[ABO][BHTT] Nhất Dạ Phu Thê B...

By mac_khach

155K 18.4K 2.3K

Tác giả: Mặc Khách (Mặc Gia) Tên khác: một đêm vợ chồng cả đời ân ái Nhân vật chính: Kỷ Miên × Âu Thùy Tiệp Á... More

Văn án
chương 1- nữ nhi thất lạc
chương 2- con dâu nuôi từ bé?
chương 3- đại minh tinh
chương 4- tra nữ
chương 5- scandal tung trời
chương 6- đến phim trường
chương 7- lần đầu thăm ban
chương 8- là đẹp nhưng không tục
chương 9- cúc hoa đã héo chưa?
chương 10- thích trước làm chó
chương 11- đóa hoa lạ của tộc báo tuyết
chương 12- ngươi đừng hòng đem ta đi bán
chương 13- trừ khi mắt lão tử đây mù
chương 14- oh shit, thức ăn chó đến từ chính mẹ ruột
chương 15- hey bro, game này không có mở nhạc disco hả?
chương 16- chướng mắt hết gà nhà Thịnh Đức
chương 17- một người xuất đạo cần dẫn dắt
chương 18- Ngươi mới có thai! Cả nhà ngươi đều có thai!
chương 19- hà tất bỏ mình vì một đêm xuân
chương 20- mang ta đi gặp gia trưởng
chương 21- không cho đào góc tường nhà ta
chương 22- các ngươi có gì ?!
chương 23- quản lý vàng của Thịnh Đức
chương 24- hình tượng cao quý lãnh diễm
chương 25- không phải đã chọn Nhược Uyển rồi hay sao??
chương 26- đánh chiếm giang sơn làm quà
chương 27- ta chỉ muốn tặng một cái bất ngờ
chương 28- như một cái nhược thụ
chương 29- làm bạn với loài nguy hiểm nhất tự nhiên
chương 30- Omega khó cưa đổ nhất
chương 31- là ai sủa bậy?
chương 32- tiểu nhân vô liêm sỉ
chương 33- mắt nhìn người của Tô tiền bối có vấn đề
chương 34- cùng lắm thì vặt trụi lông
chương 35- ngươi từ bao giờ có lương tâm thế hả?!
chương 36- tiểu bạch hoa xinh đẹp hiền lành
chương 37- đại lão, ngươi quá không ăn khói lửa rồi!
chương 38- một đêm vợ chồng cả đời ân nghĩa
chương 39- Omega thiên sủng
chương 40- mẫu thân cư nhiên là fan của nàng?
chương 41- mẫu thân, ngươi thật khiến ta cảm động quá rồi!
chương 42- cũng là một quản lý đáng thương
chương 43- chưa quên được người cũ là do người mới chưa đủ tốt?
chương 44- bạn gái cũ
chương 45- mẹ hết thương người ta dồi!
chương 46- muốn nổi tiếng đến điên rồi hay sao?
chương 47- khăn lau mặt và khăn chùi mông
chương 48- thích ai là họa của người đó
chương 49- ra đường làm rồng, về nhà ta là thằn lằn lửa, ok?
chương 50- không cần bán máu chó để ta húp chung đâu!!
CHƯƠNG 51- lý trí ở đâu mau trở về!
chương 52- anh hùng khó qua ải mỹ nhân
chương 53- đánh chiếm giang sơn, mười dặm hồng trang
chương 54- có một cô em chồng như ngươi, thà đi bằng đầu còn dễ chịu hơn!
chương 55- tìm ta?
chương 56- ngươi... vừa gọi ta là gì?
chương 57- đi giải sầu, vẫn nên mang theo não
chương 58- gọi ba ba!
chương 59- đời đời kiếp kiếp chỉ có thể ăn shit!
chương 60- có hàng triệu trái tim vỡ vụn
chương 61- bản điện ảnh full HD không che 100%
chương 62- chúng ta có thể nói chuyện mà không cần ném thức ăn chó được không!
chương 63- các ngươi khóc thì mới bán được vé xem phim chứ!
chương 64- đừng trách nước biển sao lại mặn!
chương 65- "phản quốc" hơn gấp bội!
chương 66- hứ, một đám thiếu hiểu biết
chương 67- Alpha khẩu vị nặng nhất làng giải trí
chương 68- luận về mị lực của Omega
chương 69- không mau lăn qua đây chào Thái tổng?
chương 70- chỉ biết điều với người cũng biết điều
chương 71- trải nghiệm đột nhiên được thần tượng sủng ái
chương 72- khẩu khí phách lối thuộc về top 1
chương 73- tẩu tử nghịch thiên trong truyền thuyết
chương 74- vì ta cứ phải ngắm ngươi mãi
chương 75- mau mau lột áo cổ vũ lão đại
chương 76- Oh shit! Phải thay lão đại bảo vệ tẩu tử!
chương 77- bỏ suy nghĩ dọa người đó đi được không?
chương 78- một chiêu trắng máu!
chương 79- chơi AxA trá hình
chương 80- vinh quang thuộc về ngươi
chương 81- tra nữ, quay xe
chương 82- vác cái thùng rác lên thảm đỏ
chương 83- đó là tân nhân Kỷ Miên sao?
chương 84- a a a, thức ăn chó!!
 chương 85- dùng thực lực tới chiến
chương 86- bên trong nữ thần là một nữ thần kinh
chương 87- đồ nhãi rồng hentai!!
chương 88- fandom tuyệt vời nhất giới giải trí!
chương 89- đó là lần cuối cùng còn thấy nhau...
chương 90- Miên tỷ!! Ngươi lại lên hotsearch!!
chương 91- ta là đồ mồm thối
chương 92- gia đây muốn làm Âu Thùy thái thái
chương 93- vừa nhìn đã biết nghèo mạt hạng rồi!
chương 94- ta là vì tốt cho đôi trẻ
chương 95- vì cái gì không nhìn trúng ta?
chương 96- ta chỉ sợ lỡ tay tiễn ngươi đi nằm ICU
chương 97- ta liều mạng với ngươi
chương 98- khụ, ngại ngùng, bạn gái cũ thôi
chương 99- ai ăn ốc lại muốn ông đây đổ vỏ??
chương 100- cảm giác bạch nguyệt quang
chương 101- vì một cảnh này, trả bằng mạng cũng đáng!
chương 102- oa, oa, oa!!!!!!
chương 103- tiểu công chúa là Miên tỷ thô lỗ
chương 104- con ruột của tác giả
chương 105- không biết tiểu tam đó là ai
chương 106- chỉ mới bắt đầu thôi
chương 107- Kỷ Miên này, giữ không được
chương 108- ngày tàn của Trầm Trí Bạch tới rồi đây
chương 109- cá chết lưới rách
chương 110- tình nguyện vì ngươi đi cả nghìn bước
chương 111- rõ ràng đang khiêu chiến với bà ta
chương 112- mau giải quyết mối mọt cặn bã đi!
chương 113- là mực thì không thể tẩy trắng
chương 114- tân nhân cỏn con
chương 115 - một vắt mì tôm còn chia đôi được
chương 116 - Kỷ sư muội đúng là thủ đoạn quá cao
chương 117 - ta đóng vai mẹ ngươi, hài lòng không?
chương 118- Động tác thuần thục này là gì? Đùa nhau à?
chương 119- một lời không hợp liền làm mẹ ngươi
chương 120- lần trước bị chó đuổi đã quên rồi hay sao?
chương 121- lãnh tiền lương tháng này thì cút đi
chương 122- nha đầu ngươi nhặt tiện nghi
chương 123- ta nói rồi, nó là giả
chương 124- bị bắt cóc
chương 125- ta có cho ngươi chạy à?
chương 126- bảo tọa của ngài đây
Chương 127- hạnh phúc nửa đời sau của chúng ta
chương 128- đây là đạo lý chó đẻ gì
chương 129- mỡ treo miệng mèo
chương 130- đây là nơi các ngươi có thể đến hay sao
chương 131- gọi bảo an đi
chương 132- sao đột nhiên động tay động chân vậy
chương 133- mượn cớ khoe giàu có
chương 134- ta ngay lập tức xxx ngươi
chương 135- chúng ta sẽ cắt nhỏ trái tim này rồi xát muối vào
chương 136- Cướp vai diễn còn cos vai bị hại
chương 137- ta đã làm những gì
chương 138- không được nghi ngờ tỷ tỷ ngươi
chương 139- còn mặt mũi trở lại đoàn cơ đấy
chương 140- chó nhà ai lại nằm đây ăn vạ thế này
chương 141- ngươi đầu óc có vấn đề à?
chương 142- các vị sẽ không trác tiểu gia chứ?
chương 143- chuyện nhỏ hóa không
chương 144- thật ngại ngùng, không thứ lỗi
chương 145- gọi một tiếng "ông cố nội"
chương 146- một đời anh minh, dại dột trên giường
chương 147- chơi bắt chước mà phách lối như vậy
chương 148- vì ta không muốn nhọc lòng người ngoài
chương 149- đêm nay là đêm vui vẻ cuối cùng
chương 150- thỏa thuận với mẹ ruột
chương 151- sợ rằng đã tự sát
chương 152- mười hai ngày đêm không ngủ
chương 153- tên cấm
chương 155- lại đi đến bước đường đó
chương 156- bị vả tới sưng cả mặt
chương 157- đứa trẻ đáng thương
chương 158- đường dài mới biết sức ngựa
chương 159- chưa phát huy hết thực lực
Chương 160- lấy lui làm tiến
chương 161- ấp ủ một hình bóng khác
chương 162- vì ngươi phá bỏ hết nguyên tắc
chương 163- ta
chương 164- không cần mặc quần áo, ta không ngại
chương 165- ngươi cũng đã nghiệm hàng rồi
chương 166- linh cảm của ta mạnh mẽ quá
chương 167- ngài ấy không thể bị khinh nhờn
chương 168- nghệ thuật là không có khuôn mẫu
chương 169- ghen tị tới phát điên
chương 170- nhành liễu đầu tường
chương 171- là lời đồn quá khoa trương, hay là ta nghe chưa đúng
chương 172- mắt chó nhìn người thấp
chương 173- tài nguyên công ty
chương 174- là ta nói đột ngột quá sao
chương 175- tách trà này ta đích thân trả lại ngươi
Chương 176- tự làm chuyện xấu gì, tự lãnh lấy hậu quả
chương 177- ra mắt trong tộc
chương 178- tin tử kiếp
chương 179- chỉ số quỷ súc
chương 184- tiểu thư vong ân bội nghĩa nhà họ Kỷ
chương 181- khó nói sẽ làm ra loại chuyện gì lắm
chương 182- các ngươi dám nói không ngưỡng mộ đi
chương 183- Biết, ngươi thích nữ chứ gì
chương 184- nồi lẩu đầu tiên mùa thu
chương 185- kịch bản này chắc luôn
chương 186- được đóng vai mẹ ngươi, ta rất vui
chương 187- sắp đi trộm đồ lót omega
chương 188-lão đại đã triệt sản rồi đúng không?
chương 189- hỗn chiến cướp dâu
chương 190- tới lượt ngươi đó
chương 191- cô gia
chương 192- ta tộc rồng ạ
chương 193- chuyện xưa của nhãi rồng
chương 194- cho mượn con
chương 196- nhân viên kì cựu
chương 195- con dâu tập thể
chương 197- không tin hết, cũng không phản bác hết

chương 154- giao phó tính mạng vào tay kẻ khác

524 72 9
By mac_khach

CHƯƠNG 154- GIAO PHÓ TÍNH MẠNG VÀO TAY KẺ KHÁC

Kỷ Miên ngủ một đêm rất dài, mộng một giấc rất sâu, vô tình trông thấy lại rất nhiều chuyện trong quá khứ tưởng chừng đã lãng quên.

Nàng nhớ về ngày hôm ấy.

Giữa rừng cây bạt ngàn, dưới tán cây bồ đề xanh rợp, một chiếc ủng da đẫm máu, một điệu cười lạnh lùng.

...

Chát!

Âm thanh thanh thúy vang dội mồn một trong một hộ nhà nông thôn hẻo lánh.

"Con điếm này, ngươi dám chạy lần nữa thử xem lão tử có đánh chết ngươi không hả!?"

Trên nền đất dơ bẩn, lớp lông báo tuyết bẩn thỉu bết dính lại với nhau, chỉ duy nhất có đôi mắt của con báo con vẫn sáng ngời. Con báo tuyết nhỏ bé trong thú hình dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chăm nam nhân trước mắt.

"Mẹ kiếp! Còn dám trừng ta hả!!"

Nam nhân vóc người cao to toát lên dáng vẻ cường tráng của kẻ quanh năm làm nông, trên mặt là biểu tình dữ tợn. Hắn ta nghiến răng định hạ cẳng chân lên người báo tuyết con.

Đúng lúc này một nữ nhân trung niên đi vàng, trông thấy hiện trạng như vậy, lập tức tiến tới cản động tác của nam nhân kia lại, lườm hắn ta sắc nhọn: "Ngươi đánh nãy giờ đã hơn một giờ rồi, đủ chưa hả?"

"Đại nương, ngươi xem xem, con khốn này nhỏ tuổi mà gian xảo vô cùng! Dám giả vờ ngã vào mương nước để lừa ta, còn cào ta một vuốt vào vai đây này! Mẹ kiếp tới giờ vẫn còn đau! Nếu không phải ta lấy đá ném nó, không biết giờ này nó đã chạy trốn hướng nào trong rừng rồi!"

Nam nhân kia tức giận mười phần trần thuật lại mọi chuyện, không quên nhổ nước bọt vào người con báo tuyết con đang thoi thóp dưới đất.

Đại nương kia nghe thấy cũng hơi bất ngờ, chậc lưỡi: "Chậc, không ngờ con báo tuyết này cũng có vài phần tư chất đấy... Tuy nhiên loại gian xảo thế này không thể giữa lâu được!" Nói đoạn lạnh lùng ném cho báo tuyết con ánh mắt rét lạnh.

Nam nhân kia đại nương hạ khẩu như vậy, đảo tròng mắt liền nịnh nọt cười nhe hàm răng vàng khè: "Đại nương, ta thấy thế này đi. Con khốn này nhỏ tuổi mà quá lanh lẹ, không chỉ năm lần bảy lượt tìm cách chạy trốn, thậm chí còn kích động cả lũ vừa bắt được chạy cùng! Giữa nó lại quá nguy hiểm, chi bằng để huynh đệ cùng nhau vui vẻ một đêm, cùng lắm khi bán nó vào Hắc Sơn thì giảm giá một nửa! Với cái loại nhỏ tuổi thế này, chơi xong thì cũng tàn phế rồi sẽ chẳng còn hơi sức nghĩ tới chuyện chạy trốn nữa."

Báo tuyết con sau khi bị đánh cả người đều ê ẩm, khí lực đều dồn vào đòn tấn công sống chết liều mạng khi nãy, căn bản không phải là đối thủ của mấy tên buôn người to con này. Hiện tại nghe bọn chúng bàn bạc phán quyết mình, không khỏi sợ hãi rùng mình.

Không! Dù không biết bọn chúng định làm gì, tóm lại đều không phải ý tốt. Không thể chết ở đây! Nàng muốn về với mẫu thân, muốn về với mẹ!

Báo tuyết con nặng nề nhúc nhích cơ thể, từng ngụm thở phì phò khó nhọc co giật tứ chi, muốn di chuyển xa ra lũ người ghê tởm kia.

Đại nương trông thấy báo tuyết có động tĩnh, bình thản giẫm một chân lên đuôi báo tuyết con. Tức thì báo tuyết con vì đau mà hét thảm một tiếng bi thống, cả người đều trở nên co cụm quằn quạo. Bà ta lại chẳng chút thương xót, hung hăng chì chiết lòng bàn chân, một bên lại nói chuyện với tên nam nhân: "Nghĩ cũng thật đẹp! Lô hàng lần này bắt được đều có chất lượng, bán vào Hắc Sơn ư? Đúng là ngu xuẩn. Ngươi có biết chỉ riêng con báo này nếu báo được vào nước Y là bao nhiêu không hả? Đúng là một lũ ngu, con mắt của ngươi hạn hẹp đến vậy à?"

Nam nhân kia sửng sốt vô thức hỏi lại: "Lô hàng lần này là... đi qua nước Y à?"

"Tất nhiên rồi! Khoan đã, ngươi con mẹ nó không phải lại nhúng chàm đứa nào rồi hả?! Có biết muốn bán ra ngoại quốc kiểm hàng kĩ như nào không hả! Ngươi chết tiệt có biết đã làm mất bao nhiêu tiền không?!!"

Đại nương như biết tỏng suy nghĩ của nam nhân, tức thì nổi giận đùng đùng. Bà ta tất nhiên nổi giận chẳng phải vì tên nam nhân đã hại đời một đứa trẻ con, mà là hắn đã làm hỏng một món hàng đáng tiền của bà ta. Bà ta càng nghĩ càng giận dữ tới độ giáng cho hắn ta một cái bạt tay, gào lên cao vút: "Khốn nạn! Ngươi chết tiệt cái tên chỉ sống bằng nửa thân dưới này, ngươi rốt cục đã làm bao nhiêu đứa rồi hả!!"

Nam nhân bị đánh thì rất không phục, nhưng đối diện với ánh mắt hung hăng của đại nương vẫn không dám cãi lại, ai bảo bà ta là người đứng đầu trong đường dây chuyển hàng chứ, muốn hàng thông thuận và lấy được tiền đều phải qua tay bà ta trước. Vì tiền, hắn ta chỉ có thể nhịn. Lí nhí đáp: "Chỉ mới một đứa thôi... Là con ranh sáu tuổi vừa bắt hai hôm trước."

Đại nương ngờ ngợi nhớ ra, lẩm bẩm: "Hai hôm trước, là con nhỏ tóm được trong trấn nhỏ Trường Sinh à..."

"Đúng, đúng là nó! Đại nương, chất lượng con nhỏ đó không cao, cùng lắm chỉ là một beta dáng vẻ đáng yêu một chút. Nói là bán qua Y quốc thật sự quá gượng ép, không chừng còn bị trả hàng nữa. Vậy nên ta mới... À mà, nếu bán nó vào Hắc Sơn thì không thành vấn đề đâu, dù gì lũ sơn thôn đó chỉ cần giống cái có thể đẻ con, ai rảnh mà quan tâm sạch hay không sạch chứ?"

Nghe nam nhân phân bua đủ điều, đại nương xì một tiếng: "Đủ rồi, đủ rồi! Nói nhiều quá, ngươi tự lo lấy việc giải quyết con ranh đó đi! Tuồn đi thế nào mà giá cao cao đấy, đừng có nói cả chuyện nhỏ này cũng cần ta dạy!"

"Được, được. Đại nương yên tâm, ta làm việc đại nương còn phải nhọc lòng hay sao. Chỉ là, nếu con ranh đó đã không bán đi ngoại quốc được, thế thì để ta... Khà khà, thêm vài lần. Chắc không thành vấn đề đâu nhỉ?"

Đại nương phiền chán khua tay: "Tùy ngươi đi, tự biết chừng mực, phá hư thân nó lại phải tìm cách giải quyết xác chết như tháng trước thì phiền lắm. À mà còn nữa, đã đụng vào nó thì tuyệt đối không được đụng vào số hàng còn lại. Nhớ đấy, đám này mỗi đứa đều là cả đống tiền sống sờ sờ! À còn nữa, nhất là con báo tuyết này, trông chừng nó cho kĩ, đừng có để nó chạy trốn. Có đánh nó cũng tránh chỗ hiểm ra, con ranh này còn chỗ dùng đấy!"

"Chỗ dùng?" Nam nhân khinh bỉ nhổ nước bọt: "Nó trừ dáng vẻ của Omega xinh đẹp hơn một tí, có gì đặc biệt đâu chứ?"

"Nó ấy à... Có một tên già ấu dâm, thích nhất là những chủng tộc lông mao mềm mại, hơn hết phải là Omega nữ tính. Từ hai năm trước lão ta đã ra giá rất cao cho mặt hàng này rồi, nếu không nhờ Dương Mộ Vân tháng trước giới thiệu, ta còn tưởng mình sẽ vuột mất đơn hàng quan trọng này rồi chứ." Đại nương vừa cười mãn nguyện vừa nói, dáng vẻ như chắc mẩm đã ôm được một đống tiền.

Tên nam nhân nghe vậy thì liền sáng mắt: "Ha ha, ra là thế. Đúng là nhà giàu có khác, phẩm vị đều cao như thế."

Hắn ta ghét nhất cũng là những đứa bé gái Omega này. Còn nhỏ dáng vẻ đã mềm mịn xinh đẹp, lớn lên không biết bộ dạng còn lẳng lơ đến độ nào. Hơn nữa, bọn chúng còn không biết cực khổ của những beta nông thôn là như thế nào, suốt ngày được đám Alpha cưng chiều liền tỏ ra thượng đẳng hơn kẻ khác. Thực ra cũng chỉ là những cái công cụ đẻ mà thôi, còn không biết thân biết phận.

Hắn ta bắt cóc Omega thì sao chứ, phạm pháp thì phạm pháp, thế giới này pháp luật trừ khi bảo vệ quyền lợi cho hắn còn lại thì đều không đáng tin. Hơn nữa, hắn làm vậy là đang góp phần gây lại trật tự xã hội. Một lũ chỉ biết đẻ thì cần phải học được cách biết điều, biết rằng mình chỉ là những kẻ đáng ở tầng đáy xã hội, mặc cho những tầng lớp cao quý khác sử dụng.

...

Chẳng biết là lần thứ bao nhiêu tỉnh lại trong cơn mê và đau nhứt.

Kỷ Miên yếu ớt thở từng ngụm rất nhỏ vụn, trên nền nhà lạnh căm, ánh trăng tán loạn xen qua mái nhà rách nát, in xuống nền đất những vết cắt xén như những đóa hoa giấy màu trắng. Kỷ Miên nhớ tới cây thông giáng sinh năm ngoái cùng mẫu thân và mẹ trang trí, mẹ đã dạy nàng cắt giấy thành những bông hoa xinh đẹp rồi dán lên cây thông.

Nhớ tới đây, nàng như lấy lại được động lực. Từ từ hồi phục thể lực, nàng cố sức bò dậy, vẫn giữ nguyên thú hình mà quan sát tình huống.

Mẫu thân đã dạy, nếu khi cảm nhận được nguy hiểm, nhất định phải dùng thú hình để đối phó. Loài của nàng khi ở thú hình thì sức chiến đấu và tốc độ đều rất nhanh, dù không đánh lại thì vẫn có thể chạy thoát. Suýt chút nữa ban trưa nàng đã có thể chạy thoát... Chỉ là...

Kỷ Miên quay phắt nhìn vào bé gái đáng ngồi co cụm cạnh cái cột nhà, bé gái kia không ngừng khóc rấm rứt. Nhưng có vẻ vì trận đòn mấy đêm trước còn rất mới mẻ, bé gái kia chỉ có thể bịt miệng mình khóc, không dám khóc quá lớn tiếng. Vì tất cả lũ trẻ ở đây đều biết, nếu đánh thức tên nam nhân canh cửa, hắn ta mà bị phá giấc ngủ thì lại phải một trận đòn.

Kỷ Miên nhìn chăm chăm cô bé kia, đôi mắt lam sẫm trong bóng đêm dường như mọc lên sát khí không thuộc về một đứa trẻ năm tuổi. Đây là do bản năng tức giận mà sinh ra. Đúng, lúc này Kỷ Miên còn quá non nớt để khống chế được tâm tình, khi tức giận liền sẽ bộc lộ những bản năng nguyên thủy của mình.

Bé gái kia bị Kỷ Miên dọa sợ, mất mấy phút mới có thể nhỏ giọng hỏi: "Ngươi... nhìn ta làm cái gì chứ?"

"Ngươi tại sao ban trưa lại gạt chân ta?!" Kỷ Miên dù rất tức giận nhưng chỉ có thể đè giọng xuống, hỏi.

Bé gái kia chột dạ, nhưng vẫn cố sức biện bạch: "Ngươi sao có thể một mình chạy trốn như vậy? Ở đây còn biết bao nhiêu tiểu bằng hữu chúng ta bị nhốt, dựa vào cái gì chỉ có mình ngươi được chạy trốn?"

Kỷ Miên nổi giận đùng đùng: "Cái gì chứ? Ta chạy là tự dựa vào sức mình, các ngươi cũng có thể chạy, là do các ngươi không muốn thôi!"

"Ngươi không thấy cánh rừng đó rất đáng sợ hay sao? Chạy vào vạn nhất có quái thú ăn thịt trong đó thì sao? Chúng ta chỉ là trẻ con thôi, sao có thể chạy nổi đây? Vừa mệt vừa không có bánh ăn nữa, ta thấy trong phim đều nói, những khi gặp kẻ xấu như vậy chỉ cần ở yên chờ cha mẹ đến đón là được rồi."

Kỷ Miên lạnh lùng nhìn ra cửa sổ đã bị vỡ toang bên kia vách tường. Trong cặp mắt non nớt mọc lên một tia kiên định.

"Giao phó mạng mình vào tay kẻ khác là điều ngu xuẩn nhất trên đời này! Đây là đạo lý mẫu thân đã dạy ta."

...

Continue Reading

You'll Also Like

125K 11.5K 64
Minh Nhật là một đứa kiêu ngạo, nhưng vì quá thích cô ấy. Cậu đã... Tìm mọi cách bắt chuyện. Giả làm Grab đón đưa. Hướng dẫn cô ấy học Toán. Trộm n...
1M 98.4K 95
Tên gốc: 虐文主角不许我哭 Hán Việt: Ngược Văn Chủ Giác Bất Hứa Ngã Khóc. Tác Giả: Kỷ Trứ Tảo Trửu Khứ Hoả Tinh. Editor: Bull. Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thà...
35.2K 2.9K 74
Tác giả: Lý Truyện Ngôn Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt sủng, chủ công, giới giải trí, cường cường, khế ước tình nhân, cưới trước yêu sau, 1v1. ...
422K 45.3K 84
Tác giả: Khinh Giác. Thể loại: Hiện đại, ABO, NP, H văn, Vả mặt, Truy thê tá hoả tràng, HE. Tình trạng bản gốc: Hoàn. Tình trạng edit: Lết lết... Edi...