92 - Kế Phản Gián (Lộ Ra Bộ Mặt Thật)

777 9 4
                                    

Lưng vừa tiếp xúc với nệm giường, cả người thấy thoải mái hơn nhiều.

Vinh Thiển liền nhắm mắt, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, không cần quan tâm tới bao nhiêu người đang đứng trong phòng. Cô vẫn thấy mỏi mệt, cả người kiệt sức.

Bác sĩ Sở không lâu đã tới. Ông cũng đã bảy mươi, đã chữa bệnh cho mấy đời Lệ gia, Lệ Thanh Vân vô cùng tin tưởng ông ấy.

"Bác Sở!"

Bác sĩ Sở ngồi xuống mép giường: "Chuyện khi nào? Hôm qua ở bữa tiệc còn thấy tốt lắm mà!"

"Hai ngày nay cô ấy ngủ không ngon, cứ trằn trọc và hay giật mình tỉnh giấc." Lệ Cảnh Trình để Vinh Thiển gối lên chân mình. Bác sĩ Sở bắt mạch cho cô.

Giây lát sau, chân mày ông bất giác nhíu lại.

"Thế nào?" Lệ Thanh Vân hỏi lập tức.

"Khí tức (t/n: khí tức – hơi thở) rất loạn. Do nghỉ ngơi không tốt nên dẫn đến tâm phiền, nôn nóng. Cơ thể khi mệt mỏi rã rời tới một mức độ nào đó sẽ vượt quá sức chịu đựng, gây buồn nôn, chân tay không thể cử động. Về sau sẽ thấy chán ăn, cơ thể người mẹ không nạp được chất dinh dưỡng sẽ gây nguy hiểm cho thai nhi."

"Vậy bây giờ đứa bé thế nào?" Tim Thẩm Tĩnh Mạn như bị treo lên, ở đâu bỗng nhiên xuát hiện sự tình này? "Lúc mới tới, khẩu vị con bé còn rất tốt."

"Hiện tại đứa bé tạm thời không có gì đáng ngại." Bác sĩ Sở thu tay về.

Ông là bác sĩ Trung y, cũng là thầy của Thịnh Thư Lan; ông rất mẫn cảm đối với các hương vị dược liệu.

Ông nhắm mắt lại, khẽ ngửi. Lúc mở mắt ra, ông hướng ánh mắt về phía đèn giường đang che cái túi thơm: "Đem cái kia cho tôi xem một chút!"

Lệ Cảnh Trình tiện tay cầm lấy đưa cho bác sĩ Sở.

Ông đưa túi tới mũi ngửi ngửi, sau đó lại tháo miệng túi ra, mấy nhúm hoa khô rơi xuống lòng bàn tay ông. Bác sĩ Sở dùng ngón tay vạch vạch mấy cái, ông phát hiện có rất nhiều vụn hoa trắng: "Sao có thể có hoa huệ trong túi này?"

(t/n: hoa huệ trong bản gốc là dạ lai hương. Theo wiki Huệ còn gọi là dạ lai hương – thơm ban đêm, hoặc vũ lai hương – thơm lúc mưa)

Thịnh Thư Lan đứng phía sau cả kinh, đổ mồ hôi lạnh: "Không thể nào, cái túi này là con đưa cho Vinh Thiển, con chỉ bỏ hoa cỏ an thần trong đó thôi."

Bác sĩ Sở nhìn sang cô: "Con qua đây!"

Thịnh Thư Lan đi tới trước mặt ông, ông đổ những vụn trắng đó vào tay Thư Lan: "Ban đêm, hoa huệ sẽ tỏa ra mùi rất nhẹ kích thích khứu giác làm tăng huyết áp, người bị bệnh tim sẽ thấy choáng váng đầu, phiền muộn, đối với phụ nữ có thai lại càng chịu tổn hại nhiều hơn, sẽ thấy khó thở, tinh thần càng lúc càng tệ."

Củng Dụ giật mình che miệng, "Trời ơi! Cái nhà này thật thâm sâu khó lường. Người không rõ điều này sẽ hoàn toàn không biết đường đề phòng. Thiển Thiển, may mà phát hiện sớm đó, nếu không con của con..."

Vinh Thiển nghe nói vậy nghĩ cũng thấy sợ. Lệ Thanh Vân nhìn Thịnh Thư Lan, lại nhìn sang Vinh Thiển.

"Thư Lan đưa cho con túi thơm này?"

Thà Đừng Gặp Gỡ - Thánh YêuWhere stories live. Discover now