[Transfic/Khải Nguyên] Thay thế ái tình - chương 47

Start from the beginning
                                    

Xem xét vết thương trên tay Vương Tuấn Khải, cũng không quá nghiêm trọng, xem ra không bị ảnh hưởng đến gân cốt, chỉ chảy nhiều máu có chút dọa người.

"Anh sao lại ở đây?"

Vương Triệt đẩy gọng kính, nhếch mép cười.

"Từ sau ngày Tô Văn chết, luôn có người lén theo bảo vệ cậu, không biết đúng không, hai năm nay đều dõi theo cậu từ xa, hôm nay cậu vừa gặp nguy hiểm, vệ sĩ liền gọi cho tôi, may mà chúng tôi đến kịp. Vương Nguyên, em thật sự rất dũng cảm, trở về tôi sẽ nói với tổng tài, em cũng gia nhập "Thiết giáp quân đoàn" đi, huấn luyện thân thủ một chút, làm vệ sĩ tốt nhất bên cạnh Vương Tuấn Khải."

"Trước không nói chuyện này, Vương Tuấn Khải bị thương rất nặng, đưa đến bệnh viện trước đã."

Thật may mắn, không biết người này trong giây phút nguy hiểm nhất từ đâu xuất hiện, nghe Vương Tuấn Khải nói, y chính là nhân vật số một số hai trong "Thiết giáp quân đoàn", trong mắt Vương Tuấn Khải, Vương Triệt chính là một kẻ lắm mồm, khẩu phật tâm xà.

Vương Triệt cười mở cửa xe, Vương Tuấn Khải không muốn đi, bệnh viện đến bây giờ vẫn là vết thương trí mạng của hắn, hắn chỉ cần tới bệnh viện sẽ nhớ tới Tô Văn, cái loại cảm giác lạnh lẽo ấy, cái cảm giác tuyệt vọng ấy khiến hắn khổ sở.

Vương Nguyên mặc kệ hắn muốn đi hay không, kéo tay còn lại của hắn, sống chết giữ lấy, đẩy hắn vào xe, khuôn mặt nhỏ đanh lại, nghiêm túc muốn chết.

Vương Triệt kinh ngạc nhìn Vương Tuấn Khải, rất muốn cười, Vương Tuấn Khải vẫn luôn cao cao tại thượng, bị Vương Nguyên kĩ lưỡng bảo hộ, hắn nói cái gì Vương Nguyên nghe cái đó, hiện tại xem ra tình huống đảo ngược rồi.

Bác sĩ băng bó xong, không có việc gì, không thương tổn đến xương cốt, cũng không chém đứt gân tay, chỉ là vết thương có hơi lớn, chỉ cần đúng giờ thay thuốc, mười ngày nửa tháng nhất định sẽ khỏi. Cũng không tất yếu phải nằm viện.

"Không được, phải nằm viện!"

Vương Nguyên chặn Vương Tuấn Khải lại, áp hắn ngồi trên giường.

"Về nhà được rồi, về nhà, em cũng có thể thay thuốc cho anh, chăm sóc càng thuận tiện."

"Nhưng em không phải y tá chuyên nghiệp, nhỡ bị nhiễm trùng thì sao? Vết thương chuyển biến xấu thì sao? Không được, ở viện vài ngày rồi hẵng về, em sẽ xin nghỉ học, chuyên tâm chăm sóc anh, anh ở bệnh viện tĩnh dưỡng vài ngày, không cho đi đâu hết, trong khoảng thời gian này, anh phải nghỉ ngơi theo lời bác sĩ, cấm hút thuốc uống rượu, bảo trì tâm lí cân bằng, khô được đi đâu cả."

Vương Triệt ra tới cửa cười thành tiếng, Vương Nguyên hoàn toàn đem Vương Tuấn Khải thành bệnh nhân nghiêm trọng, như kiểu sắp chết vậy, chẳng qua chỉ bị chém một dao, căn bản cũng không cần nằm viện, Vương Nguyên được lắm.

"Vương Nguyên, không cần như thế, chúng ta về nhà cũng vậy mà, cùng lắm mỗi ngày thay thuốc, chúng ta lại tới bệnh viện."

"Em nói nằm viện là nằm viện, anh mà phản kháng, em sẽ không để ý đến anh nữa, để anh tự sinh tự diệt, tự mình ôm tay thống khổ đi nhé. Em đấy chính là muốn tốt cho anh, sẹo trên người anh đã không ít rồi, không cần thêm vết nữa đâu. Đôi tay này của anh là để vẽ tranh, vạn nhất tổn thương đến dây thần kinh, lúc vẽ run tay, vậy tài hoa của anh bị hủy hoại rồi, ở lại viện đi, em hy vọng có thể nghe bác sĩ nói tay anh không sao rồi, vẫn linh hoạt như trước. Chỉ ở viện vào ngày thôi, em ở bên chăm sóc anh, cũng giống ở nhà mà."

Vương Tuấn Khải còn muốn nói gì đó, nhưng lại thấy kiên định trong mắt Vương Nguyên, hạ vai xuống, đồng ý vậy, dù sao Vương Nguyên cũng là muốn tốt cho hắn.

Vương Triệt ở cửa nhìn cười đến khổ sở, rất ít khi thấy dáng vẻ thỏa hiệp của Vương Tuấn Khải, lúc Tô Văn còn sống, Vương Tuấn Khải nói cái gì chính là cái đó, cho dù Tô Văn không đồng ý cũng vẫn cau mày làm theo Vương Tuấn Khải, nhưng Vương Nguyên không giống, dám tranh luận với Vương Tuấn Khải, loại dũng khí này, thật khiến người ta bái phục. Hy vọng tình cảm của bọn họ sẽ thuận lợi phát triển.

-Hoàn chương 47-

Còn 5 chương nữa là hoàn rồi nhé :))))

[Transfic/Khải-Nguyên] Thay thế ái tìnhWhere stories live. Discover now