Chương 18

1.3K 44 0
                                    

Thiên Không chậm rãi tới gần Đông Phương, cúi đầu nhìn cậu run run hướng phía sau Khải Thân trốn, mỉm cười quay đầu đối với Đằng Tân nói: "Tôi cần một vài thứ."

"Chúng tay nơi này có đầy đủ tất cả đạo cụ." Đằng Tân trên mặt lộ ra tươi cười đầy thâm ý.

Thiên Không lắc đầu: "Chỉ là muốn một ít đồ bình thường." Gã nói: "Đồ bình thường mới có thể làm cho người ta cảm giác hưng phấn. Xin mời chuẩn bị cho tôi kim châm hai tấc, một sợi dây điện, nơi này còn có thể tìm thanh sắt, còn có.."

Đang muốn tiếp tục muốn đem gì đó kể ra, một trận nam âm cao vút ngất trời nói —"Xin lỗi, tôi có chuyện."

Khoa Lạc Đặc!

Đông Phương mở to hai mắt nhìn Khoa Lạc Đặc. Cậu dùng lực xoa xoa hai mắt, phảng phất không thể tin được. Khoa Lạc Đặc cũng không phải người tốt, tại sao bây giờ nhìn thấy lại làm cậu có cảm giác an tâm?

Đem hai tròng mắt đột nhiên va chạm ánh mắt trêu tức của Khải Thân, Đông Phương tâm lý run lên, không dám nhìn lại Khoa Lạc Đặc, cúi đầu giấu khuôn mặt nhỏ nhắn.

Mọi người chờ xem biểu diễn kích thích kinh ngạc tập trung nhìn Khoa Lạc Đặc. Khải Thân cùng Đằng Tân đối mặt liếc mắt một cái, trong lòng kêu tốt.

Khoa Lạc Đặc nhìn thẳng Đằng Tân, lạnh lùng nói: "Đằng Tân tiên sinh, vừa mới nói chỉ cần Đông Phương thuần phục, có thể hưởng dụng cậu ấy một tháng."

"Không sai."

"Như vậy, như thế nào mới tính là làm cho Đông Phương thuần phục?"

Đằng Tân cười rộ lên: "Xem ra, Khoa Lạc Đặc tiên sinh đối với Đông Phương rất có hứng thú?"

Khoa Lạc Đặc nhìn mọi người chung quanh:"Nơi này có vị nào đối với nam hài không có hứng thú?"

"Kỳ thực rất đơn giản." Đằng Tân đem ánh mắt chuyển qua trên người Đông Phương: "Chỉ cần có thể làm cho Đông Phương cam tâm tình nguyện mà tới gần, cho dù đạt tới điều kiện. Bởi vì nam hài bây giờ gặp người thật sự muốn trốn. Khoa Lạc Đặc tiên sinh tựa hồ rất muốn nếm thử một chút." Hắn đối với Khải Thân nói: "Khải Thân, xim đem mời Đông Phương thả lại lồng sắt. Làm cho chúng ta học tập một chút mị lực của Khoa Lạc Đặc tiên sinh."

"Tuân mệnh." Thuộc hạ Khải Thân mở ra lồng sắt.

Buông lỏng tay, Đông Phương giống như con dê nhỏ chạy khỏi miệng cọp, giãy dụa sốt ruột trở lại nơi giữa lồng sắt xem ra tạm thời có thể xem như an toàn.

Cuộn mình, thân thể co lại ngồi giữa lồng sắt, sợ lại có tay người từ bốn phía tiến vào.

Khải Thân không đóng cửa, đối với Khoa Lạc Đặc làm thủ thế yêu cầu.

Bốn phía một mảnh yên tĩnh, xem Khoa Lạc Đặc như thế nào thuần phục Đông Phương.

Khoa Lạc Đặc nhìn Đằng Tân vài giây, sửa soạn lại tây trang, rốt cuộc di động cước bộ, đi vào cửa lồng sắt.

"Đông Phương.." Khoa Lạc Đặc dùng ngữ khí trước sau như một nói: "Đi ra."

Là Khoa Lạc Đặc!

[ĐM] Địa Ngục Chi NgượcWhere stories live. Discover now