Chương 15

167 11 5
                                    


                                   
                                         

Anh đặt cậu ngồi lại sofa sau đó đứng yên bảo

" Em ngoan ngoãn mà ngồi ở đây cho tôi " Nói xong thì bước ra ngoài, chưa đến 5 phút anh đã quay lại trên tay còn cầm hộp dụng cụ y tế, cậu nghĩ chẳng lẽ anh muốn giúp cậu rửa vết thương sao? Anh đi đến ngồi lại vị trí bên cạnh cậu.

" Mau đưa tay qua tôi giúp em rửa vết thương. " Cậu ngoan ngoãn nghe theo, đưa tay qua nhưng một giây sau đã thấy hối hận, trên tay anh đang cầm chai oxi già là oxi già đó, làm cậu có chút sợ vội rụt tay lại, lúc chiều cậu chỉ dùng một ít nước sạch để rửa vết thương, rồi thoa thuốc lên sau đó lấy gạc quấn lại, nhưng mà cũng đã làm cậu đau lắm rồi, không ngờ bây giờ anh lại dùng thêm oxi già để rửa nữa cậu phải làm gì đây!!!!

" Không cần!! " Cậu nói mà như hét lên làm anh cũng có chút giật mình mà khẽ nhíu mày đẹp lại.

" Không cần cái gì? "

" Không cần dùng cái đó được không? " Nói xong cậu còn chỉ chỉ chai oxi già đang nằm trong tay anh.

" Không được, nếu không dùng nó thì làm sao làm sạch vết thương được, em cũng đã dùng qua một lần rồi mà còn sợ cái gì. Hay là...... " Anh nhìn biểu tình chột dạ mà cuối đầu của cậu có chút sáng tỏ anh càng giận hơn mà lạnh giọng nói

" THANH BẢO " Em đừng bảo với tôi là lúc rửa vết thương em không có rửa qua oxi già nha. Như vậy thì làm sao sạch vi khuẩn được, nếu để vậy sẽ bị nhiễm trùng đó em có biết không hả!! " Anh thật muốn bổ đầu cậu ra xem bên trong đó chứa cái gì trong đó chỉ có việc đơn giản như vậy cũng không làm được.

" Em...em..em... "

" Không nói nhiều em mau đưa tay qua đây cho tôi! " Cậu vẫn bất động

"  THANH BẢO " Anh gằng tên cậu.

Cậu không còn cách nào khác mà đưa tay ra. Tay anh cầm lấy tay cậu, tay còn lại thì dùng để cầm oxi già rửa vết thương cho cậu. Anh chỉ mới nhỏ có vài giọt oxi già lên vết thương mà đã đau đến nỗi khiến cậu cắn chặt môi mình. Rửa xong anh dùng khăn mềm để chậm vết nước cho cậu, lực ma sát của khăn lên vết thương làm cho cậu nhịn không được mà kêu lên.

" Đau quá, anh nhẹ tay thôi.... " Cậu nhăn mặt lại, đôi mắt cũng có chút hồng.

" Em kêu ca cái gì, một chút sẽ hết " Tuy nói vậy nhưng động tác trên tay anh cũng nhẹ nhàng lại hơn, còn dùng miệng thổi thổi lên vết thương giúp cậu giảm bớt đau. Anh cuối đầu nên cậu đã bỏ mất cơ hội nhìn thấy gương mặt dịu dàng quan tâm của anh, "mà đó lại là dành cho cậu!"

Sau một hồi giằng co anh cũng đã giúp cậu thoa thuốc rồi băng lại vết thương, cậu thở phào nhẹ nhỏm, nhưng câu hỏi tiếp theo của anh làm cậu căng thẳng.

" Ngoài tay ra, còn chổ nào bị bỏng nữa không. Hả? "

" Không...không có! "

" Thật? "

" Thật mà! "

" Vậy em mau cởi hết đồ ra. "

" A! Để làm gì? " Cậu mở to mắt tay cũng theo phản xạ mà nắm chặt cổ áo như thiếu nữ vậy, anh nhìn có chút buồn cười.                                                                

Andree x Bray (VER) - Bà Xã Tha Thứ Cho AnhWhere stories live. Discover now