Chương 36: Bùa Hộ Mệnh

1.6K 126 5
                                    

Ngươi cung mệnh u tối, xưa nay ta chưa từng thấy qua Ám tướng họa phúc bất phân như ngươi, ấn đường quầng đen khi ẩn khi hiện thường là điềm báo tử. Như ta nói họa phúc bất phân, lành hay dữ con tùy thuộc công đức của ngươi đi tới đâu. Bản thân ngươi chính là một tấm bùa hộ mệnh, phàm người mang căn hộ mệnh..ắt không còn ở cõi dương thế, ta sống gần một đời người lần đầu biết tới trường hợp như ngươi. Thứ này phải nhớ kỹ "Luôn mang nó trên người".

Chung Thi Uyển ngó xuống túi bùa nhạt màu, rồi thất thần đờ mắt. Những lời Ni trưởng nói cứ luẩn quẩn trong đầu, khiến bản thân không thể nào thông suốt.

Lại là chuyện tâm linh kỳ bí, nếu là Chung Thi Uyển của ngày xưa thì nói thật, sẽ không ngần ngại quăng cái gì bùa hộ mệnh ở nơi xó xỉnh nào rồi. Nhưng đây là Chung Thi Uyển của hiện tại, một Chung Thi Uyển từng mất đi sinh mạng do không tin vào một quẻ bói, đương nhiên vẫn muốn thử tin cậy quyền năng tâm linh một lần, nói cách khác mình không còn lựa chọn nào tốt hơn.

-"Vừa rồi người cho gọi ngươi chính là vì thứ này?"

Gật đầu.

Chung Thi Uyển sau một hồi ngắm nghía túi bùa, song, bán tín bán nghi hỏi Quách Nhược Y: " Tiểu thư, Ni trưởng thật biết coi tướng số?"

-"Phụ thân từng nói qua, cái chết của mẫu thân... người đã tiên đoán từ trước khi mẫu thân được gã vào Quách gia."

Thảo nào cảm giác Ni trưởng đặc biệt hà khắc với mình trong việc chăm sóc Quách Nhược Y là có lí do. Chung Thi Uyển bất giác lạnh run cả người, luống cuống đeo sợi dây đỏ lên cổ chính mình, thôi thì tự oán mình đen đủi, toàn dính họa sát thân.

Quách Nhược Y hàng mi khẽ nheo: "Chẳng lẽ người..."

"Không có!" Chung Thi Uyển biết bản thân phản ứng thái quá, liền phủi tay chọn một quả ô mai, đưa mắt ngắm cảnh quan dọc đường sao cho tự nhiên nhất.

"Trở lại ni viện." Nàng âm giọng lạnh lẽo ra lệnh mã phu lập tức quay đầu xe ngựa.

Trải qua hơn nửa đoạn đường, nàng nói quầy là quầy, đâu có được. Chỉ còn vài canh giờ là hồi Quách phủ, mình phải giải quyết rất nhiều công việc trong những ngày vắng mặt, cũng không thể rời Quách phủ quá lâu.

-"Mã phu, cứ tiếp tục đi."

-"Ta nói mau quầy đầu."

-"Cuộc sống của ta. Người đừng xen vào nữa được không?" Chung Thi Uyển lần này lời nói có hơi nặng nề nhưng không định hướng Quách Nhược Y giải thích.

Quách Nhược Y bất động thanh sắc, con ngươi đóng băng rơi xuống người mình, Chung Thi Uyển có thể cảm nhận rõ rệt luồng hàn khí từ nàng. Mặc kệ, Chung Thi Uyển không muốn đối diện cũng không muốn quan tâm, chả hiểu làm sao cứ hễ nhìn vào mắt nàng, trăm lần như một lòng đau như cắt.

Bầu không khí này Chung Thi Uyển thở cũng thở không nổi, đành thu gom tay nải di dời khỏi thùng xe.

Không khí bên ngoài tốt hơn nhiều, thoáng đãng mát mẻ, đầu óc chẳng còn nghĩ ngợi nhiều. Nhắm mắt định tâm, khoảng thời gian không tính là quá lâu, tiếng thút thít rợn mà lại người thân quen ép Chung Thi Uyển mở mắt.

[BHTT] [Xuyên Không] Nhà Ta Có Một Tiểu Thư - [Hoàn]Where stories live. Discover now