[Longfic][ChanSoo] Luôn Bên E...

Galing kay Meomeo6112

43.7K 3.3K 585

Author: Mi Dâu Rating: NC-17 Pairing: ChanSoo và một số nhân vật phụ. Status: The End . Summany : "Do KyungSo... Higit pa

Chap 1. Cuộc sống mới.
Chap 2. Sợ hãi
Chap 3. Em thực sự rất đặc biệt
Chap 4. Nên làm gì?
Chap 5. Nếu được, tôi cũng có thể làm
Chap 6. Trong mắt anh tôi chỉ như vậy thôi sao?
Chap 7. Nói với tôi rằng anh/em yêu tôi đi.
Chap 8. Byun BaekHyun
Chap 9. Kyungsoo mắc bẫy.
Chap 10. KyungSoo, tôi muốn em.
Chap 11. Chất gây nghiện.
Chap 12. Ghen
Chap 14. Yêu
Chap 15. Bắt cóc.
Chap 16. Không nhầm
Chap 17. Ân ái.
Chap 18. Bảo bối
Chap 19. Người cũ trở về
Chap 20. Bắt đầu.
Chap 21. Quan trọng
Chap 22. Mê dược
Chap 23. Sóng gió
Chap 24. Oh SeHun (1)
Chap 25. Thân phận (2)
Chap 26. Anh yêu em
Chap 27. LuHan
Chap 28. Tai nạn.
Chap 29. Tận cùng thống khổ
Chap 30. Chờ em, được không?
Chap 31. KyungSoo, chờ anh.
Chap 32. Buông tay?
Chap 33. Duyên?
Chap 34. Vợ chồng son.
Chap 35. Một nhà ba người.
Chap 36. Món quà bí mật.
Chap 37. Luôn Bên Em. (End)
Ngoại truyện 1. Tình yêu sét đánh (16+)
Ngoại truyện 2. Tuần trăng mật.
Ngoại truyện 3. Gia đình hạnh phúc (End)

Chap 13. Liều thuốc

1.2K 89 18
Galing kay Meomeo6112

  "Phải, chính là tôi đang ghen, hài lòng chưa?"

Nghe hắn nói mà hai mắt Kyungsoo trợn tròn to hết cỡ. Hắn vừa nói là hắn ghen sao? Không sai đúng chứ, cậu không nghe lầm phải không? Tên họ Park này chính là đang ghen vì cậu cùng nam nhân khác có chút cử chỉ thân mật sao?

Park Chanyeol thấy cái biểu cảm ngơ ngác cũng chẳng ra ngơ ngác, vui cũng không giống mà buồn cũng không đúng thì đâm ra khó chịu. Có phải lúc nãy được người đẹp chạm vào người giờ mới đơ ra như vậy không chứ? thực đáng ghét. Nghĩ đến đây mà trong lòng hắn không khỏi tức tối, liền quay đi mở cửa bước thẳng xuống dưới nhà.

Kyungsoo sau một lúc ngẩn người thì cũng có chút động tĩnh, thấy Park Chanyeol từ bao giờ đã không còn đứng trước mặt mình mà ngay lập tức chạy xuống dưới tầng một với tốc độ bàn thờ. Nhìn thấy con người đang yên yên ổn ổn ngồi ở ghế sofa đọc sách kia, phía đối diện là Jongin và Sehun. Tụ tập đủ ba mĩ nam đẹp trai nhất mọi thời đại. Cậu thử đoán xem nào. Nếu ba người này mà cùng đi với nhau ngoài đường, liệu nữ nhân có chết vì ngắm họ hay không?

"Kyungsoo xuống rồi sao. Mau qua đây ngồi" Đang thơ thẩn mơ mộng suy nghĩ về việc ba nam thần này cùng đi với nhau thì bỗng nhiên một giọng nói ngọt tựa như kẹp đường gọi tên cậu liền tỉnh mộng mà nhìn về hướng người phát ra tiếng nói đó.

"Anh Jongin, chưa về sao?"

Kyungsoo nở một nụ cười rạng rỡ hơn cả hắn nắng mặt trời đi về phía họ, rất ư là duyên dáng ngồi cạnh Park Chanyeol. Liếc hắn một cái rồi nhìn về phía hai người đang ngồi đối diện. Sehun nhìn cậu mà cũng phì cười, con người này thực sự quá đỗi đơn giản, hồn nhiên và ngây thơ. Hèn gì Park Chanyeol chọn cậu mà không chọn những loại người kia.

Hắn bề ngoài lúc nào cũng là đặt nhưng thứ "chẳng ra đâu vào đau" lên đầu, nhưng đó là với những loại đàn bà lẳng lơ. Còn nếu đối với nhưng người đã biết hắn lâu năm thì lại khác. Hắn ưa những người có phần hồn nhiên, thích nhưng người có nụ cười thoải mái, đặc biệt thích những người không che dấu cảm xúc của mình. Kyungsoo này lại đơn thuần, đơn giản, đáng yêu lại có phần quyến rũ. Park Chanyeol này không dính lấy cậu mới lạ chuyện lạ. Tuy có hơi ngốc một chút nhưng có lẽ Kyungsoo này vẫn tốt hơn gắp trăm ngàn lần JiYoung.

"Đã gọi là khách làm sao có thể về sớm vậy chứ. Cậu cứ yên tâm vì ôm nay chúng tôi còn ở đến tối."

Kyungsoo nhìn về phía người mới nói -Oh Sehun. Dò xét từng li từng tí một trên khuôn mặt anh ta. Cái khuôn mặt này nhìn quen lắm nha! Nhưng mà sao cậu chẳng thể nhớ rõ là nó giống ai nữa, không nghĩ không nghĩ nữa. Nhưng thực sự anh ta rất là đẹp tra nha! Nhìn càng kĩ thì lại càng thấy Oh Sehun có mộ nét gì đó vô cùng cuốn hút luôn. Sao chẳng bù cho cái tên đang ngồi cạnh cậu chứ. Cái mặt lúc nào cũng lạnh như băng, chẳng có chút cảm xúc gì cả ( thôi đi cha, người ta cười với cha suốt lại còn kêu ca).

"Kyungsoo à! Em ở đây có cảm thấy thoải mái không? Nếu mà tên Park Chanyeol này dám bắt nạt em cứ nói với tôi."

Jongin cười hiền nhìn cậu, mắt hơi có phần liếc đểu sang nhìn biểu cảm rên khuôn mặt của Park Chanyeol. Cái tên này thực là đang tức rồi, tay hì vẫn cầm quyển sách, mặt thì vẫn chẳng có biểu cảm gì nhiều. Nhưng mà...ánh mắt thì lại không hề chú ý tới cuốn sách trước mắt, mà ánh mặt lại chỉ tập chung ở một nơi khác. Mà nói chung là y không nên tò mò nhiều về chuyện của hắn. Kẻo lần sau hắn cấm Y tới đây chơi thì thực không vui chút nào.

Kyungsoo cứ mải mê nói chuyện với hai mĩ nam trước mắt mà không biết rằng bên cạnh mình là cả một cục than đen lù lù. Chẳng hiểu thế nào Sehun lại liếc hắn một cái rồi phì cươi. Tất cả 3 người kia đều nhìn về anh ta một cách khó hiểu. Riêng Park Chanyeol thấy có điều gì đó không ổn liền mở miệng hỏi hai chữ

"Chuyện gì?"

Sehun chỉ tay về phía cuốn sách đang được cầm trên tay hắn, xoay ngón trở một vòng. giọng nói có chút ý cười:

"Anh luyện mắt sao? Nãy giờ đọc sách ngược không sợ lé?"

Kyungsoo ngồi bên cạnh hắn, nghe Sehun nói mà cũng cúi đầu xuống nhìn cuốn sách. Ha ha ha. Đây là sách học nấu ăn mà lần trước cậu mua mà! Park Chanyeol này không đến mức muốn tỏ ra cool ngầu mà lấy sách nấu ăn ra đọc chứ?

Park Chanyeol đến lúc này mới chú ý vào cuốn sách của mình, nhìn vào dòng chữ nãy giờ chưa đọc lấy một lần mà có phần hơi ngượng. Gập cuốn sách lại mà đi thằng vào bếp. Thực tức muốn chết mà! Oh Sehun đáng ghét làm hắn quê trước mặt Kyungsoo. Ôi chắc hắn đập đầu vào tường tự tử chết mất.
______________________________________________________

Những ngày sau đó thì....vẫn cứ thế trôi tiếp thôi. Dạo gần đây Kyungsoo cũng không còn phải ở nhà tự kỉ một mình nữa. Thay vào đó thì Jongin và Sehun sẽ thay phiên đến đây chơi với cậu....chỉ có một điều là....lần nào họ đến chơi được một lúc đều bị tên họ Park kia đuổi về một cách không thương tiếc.

Cậu nói hắn quá đáng hắn lại phồng mang trợn má lên nhìn cậu. Mở mồm ra một câu phạt, mở một ra là hai câu phạt nhàm chán muốn chết đi được. Hơn nữa mấy ngày gần đây không biết hắn làm cái trò gì ở công ty nữa. Lúc nào cũng đến đêm muộn mới về, có ngày cậu chờ hắn đến 1 giờ sáng mới thấy hắn lướt cái xác say khướt của mình về.

Đáng hận hơn là....lần trước thấy cô Yook cứ lén lén lút lút cầm cái áo của hắn mà mãi không cho cậu xem. Cuối cùng đến lúc được cô cho xem thì.... Thực sự là cậu muốn bốc hỏa, là vết son môi không nhầm đi đâu được. Cậu cũng từng làm việc ở bar và mấy thứ son môi này cũng cũng từng thử dùng rồi sao có thể không biết chứ.

Không nhắc đến thì thôi cứ nhắc đến lại thấy tức. Cũng chính vì cái chuyện này mà cậu với hắn một tuần ngày không thèm hé nửa lời nói chuyện với nhau. Cậu cũng chuyển luôn hộ khẩu đóng cọc ở cái ghế sofa trong phòng. Ừ thì là vẫn chung phòng nhưng tuyệt nhiên không ngủ cùng với hắn nữa. Đến ăn cơm cậu cũng không thèm ngồi với hắn nói chung là sống như không có hắn ở bên cạnh.

Cả hắn nữa, thấy cậu như vậy cũng không thèm dỗ dành gì hết. Lúc nào cũng chỉ im im lặng lặng đến nhìn cũng chẳng thèm liếc cậu lấy một cái. Đáng ghét đáng ghét quá đi mà! Kyungsoo ngồi trên chiếc bàn ngoài ban công mà khoanh tay suy nghĩ miên man. Cốc coffee đặt trên bàn từ bao giờ đã nguội lạnh, cuốn sách cũng chưa lật sang trang mới. Nói chung là chỉ nguyên một tu thế từ đầu đến cuối.

Chiều muộn Park Chanyeol về đến nhà, đương nhiên là không thấy bóng dáng đứng chờ ngaoif cửa đâu thì trong lòng tự biết rằng mèo nhỏ này vẫn là đang dỗi hắn. Khẽ mỉm cười một cái rồi mau chóng trở lại trang thái ban đầu. Từ từ bước lên phòng. Mở cửa ra thì liền bắt gặp ánh mắt không thể nào ngây thơ hơn đang hướng về phía mình. Dù hắn có thói quen khi về nhà luôn tặng cậu một nụ hôn nhẹ nhưng mấy ngày nay thì lại không như thế, hắn là muốn được cậu mở lời làm lành trước nha.

Kyungsoo nhìn thấy cái thái độ không thèm nhìn lại cậu như cái gai trong mắt mà ngay lập tức muốn loại bỏ. Đứng bật dậy đi về phía hắn....Park Chanyeol cứ nghĩ rằng a! Hắn lại thắng rồi cậu không giận hắn được lâu đâu ma! Vậy mà....aiza. Hóa ra hắn ăn dưa bở. Kyungsoo đi về phía hắn, cười muốn cái cho có lệ xong liền trợn ngược mắt lên nhìn hắn rồi đi thẳng xuống nhà. Muốn cậu chiều theo ý hắn hả? Còn mơ đi.

Park Chanyeol sau khi nhận được một cú lừa nhớ đời thì mặt liền đen như cái đít nổi. Cởi phăng cái áo khoác ngoài ra, nới lỏng ca-vát rồi đi thẳng xuống nhà. Thấy cái con người đang nằm dài ở ghế sofa cười cười nói nói chuyện điện thoại với ai đó liền cảm thấy không vui chút nào mà đi đến, cầm lấy chiếc điện thoại nhìn người gọi là ai rồi nhấn nút "kết thúc"

Kyungsoo ngước mắt lên nhìn hắn. Phồng mang trợn á tức giận mà đứng bật dậy. Hét ầm lên:

"Anh rốt cuộc là làm cái trò khỉ gì vậy?"

Park Chanyeol không nói gì, Byun BaekHyun lại là cậu ta? Rốt cuộc bao giờ cậu ta mới bỏ Kyungsoo của hắn ra chứ? Hơi mím môi nhìn cậu với một ánh mắt có phần tức giận, thằng tay ném chiếc điện thoại xuống đất. Nắm lấy hai vai của cậu mà siết chặt.

"Em hỏi tôi làm gì? Xem em trước đi rồi hẵng nói. Em định thế này đến bao giờ?" Hắn nói to lên khiến cậu cũng có phần sợ hãi

Đẩy đôi bàn tay đang nắm chặt lấy vai mình, Kyungsoo lùi lại mấy bước. Hắn là đang tức giận với cậu? Hắn chưa từng tức giận như vậy với cậu, đúng hơn là chưa đừng nặng lời với cậu. Hôm nay....hắn bị làm sao vậy chứ?

Kyungsoo cúi gằm đầu nhìn xuống đất, Park Chanyeol thấy cậu như vậy mà cũng đến bất lực. Quay đi bỏ về phòng. Kyungsoo này chính là hắn cưng chiều đến mức bướng bỉnh rồi! Lần này nếu không cho cậu một bài học thì thực sự không chừa được cái tính được nước lấn tới này.

Gần đi đến cầu thang thì bỗng cả người hắn đều cứng đờ lại, một cảm giác ấm áp lan tỏa từ phía sau lưng. Kyungsoo từ đang sau ôm hắn thật chặt. Hai tay nắm chặt lấy nhau như không muốn hắn thoát hỏi vòng tay của mình. Cũng không hiểu vì sao khi hắn quay đi trong lòng cứ rạo rực muốn giữ hắn lại. Dù biết cũng chỉ là hắn chỉ giận một thời gian ngắn nhưng thực sự một tuần qua cậu cũng không thể chịu nổi sự xa cách đối với hắn rồi.

"Sao nữa? Tính âm mưu gì?"

Hắn xoay người lại nhìn Kyungsoo, vòng tay cũng chủ động ôm ngang eo cậu. Tự cảm thấy bản thân mình chỉ được cái suy nghĩ, chứ chỉ cần mèo nhỏ này có chút hành động bé tí tẹo là y như rằng mềm lòng ngay lập tức. Thực là....

"Bỏ cái tay ra. Lên phòng rồi nói....ở đây mọi người nhìn"

Kyungsoo hướng mắt về phía mấy cô giúp việc đang hóng hớt ngó ngó ở cửa sổ mà không khỏi xấu hổ đánh nhẹ một cái vào ngực hắn. Đồ đáng ghét, trước mặt mọi người mà cũng không thèm để ý gì hết. Park Chanyeol nhìn khuôn mặt có phần phiếm hồng của cậu mà phì cười. Buông cậu ra, cúi xuống mà nhấc bổng cậu lên phòng. Nhẹ nhàng đặt cậu ngồi trên giường rồi cũng ngồi xuống cạnh Kyungsoo.

"Nhưng tôi cần lời giải thích....vết son đó...." Kyungsoo híp mắt lại tra khỏa hắn.

"Do Kyungsoo....lại nhắc đến nữa. Được rôi, em biết mà! Tôi thường xuyên phải lui tới những chỗ đó cùng đối tác đương nhiên là dính một chút vết son cũng là chuyện bình thường mà! Em cũng từng ở đó đáng nhẽ phải biết chứ?"

giọng nói của hắn ôn như nhẹ nhàng. Có phần hơi trách móc nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng. Kyungsoo bĩu môi, bỏ dép ra, trèo hẳn lên giường ôm lấy cổ hắn từ đnagừ sau. Tựa cằm vào vai hắn mà lắc đầu lia lịa, mè nheo nói:

"Không chịu, không chịu. Anh bây giờ chỉ là của Do Kyungsoo thôi. Không cho đi với ai hết"

Nhìn của mỏ cứ dẩu ra của cậu mà Park Chanyeol không nhịn cđược cắn nhẹ vào môi dưới của cậu một cái. Con người này đúng thực là sinh ra chỉ để quyến rũ người khác mà! Đến hắn cũng bị cậu cuốn hút nói gì là nam nhân khác chứ? Bây giờ thực sự hắn phải canh trừng mèo con này mới được, tránh để mèo nhỏ đi lung tung gặp "nạn"

"Được được, từ giờ là của em"

Hắn ôn nhu nhìn cậu nhìn cậu. Đưa tay lên nhéo nhẹ chiếc má bánh bao phúng phính kia một cách cưng nựng hết mực. Do Kyungsoo này, đúng là một liều thuốc nghiện. Đã dính vào thì thực khó để dứt ra. Mà nếu có dứt ra được...chưa chắc là hắn có thể quên được....

-End chap-

l

Ipagpatuloy ang Pagbabasa

Magugustuhan mo rin

1.9K 149 8
CP : Trần Mai Việt × Lê Hoàng Nam (Mikelodic × Voltak) -Tất cả câu truyện trong đây đều không cùng tác giá đâu nhé! -Nơi đây đ...
64.5K 3.7K 12
Author: Dan Yoo Ha Couple: Chanbaek( chính), Kaisoo, KrisTao, Hunhan Thể loại: BoyxBoy. Ai dị ứng thì Clickback, Ok?? KHÔNG CHẤP NHẬN CHUYỂN VER! KAM...
3.4K 93 45
Nguồn www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5080955 https://www.bifengzw.com/read/AgRUBwNR.html https://sixiwz.com/read/41725/ Tác giả: Tiểu Hồ Tích Lí T...
208K 16K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...