng lại.

"Các hạ, để hắn xuống đi." Mộc Nguyệt Ly, Vâng hai người đứng nơi đó, dường như sớm đã chờ đợi từ lâu.

"Các ngươi là ai?" Ma Sát nặng nề lên tiếng, nhưng vẻ mặt thì thật ngây thơ. Thế nào nhìn cũng không được tất nhiên.

"Chúng ta chỉ là người qua đường thôi, nhưng hắn, các ngươi không thể mang đi." Mộc Nguyệt Ly giương ngọc phiến chỉ chỉ Âu Dương An bị hai người áo đen bắt giữ, vẻ mặt tà mị.

Vẻ mặt Ma Sát biến đổi, hướng về hai người áo đen gật đầu. Sau đó một mình hắn nhanh chóng hướng về chỗ Mộc Nguyệt Ly tấn công.

Mộc Nguyệt Ly nhìn đứa nhỏ đang chạy tới, không phải là lớn. Nhưng vừa rồi hắn đã nhìn ra chỉ sợ đây cũng không phải là một đứa nhỏ bình thường.

Ma Sát tiếp cận Mộc Nguyệt Ly, chỉ thấy hắn nhanh chóng phóng ra một loạt ngân châm lóng lánh.

"Chủ nhân, cẩn thận."

Vâng cả kinh, trên ngân châm kia rõ ràng có tẩm độc. Hắn lên tiếng cảnh báo, người cũng nhanh chóng lướt đến. Ngăn cản ngân châm, kiếm phút chốc ra khỏi vỏ, cùng giao đấu với Ma Sát giao.

Bóng đao kiếm chuyển động phản chiếu hào quang, một cao một thấp hai bóng dáng giao tung ở dưới ánh sáng mờ ảo. Hai người bản lĩnh đều không yếu, vả lại Ma Sát ỷ vào thân thể nhỏ nhắn nhanh nhẹn, lại quen dụng độc. Trong lúc nhất thời tụ nhiên chiếm thượng phong. Chỉ nghe phịch một tiếng, Vâng bị Ma Sát ám toán, đánh bay ra ngoài.

Đồng thời, Mộc Nguyệt Ly cùng hai người áo đen động thủ. Có điều hiển nhiên hắn thắng người áo đen, nhưng Vâng bị thua làm cho Ma Sát cũng trở về tấn công hắn. Ba chọi một, Mộc Nguyệt Ly dần bị áp đảo. Vẻ mặt tà tứ chợt tắt, hắn biết nếu cứ tiếp tục tất sẽ bại. Xuất ra một hư chiêu, tùy tay nổ vang Phích Lịch đạn, khói nhất thời dày đặc.

Đợi khói tan, Ma Sát không còn phát hiện bóng dáng của bọn họ nữa. Ngay cả Âu Dương An bị hai người áo đen tạm thời đặt trên mặt đất cũng không thấy nữa rồi. Ma Sát giận dữ:

"Đáng giận, để cho bọn chúng chạy thoát. Mau đuổi theo."

Continue Reading

You'll Also Like

26.9K 1.9K 200
Linh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một l...
1.6K 54 192
Văn án: Chuyện xưa bắt đầu ở một huyện nhỏ, ở đó có một khách điếm Chưởng Đăng, khách điếm có một chưởng quầy xinh đẹp, yêu mị, quyến rũ nhưng lại c...
26.7K 1.6K 47
Redamacy (n): Một tình yêu trọn vẹn. Em yêu người ấy, người ấy cũng yêu em. *** Thật may, chúng ta đã không bỏ lỡ nhau./. *** Có yếu tố thiên vị, tác...
26.4K 573 10
Này...... Là thiên duyên tốt đẹp mà ông trời đắc biệt ban thưởng cho hắn sao? Mĩ cô nương này lúc trước sợ hắn đến tránh rất xa, Nhưng lại ngoài ý mu...