Chap 31

1.1K 85 18
                                    

" Đúng là ngốc mà "

Tử Du nhẹ nhàng choàng áo khoác lên vai cô , Sana sau khi khóc xong thấm mệt nên ngủ lúc nào không hay . Cậu ngồi bên cạnh im lặng không nói một lời nào từ lúc cô khóc cho đến giờ , thì ra con gái mạnh mẽ cách mấy cũng đều yếu đuối như nhau , cả cậu cũng vậy . Sana đau lòng vì người ấy , còn cậu đau lòng vì cô . Nhìn vài giọt nước mắt còn đọng lại , cậu dùng tay chạm nhẹ vào lâu khô nó đi . Phải chi tình yêu đơn giản như những giọt nước này nhỉ ? Chỉ cần chạm nhẹ vào , nó nhẹ nhàng tan biến như không có gì vậy . Điều Tử Du thích nhất ngay lúc này chính là ngắm nhìn Sana khi cô nàng đang ngủ , không - không cần cô ngủ đâu mà chỉ cần được bên cạnh cô như thế này thôi , cậu lại muốn cho thời gian mau chóng ngưng đọng lại lâu hơn chút nữa . 

" Ước gì ngày mai đừng tới sớm để tôi được bên em lâu hơn chút nữa thì tốt biết mấy ... "








Momo cả đêm không trở về nhà , sau khi chuyện đó xảy ra tâm trạng của cậu như rơi vào không trung vậy . Không phương hướng , cậu trở nên vô hồn để mặc cho đôi chân điều khiển mình , hiện tại Momo đã đi rất xa bằng đường bộ và không biết mình đang ở đâu . Chết tiệt ! Trời gầm gừ chuẩn bị đổ cơn mưa xuống , bản thân trên người Momo không có gì cả , điện thoại thì để quên ở bữa tiệc , tiền bạc thì không có , trong người cậu không có một thứ gì giá trị ngoài bộ áo vest đắt tiền . Tiếp tục lê thân mình bước đi nơi khác , cậu nhìn thấy đôi nam nữ đang nắm tay chạy thật nhanh tìm nơi trú mưa trong họ hạnh phúc chưa kìa ? Momo cũng từng như vậy , từng có khoảng thời gian hạnh phúc không thể tưởng tượng được ra ngày hôm nay . Cuối cùng trời cũng đổ mưa , mưa ngày một lớn . Còn gì thảm hơn khi vừa thất tình , vừa hết tiền và lại lang thang như Momo chứ ? Vô cùng thảm hại .

 Những người xung quanh ngạc nhiên nghe tiếng cười phát ra từ đâu đó , là nụ cười của Momo - cậu cười trên sự đau khổ của mình . Ông trời có vẻ thích trêu chọc cậu nhỉ ? Ông cho cậu có một gia tài đồ sộ , có một sự nghiệp riêng của bản thân , có tất cả mọi thứ từ ngoại hình đến kiến thức . Ấy mà ông lại lấy đi mất một thứ mà cậu rất trân trọng , đó là Sana - người cậu nghĩ sẽ cùng cô có một mái ấm riêng của mình . Đúng như dân gian hay nói , ông trời không cho chúng ta hết tất cả - cho được thứ này là sẽ mất một thứ khác , luật bù trừ đúng là thật . Tiếng mưa rơi lớn dần , ai ai cũng nhanh chóng chạy thật nhanh , có người thì chạy đi mua dù để về nhà thật sớm , có người đứng đợi ở một tiệm nào đó để dừng chân . Còn Momo - cậu đứng dưới cơn mưa như tặng cho bản thân mình vài cái tát thật mạnh vào má , có thật đây là mơ không ? Nếu là mơ thì hãy mưa lớn hơn đi , mưa lớn hơn để cậu ngã bệnh và chìm vào giấc ngủ để sau khi Momo thức dậy , mọi thứ hóa ra là một giấc mơ .

Người ta nói có những nỗi đau đau đến mức không thể khóc được , Momo đang rơi vào trường hợp đó . Cậu đắm mình vào cơn mưa đó và mặc nhiên không thể rơi một giọt nước mắt nào cả , đầu óc cậu trống rỗng , tay chân cậu vô lực , đôi chân đứng yên không hề cử động một chút nào . Momo đứng tại đó , mặc cơ thể ướt sũng dưới mưa .

[ LONGFIC ] - [ SATZU / MOMI ] - ĐẬM TÌNHWhere stories live. Discover now