Chương 11: Phương Pháp Thoát Nghèo Của Nhân Viên Quán Bar (11)

Start from the beginning
                                    

  "Đáng tiếc nha, tuy rằng tôi rất thiếu tiền." Đối phương thở dài: "Nhưng cậu thật sự là quá đáng ghét."

  "Cái chân bị thương này còn sẽ lành lại, việc này không tốt." Chân bị chọc vài cái, đau đến Trương Khôn ứa ra mồ hôi. Đối phương trầm ngâm một lát, cười nói: "Cậu từng cắt tỏi sao? Kỳ thật xương ngón chân thực mềm, nghiền một cái liền nát, không khác khi cắt tỏi lắm."

Trương Khôn sắp bị dọa đến tè ra quần: "Cứu --" há mồm muốn kêu, lại bị nhét giẻ lau vào trong miệng.

  "Hừm." Giọng nói bên tai trầm thấp khàn khàn phảng phất ác ma nói nhỏ: "Đã trễ thế này, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh, đừng làm phiền đến hàng xóm."

Trương Khôn hoảng sợ rùng mình mắt trừng lớn, lại chỉ nhìn đến một màu đen.

......

  "Hô, tinh thần thoải mái dễ chịu." Sạch sẽ lưu loát xử lý quần áo cùng máy thay đổi giọng, Nguy Dã quét mã một chiếc xe đạp công cộng.

Hắn một bên chậm rãi đạp xe, một bên đối với hệ thống cười tủm tỉm nói: "Không cẩn thận đã bộc lộ tính tình, hy vọng không ảnh hưởng hình tượng thuần khiết của tôi ở trong lòng anh."

001:【......】

  "Anh biết không, tôi trước kia đã làm nhân vật pháo hôi rất nhiều lần." Không được đến phản hồi, Nguy Dã lầm bầm lầu bầu: "Có một lần làm ác quan, mỗi ngày liền nghiên cứu như thế nào nghiêm hình tra tấn người -- sau lại đắc tội vai chính, chết ở trong tay vai chính, còn chết rất thảm."

  "Không được, tôi về sau vẫn là không nên tự mình làm chuyện này, xém chút đã quên hiện tại tôi là người công lược, có người sẽ vì tôi báo thù." Hắn bỗng nhiên có chút vui vẻ: "Anh nói Trương Khôn gãy chân có phải do Tiết Quang Vũ làm không?"

001 nói:【 miệng vết thương của cậu chảy máu. 】

  "Anh quan tâm tôi sao?" Nguy Dã cười, lại thở dài: "Anh vừa nhắc, tôi liền cảm giác tay đau quá nha."

Miệng vết thương trên tay đã lành vài ngày, vừa rồi dùng sức, lại bị rách ra, chảy ra vết máu loang lổ.

Nguy Dã nói thầm: "Từng chết nhiều lần như thế, cũng chưa từng đau như này. Có anh bên cạnh, tôi giống như càng dễ dàng yếu đuối."

001 bỗng nhiên ý thức được hắn là đang nói mình.

Trầm mặc một lát, nó mở miệng:【 chờ mảnh nhỏ trở thành một bộ phận của tôi, tôi liền có năng lượng cho cậu che chắn cảm giác đau. 】

  "Thật không, vậy tốt quá!" Nguy Dã ánh mắt sáng lên: "Cảm ơn anh Thống, yêu anh nhiều."

Thanh âm quá ngọt, 001 nghĩ thầm hắn miệng ngọt như vậy có ích gì, hệ thống lại không phải đối tượng công lược.

[ĐM/EDIT] Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình.Where stories live. Discover now