Chương 4

1K 28 0
                                    

Lúc này Trương Hinh từ bên trong bước ra "Các ngươi đi nửa ngày đường nhất định đói bụng rồi, ta đã chuẩn bị cơm, chờ ăn xong lại tiếp tục hàn huyên chuyện cũ cũng không muộn."

Lưu Trường Doanh cũng nhân cơ hội mời nhóm người Thiên Hương vào nhà , Lý Triệu Đình kinh hoàng chưa khôi phục hồn phách vẫn ngơ ngác ngồi ở đó, Trương Thiệu Dân bỗng chốc tiến lên lôi hắn "Lý huynh" thần khí của Lý Triệu Đình mới trở về, đi theo vào ngồi trên bàn ăn.

Phùng Tố Trinh không hổ là đầu danh trạng nguyên lại từng đảm nhiệm chức tể tướng ở tình cảnh lúng túng nơi này nàng thể hiện thái độ lãnh đạo "Tới đây, mọi người chúng ta vì Lưu tiểu thư sống lại khang phục cùng nâng ly." Nàng rót đầy rượu cho mỗi người đang ngồi.

Nàng đang khuấy lên bầu không khí thêm sôi nổi , xa cách lâu ngày mới gặp lại mọi người uống đều rất tận hứng, lúc này Phùng Tố Trinh vừa đứng lên, bưng rượu đi tới giữa Lý Triệu Đình và Lưu Sảnh "Triệu đình hiện tại Lưu Sảnh đã trở về , ta chúc phúc ngươi và Lưu Sảnh, ta biết giữa chúng ta không phải ái tình, chẳng qua là khi còn bé vì ước định và một tờ hôn ước, từ trước tới nay ta cũng biết người ngươi yêu không phải là ta ,giờ vì ước định chúng ta đều bỏ ra quá nhiều đại giới, ta không thể để cho sự ước hẹn sai lầm này lại lỗi tiếp nữa ." Nói xong uống cạn rượu trong tay.

"Tố Trinh ta..." Lý Triệu Đình đứng lên đối mặt Phùng Tố Trinh không biết muốn thế nào mở miệng, hắn biết Tố Trinh mất đi nhiều lắm, vì một chỉ hôn ước làm cho cửa nát nhà tan.

"Không cần nói, ta biết ngươi muốn nói gì" Phùng Tố Trinh quay người trở lại vị trí của mình, đứng ở đó lại rót rượu, đối mặt mọi người nói "Ta không thể thực hiện ước định đi cùng các ngươi ẩn cư , vì cầu sư đệ của lão bà cứu Lưu Sảnh nên ta đã đồng ý với hắn, một ngày kia ta rời khỏi triều chính sẽ đi tìm hắn bái sư học y, hiện tại ta nên đi bái sư, uống xong rượu này ta liền cáo biệt cùng các ngươi " bưng rượu lên uống một hơi cạn sạch.

"Ngọc tiền bối nói với ta ngươi muốn đi học y, thế nhưng ta không biết ngươi là vì cứu ta, ngươi mới đồng ý với hắn" Lưu Sảnh đứng lên kéo tay của Phùng Tố Trinh.

"Ta không phải là vì ngươi, ngươi xem ta hiện tại đã có khả năng đi làm việc này , đi học y cũng rất tốt, có thể hành y tế thế cũng không tệ lắm" Phùng Tố Trinh vỗ vỗ tay Lưu Sảnh .

"Ta cùng đi với ngươi" Thiên Hương kích động bật dậy kéo cánh tay Phùng Tố Trinh.

"Thiên Hương, ta không phải đi du ngoạn, ngươi cùng đi làm cái gì" Tố Trinh sờ sờ đầu Thiên Hương giọng nói không có chút nào trách cứ, trong mắt bao hàm thương yêu.

"Trương huynh ngươi nên cùng Thiên Hương hồi cung, ngươi muốn cùng với Thiên hương ở chung thì cần phải trở về làm công việc của ngươi, bất luận ngươi có nguyện ý hay không."

"Ta không muốn hồi cung, ngươi phải đi ,ta đi cùng ngươi, không được bỏ lại chúng ta đi một mình." Thiên Hương vừa nói vừa kéo Phùng Tố Trinh.

"Thiên Hương, ta có thời gian sẽ đi gặp các ngươi" Phùng Tố Trinh biết Thiên Hương cố chấp liền dỗ nàng.

Trong nháy mắt, một bàn tương phùng xa cách biến thành một hồi tiệc rượu tiễn đưa.



Nữ phò mã chân ái ( bhtt - Đồng Nhân )Hikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin