Chương 25

1.2K 39 0
                                    

Con mèo nhỏ ăn no lộ ra thần thái thỏa mãn đáng yêu, bắt đầu dò xét Khoa Lạc Đặc đối với mình có bao nhiêu sủng nịch. Bị nuông chiều vài ngày, bản tính ác liệt toàn bộ đều hiện ra. Khoa Lạc Đặc thật sự rất đau đầu.

Nếu như đối với Đông Phương gầm nhẹ, cậu lại cuộn mình khiếp sợ mà nhìn lén sắc mặt, làm Khoa Lạc Đặc tưởng rằng mình chính là một ác ma tàn nhẫn; nhưng là một khi lơ là, Đông Phương lại muốn bắt đầu làm gì thì làm, chuyện to gan lớn mật gì cũng dám làm.

"Làm tốt, cố gắng làm tốt cho tôi." Khoa Lạc Đặc nắm lấy bả vai Đông Phương, muốn cậu bình tĩnh. Tay kiên định, theo thân thể khôi phục mà toàn bộ đã trở lại.

Phải bắt được Đông Phương tinh nghịch, không phải dễ dàng như vậy. Khoa Lạc Đặc không thể làm gì khác ngoài sử dụng vũ khí tốt nhất của y, nguy hiểm mà trừng mắt nhìn Đông Phương, đem tiểu gia hỏa kiêu ngạo này áp chế xuống.

"Nhưng là, Khoa Lạc Đặc..."

"Câm miệng!" Khoa Lạc Đặc ngữ khí hung hăng, làm cho Đông Phương run rẩy. Cậu mờ mịt nhìn Khoa Lạc Đặc lột đi quần áo mình, cảm giác không ổn.

Khi Khoa Lạc Đặc nắm giữ dưới người, lập tức không thuận theo mà giãy dụa.

"Đông Phương, em không chịu nghe lời?" Khoa Lạc Đặc nguy hiểm nhìn Đông Phương.

Phát hiện Khoa Lạc Đặc hôm nay khác biệt, Đông Phương lập tức sợ sệt mà lắc đầu, hai tròng mắt lệ đảo chung quanh giống nai con, bất an nhìn Khoa Lạc Đặc.

"Hôm nay em cần phải cố gắng nghe lời." Đem thân thể xích lõa của Đông Phương ôm vào trong ngực, thanh âm Khoa Lạc Đặc bắt đầu khàn khàn: "Nếu không, tôi cũng không biết chính mình sẽ làm ra chuyện gì." Khoa Lạc Đặc nói là sự thật, còn với mĩ thực nhẫn nại xuống, y nhất định sẽ điên.

Y cầm lấy cái chén đã sớm chuẩn bị, đưa tới bên môi Đông Phương, dùng ngữ khí ra lệnh: "Uống." Không phải có chủ tâm như vậy đối đãi Đông Phương, bất quá muốn con mèo nhỏ của y nghe lời, chỉ có thể dùng thái độ như vậy là hữu hiệu.

Quả nhiên, nhìn thấy mặt căng thẳng của Khoa Lạc Đặc, Đông Phương cúi đầu, đem chất lỏng trong chén uống vào bụng. Đem cái chén buông, Đông Phương mới cẩn thận hỏi: "Đây là cái gì?"

Bởi vì, chất lỏng sau khi uống xong, từ dạ dày trở xuống giống như bị lửa đốt, làm cậu toàn thân nóng lên.

Khoa Lạc Đặc nở nụ cười: "Đương nhiên là trợ giúp gì đó."

Rốt cuộc nhìn thấy Khoa Lạc Đặc nở nụ cười, Đông Phương buông lỏng không ít, đối với Khoa Lạc Đặc làm mặt quỷ. Rất nhanh cậu cười không nổi, cả người khô nóng bắt đầu tập trung phóng mạnh về hạ thể.

Khoa Lạc Đặc nhìn dục vọng của Đông Phương dưới thân dựng đứng, cười hắc hắc, đem Đông Phương đặt ở trên giường.

Thứ trong cái chén, nhất định có trộn xuân dược, khuôn mặt nhỏ nhắn của Đông Phương lộ ra ánh mắt ngây thơ, không rõ ràng nói: "Khoa Lạc Đặc, anh muốn làm gì?"

"Làm chuyện chúng ta thoải mái nhất." Đổ ra một ít chất lỏng dính vào ngón tay, Khoa Lạc Đặc đem hai chân Đông Phương tách ra, thản nhiện lộ ra cửa vào phấn hồng.

[ĐM] Địa Ngục Chi NgượcOn viuen les histories. Descobreix ara