Chương 29: Bị Tranh Đoạt Di Sản (9)

Depuis le début
                                    

  “Tiếng khóc tôi nghe rất giống giọng của Lý di nương! Cô nói có thể hay không là Lý di nương chết quá thảm, muốn tìm người làm kẻ chết thay nha?”

  “Anh nghĩ nhiều, tam gia còn ở nhà đâu, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì.” Nha hoàn thực sùng bái Tạ Thúc Vân.

Nguy Dã như suy tư gì, đi tìm Tạ Thúc Vân. Gõ cửa: “Tam đệ, cậu dậy chưa?”

Tạ Thúc Vân giọng nói trong trẻo có chút buồn: “Tẩu tẩu vào đi.”

Nguy Dã đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy Tạ Thúc Vân còn nằm ở trên giường. Y lười biếng ngáp một cái: “Tẩu tẩu buổi sáng tốt lành —— có chuyện gì sao?”

Nguy Dã đem chuyện buổi sáng nghe được nói cho y, Tạ Thúc Vân nói: “Gần đây người chết quá nhiều, là do oán khí tạo thành, giải quyết rất dễ dàng.”

Y chỉ trên bàn: “Tôi ngày hôm qua chuẩn bị đồ dùng để vẽ một ít bùa, đang tính hôm nay vẽ mấy tờ, tẩu tẩu không cần lo lắng, chuyện này giao cho tôi là được…… Từ từ.”

Tạ Thúc Vân bỗng nhiên từ trong chăn bò dậy, hai ba bước đi đến trước mặt Nguy Dã. Quần áo trên người lỏng lẻo, cơ ngực rắn chắc cùng bả vai hiện ở trước mắt.

  “Làm sao vậy?” Nguy Dã nhanh chóng nhìn thoáng qua phía dưới, phát hiện cơ bụng thật xinh đẹp: “Cậu có muốn mặc lại quần áo rồi nói?”

  “Không có việc gì, tẩu tẩu không phải người ngoài.” Tạ Thúc Vân tùy ý cười cười.

Y đoan trang nhìn Nguy Dã hỏi: “Hôm nay âm khí trên người anh có chút nặng, là gặp đồ vật dơ sao?”

Nguy Dã không thể không bội phục Tạ Thúc Vân, lần này hắn tin tưởng đối phương là có bản lĩnh. Hắn do dự mà trả lời: “Cũng không có, chính là cảm thấy không quá thoải mái.”

Tạ Thúc Vân ôn thanh nói: “Tẩu tẩu thể chất thuần âm, đại ca cùng mệnh cách của anh bổ sung cho nhau, trước kia ở bên cạnh anh ấy tất cả đều tốt, hiện tại hẳn là không tốt.”

  “Đùng là trước kia tôi thường cảm thấy thân thể lạnh lẽo, sau khi vào nhà họ Tạ tình huống chuyển tốt không ít, nhưng từ lúc đại ca cậu đi rồi……” Nguy Dã thần sắc ảm đạm, hơi hơi cắn môi.

Răng trắng ở môi đỏ lướt qua. Tạ Thúc Vân cẩn thận đánh giá khuôn mặt hắn, bỗng nhiên phát giác trừ bỏ âm khí, hôm nay Nguy Dã còn có chút khác. Đuôi lông mày khóe mắt đều hồng phấn, như nụ hoa tháng ba nhẹ nhàng nở ra, trong lúc vô tình lộ ra một tia sắc xuân.

Tạ Thúc Vân ngẩn ra một chút: “Tôi đã lâu không vẽ bùa, có chút ngượng tay, tối hôm qua thử hai tấm. Tẩu tẩu cầm dùng trước đi.”

  “Dán trên đầu giường, có thể loại bỏ đen đủi trong phòng.”

Nói xong, y liền quay về trong ổ chăn, đắp chăn che mặt.

Nhìn quá hạnh phúc, Nguy Dã cũng muốn ngủ nướng, đáng tiếc hắn phải làm người ở goá cần mẫn. Nói lời cảm ơn, Nguy Dã đem hai lá bùa cất vào trong túi liền đi, hôm nay muốn mở họp thảo về con đường buông bán mới, hắn đến trước để chuẩn bị sẵn.

[ĐM/EDIT] Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình.Où les histoires vivent. Découvrez maintenant