Phần trung học 020

2 1 0
                                    

Trong nháy mắt, da đầu Thịnh Gia Nam tê dại, trái tim đập thình thịch dường như không duy trì được vẻ giả ngủ.

Đang lúc cậu cảm thấy trái tim sắp nhảy ra ngoài liền nghe thấy Giang Trì cười "phụt".

Thịnh Gia Nam chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy Giang Trì cong mắt cười, một ngón tay nhẹ nhàng đặt lên môi cậu.

Quả nhiên lại bị hắn lừa!

Biểu cảm của Thịnh Gia Nam hơi tức giận, đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn chằm chằm.

Hai người im lặng nhìn nhau vài giây, ánh mắt Giang Trì hơi trầm xuống, tầm mắt nhìn xuống, yết hầu bất giác lăn lên lăn xuống hai lần, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Mềm quá."

Nói xong ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống.

Thịnh Gia Nam không khỏi rụt bả vai lại, môi run rẩy hai cái cậu tránh ra sau một chút. Một dòng điện từ chạy từ vai cậu vọt tới sống lưng, lại vọt tới toàn bộ cơ thể, sức lực đột nhiên bị hút đi cả người tê rần.

Giang Trì nhìn cậu rồi đứng thẳng dậy, nâng bàn tay vừa chạm lên môi Thịnh Gia Nam lên, nhẹ nhàng chạm vào môi mình.

Trong đầu Thịnh Gia Nam lập tứ "ầm ầm" một tiếng nổ tung.

Cậu không nghĩ tới, Giang Trì lại làm động tác lưu manh như vậy.

Thật kỳ lạ, nó không mềm chút nào. Giang Trì thầm nghĩ.

Nhưng vừa rồi khi đụng phải môi Thịnh Gia Nam thật sự rất mềm mại.

Lúc này đã gần mười giờ tối rồi, so với thời gian ngày mai phải dậy thì đã không còn sớm nữa, Giang Trì nhìn đồng hồ rồi hỏi Thịnh Gia Nam: "Buồn ngủ chưa?"

Thịnh Gia Nam vẫn chưa lấy lại tinh thần từ sự căng thẳng vừa rồi, cậu kéo chăn đắp lên nửa khuôn mặt của mình, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng ngời xinh đẹp.

Nghe được giọng nói của Giang Trì, Thịnh Gia Nam liếc mắt nhìn qua, gật đầu.

Nhìn thấy dáng vẻ của cậu, Giang Trì không khỏi nở nụ cười: "Cậu không nóng à?"

"Không nóng, tôi sợ lạnh." Thịnh Gia Nam nói.

"Trùng hợp vậy." Giọng điệu của Giang Trì hơi cao lên, âm đuôi mang ý cười: "Tôi sợ nóng."

Hơi dừng lại, mày hắn nhướn lên: "Nếu không chúng ta bàn bạc một chút đi ha?"

Vừa nghe liền biết không có gì hay.

Quả nhiên trong giây tiếp theo liền nghe Giang Trì nói: "Mùa đông tôi cho cậu làm lò sưởi, mùa hè cậu hạ nhiệt cho tôi được không?"

Dứt lời lại đại khái là cảm thấy buồn cười, bản thân tự bật cười nói: "Rất có lợi nhỉ."

Thịnh Gia Nam: "..."

Thời gian đã muộn rồi, thấy Thịnh Gia Nam không nói gì nữa, Giang Trì thật lòng suy nghĩ lại một chút liền phát hiện mình thật sự không khống chế được mà nhiều lời trước mặt Thịnh Gia Nam.

Giang Trì cười nói: "Tôi tắt đèn nhé?"

"Ừm." Thịnh Gia Nam gật đầu.

Dứt lời, Giang Trì liền tắt đèn đầu giường bên cạnh Thịnh Gia Nam.

Meo meo meoWhere stories live. Discover now