Chap 16: Ốm

1.5K 150 14
                                    

    "Zenitsu thật ngốc!/ Mày ngu thật đấy!"Cả hai nhìn nhau rồi đồng thanh. Giọng nói nguy hiểm lạ thường.

     "Không làm tình thì đè ra làm gì chứ?"

+

+

+

     "H... Hai người... đừng có đùa kiểu đó nha!" Zenitsu cười gượng. Nó cố gắng coi lời vừa nãy hai tên không bình thường này nói ra là một lời bông đùa. Dù nó nghe được âm thanh nguy hiểm cực kì phát ra đinh tai nhức óc. 

      "À! Cậu cứ coi đây là một trò đùa cũng được." Tanjiro cười ấm áp nói. Zenitsu cảm giác như anh đang nói chuyện thường nhật chứ không phải chuyện... làm tình.

       "Mất thời gian quá, trán dồ." Inosuke từ đằng sau một tay bẹo má nó, một tay giữ chặt tay nó. Nó nhăn trán.

        "Ino... Đau... Á." Inosuke cắn môi nó một cái đỏ ửng rồi luồn lưỡi vào bên trong. Mùi thuốc đắng nghét vẫn còn trong miệng nó nhưng hắn lại không phản ứng chút nào. Ngược lại, nó cảm giác như hắn đang hưởng thụ tư vị từ cái miệng nhỏ mang tới. 

         Dưỡng khí trong phổi đang cạn dần, miệng lại bị quấy đến điên đảo. Zenitsu dùng chân vùng vẫy định đẩy người về phía trước nhưng nhanh chóng bị Tanjiro giữ lại. 

         "Zenitsu yên nào! Nếu cậu cứ như vậy thì tí nữa sẽ không nhẹ nhàng đâu!" Tanjiro nhẹ nhàng nói thầm bên tai nó. Tai nó đỏ ửng, cả thân thể nó đột nhiên nhũn ra. Nó căn bản là bị giữ đến không thể di chuyển. Môi và tay bị Inosuke mạnh bạo chiếm lấy. Chân và tai lại được Tanjiro nhẹ nhàng mơn trớn. 

         Đầu nó ong ong. Cảm giác nóng nực lan ra toàn thân. Tai nó ù đi, mắt mờ nhìn thứ gì cũng xoay mòng mòng. Nó mù mịt ngả đầu xuống vai Tanjiro. Anh cảm thấy sức nặng trên vai liền ngẩng lên thấy Zenitsu đang dựa vào vai mình mà ngất đi. Cả người nó nóng như lửa.

          Tanjiro sờ lên trán nó rồi thở dài lo lắng cùng chán nản. "Nên dừng thôi, cậu ấy ốm mất rồi!"

         Inosuke nhăn mặt kêu. "Monitsu thật phiền phức!"

        Dù vậy hắn vẫn thả nó ra và để nó xuống giường. Tanjiro đi gọi Aoi đến giúp.

        Inosuke ngồi đó ngắm nhìn Zenitsu mặt đỏ bừng nằm trên giường. Hắn cúi xuống, mút mạnh lên cổ nó một cái. Nhìn lại sản phẩm của mình, hắn thở hắt một cái đầy thỏa mãn rồi cúi xuống thì thầm bên tai nó.

       "Trán dồ làm được thì tao cũng làm được. Đừng có kiếm cớ trốn khỏi tao, ZENITSU."

      Từng câu từng chữ đều mạnh mẽ và ma mãnh lạ thường. Cái tên mà nó suốt ngày phàn nàn vì hắn đọc sai cũng được phát âm rất rõ ràng. Đương nhiên, có trốn đằng trời cũng không thoát.

+

+

+

      Zenitsu mơ màng tỉnh lại. Đầu nó đau nhức, kí ức về ngày hôm qua lại trở nên mờ ảo như một làn sương mù.

       "Đầu mình đau quá đi!" Nó ôm đầu. Tanjiro thấy nó tỉnh liền gọi Aoi đến kiểm tra.

        "Cậu cảm thấy thế nào rồi?"

[KNY - ALLZEN] Hoa Hướng DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ