"Tiên sinh, xin người xem giúp tỷ muội ta một quẻ."

Thầy tướng số kia hắng giọng, lại vuốt râu thêm mấy cái:

"Nhị vị cô nương muốn xem điều chi?"

Trịnh Vân Anh hào hứng đáp ngay:

"Chúng ta muốn xem hậu vận."

Thầy tướng số nghe xong, nhìn ta và Trịnh Vân Anh một lượt từ đầu đến chân rồi bí hiểm cúi đầu bấm bấm đốt ngón tay. Mãi một lúc lâu sau, ông ta mới ngước nhìn ta, nói:

"Vị cô nương này tuổi nhỏ không được may mắn, lớn lên lại phải lưu lạc nơi đất khách quê người, số phận có thể nói là rất truân chuyên. Cuộc đời cô nương sẽ còn phải trải qua nhiều sóng gió, chung quy là phúc hay là họa cũng còn tùy thuộc vào bản thân cô nương nữa."

Tùy Khâu và Bách Phượng tuy dùng chung một thứ tiếng nhưng ngữ điệu vẫn có điểm khác biệt. Khi đi về phía vị thầy tướng số này, ta và Trịnh Vân Anh vẫn luôn miệng trò chuyện, chỉ cần để ý một chút sẽ nhận ra giọng ta không phải người Bách Phượng. Một nữ nhân có tuổi thơ may mắn, tất không phải lưu lạc xa xôi như thế này, mà đã sống nơi đất khách số phận sao có thể không truân chuyên? Tương lai ai cũng vậy, không là phúc thì là họa thôi. Xem tướng như thế, ta cũng xem được.

Trịnh Vân Anh nghe thầy tướng số phán xong, liền lo lắng hỏi:

"Vậy phải làm sao mới tốt?"

Thầy tướng số gãi cằm, cười thần bí:

"Chậc chậc, cô nương không cần lo lắng, tỷ tỷ của cô nhân trung sâu dài, trán cao bằng phẳng, hoa dung tròn đầy, bảy phần là có phúc về sau. Cô nương nên tự lo cho bản thân thì hơn. Cô nương sinh ra dưới chòm sao xấu, bẩm sinh số mệnh đã gắn với hai chữ ly biệt..."

Ta vốn dĩ chỉ coi đây là chuyện đùa, nhưng Trịnh Vân Anh ngây thơ lại rất tin tưởng. Ta thấy sắc mặt muội ấy xấu đi rõ rệt, vừa định lên tiếng thì đã có một giọng nói cắt ngang:

"Tiên sinh chắc hẳn có chút nhầm lẫn rồi."

Nhìn lại, thì ra là Hoàng Hậu cúng bái xong đi tìm bọn ta, vừa khéo nghe được lời phán của lão thầy tướng số. Nàng thong thả bước đến, đặt tay lên vai Trịnh Vân Anh, ung dung mỉm cười:

"Tiểu muội nhà ta sinh ra trong nhung lụa, là viên ngọc trong tay phụ mẫu, lớn lên gả cho nhà quyền quý, cuộc sống trước nay đều an nhàn. Nếu nói muội ấy sinh ra dưới chòm sao xấu thì e rằng trên đời này ai cũng sẽ mong được sinh dưới một chòm sao xấu như vậy."

Thầy tướng số nọ bỗng nhiên bị mỉa mai nhưng mặt vẫn không đổi sắc. Ông ta cười lớn một tiếng, bàn tay nhăn nheo lướt qua mấy tấm thẻ gỗ cũ kĩ trước mặt:

"Bản tọa nói đúng hay không, vị cô nương đây tự mình biết rõ."

Nói đoạn, ông ta bất ngờ lật một thẻ gỗ lên rồi nhìn trời thở dài.

Ta tò mò không biết ông ta còn có chiêu trò gì, bèn hỏi:

"Tiên sinh chẳng hay còn có lời gì dạy bảo?"

Thầy tướng số lắc lắc mái đầu bạc trắng, ánh mắt thất thần lướt qua cả ba người bọn ta:

"Trong ba vị, có một người có mệnh phượng hoàng."

[Cung đấu] Thâm CungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ