Phần 5 - Chương 59.2: Trường học nhất bá (18)

5.2K 407 29
                                    

Editor: Dương Thùy

Beta: Cà ri

Chu Sở Sở nghỉ học.

Cô gái từ nhỏ có thói quen được tất cả mọi người yêu thích, quen được thổi phồng, được bảo vệ, căn bản không có cách nào tiếp thu ánh hào quang nữ thần bị vỡ nát, bị người khác nhìn bằng ánh mắt khác thường, sắc bén chê cười, ở trường học cùng bên trong diễn đàn bị ném đá giấu tay, châm biếm. . . Cô không chịu được.

Nghỉ học, dường như là lựa chọn nhẹ nhàng nhất.

Phó Lộ Bạch vẫn luôn ở cạnh bên cô.

Xuất phát từ tín nhiệm đối với Chu Sở Sở, cái gọi là bái thiếp lột mặt nạ, hắn không thấy.

Sự kiện lần này đối với Phó Lộ Bạch có tác động lớn nhất, có lẽ là khi hắn chất vấn Phó Phùng Kỳ, tại sao hắn không ra mặt tạo áp lực với trường học, yêu cầu nhà trường chèn ép dư luận đó, Phó Phùng Kỳ đối với việc không liên quan tới mình thái độ cực kỳ lạnh nhạt: "Hoắc Yên có thể đem anh bức tới trình độ nhất định, còn đối phó em cùng Sở Sở, nói một tiếng dễ nghe, thì đã quá đề cao các em."

"Chuyện đã xảy ra, chẳng lẽ thật sự muốn Sở Sở nghỉ học sao?"

"Bái thiếp kia là do cô ấy phát."

"Cô ấy biết sai rồi!"

"Không thể thay đổi cái gì."

"Anh -- "

Phó Lộ Bạch tức giận đến thở không được, thật vất vả tỉnh táo lại, hắn nhìn người đàn ông phía sau bàn làm việc lạnh lùng nói: "Anh hai, anh thay đổi."

Phó Phùng Kỳ trầm mặc.

Phó Lộ Bạch nói: "Trước đây anh sẽ không như thế đối với Sở Sở." Đối phương như trước im lặng, tiếng nói của hắn càng lạnh hơn: "Là bởi vì Hoắc Yên sao?"

Phó Phùng Kỳ nói: "Mọi người đều sẽ thay đổi." Ngước mắt, nhìn biểu hiện cứng ngắc mà xa lạ của em trai: "Cùng với lãng phí thời gian cùng anh cãi vã, không bằng đem tinh lực hoàn thiện mình -- chỉ có chờ em trở nên mạnh mẽ, em mới có thể bảo vệ người trong lòng mình, không cần cầu anh ra tay."

Phó Lộ Bạch ngẩn ra, trong mắt đen chợt lóe lên lửa giận.

Hắn nhếch môi, cười lạnh, thản nhiên nói: "Anh, anh có thể nói mát với em như thế, chẳng qua là bởi vì. . . Ba chọn anh là người nối nghiệp."

Phó Phùng Kỳ nhăn mày: "Em nói cái gì?"

Phó Lộ Bạch cười lạnh cười không ngừng: "Bởi vì công ty cho anh, cho nên anh có niềm tin giáo huấn em -- chẳng qua là anh ỷ vào chuyện lớn hơn em mười tuổi, vào công ty sớm hơn so với em."

". . . Đây chính là ý nghĩ chân thật của em? " Phó Phùng Kỳ nhìn hắn, nở nụ cười: "Được, anh nhớ kỹ."

Hai năm sau, Phó Lộ Bạch tốt nghiệp đại học.

Đêm trước một ngày, Phó Phùng Kỳ cùng ba Phó nói chuyện trắng đêm: "Chuyện này cũng là con muốn. . . ba, nếu như Lộ Bạch không đủ tư cách hội đồng quản trị sẽ không ngồi yên không để ý, mà con, con cũng muốn bằng thực lực của chính mình, thử sức với thương trường ngoài kia, mong ba hiểu cho con."

[EDIT] [ Xuyên Nhanh] - Ta Có Mỹ Nhan Thịnh Thế - Giang Sơn Vi VũWhere stories live. Discover now