Quyển 2 - Chương 11

1.7K 179 15
                                    


Thoáng cái đã đến Halloween, Hogwarts đều bùng nổ trong tiếng xì xào thảo luận xem sẽ hóa trang gì vào đêm tiệc, đương nhiên cả Slytherin cũng không phải ngoại lệ.

- "Tối nay mày tính hóa trang thành gì?"

- "Một tiểu công chúa hoặc một bà hoàng hậu chăng?" Litzy mơ màng nói.

- "Vậy còn 2 đứa mày?" Tôi trực tiếp bỏ qua cô nàng mà quay qua Alex và Bill.

- "Chịu, chắc bọn tao không hóa trang."

- "Chắc tao cũng vậy, hoặc là tao đang nghĩ đến việc thay đổi màu tóc thành màu bạch kim chẳng hạn."

- "Thử xem, trông mày có vẻ hợp."

- "Cảm ơn vì lời góp ý, Bill."

Chúng tôi đi ngang qua đại sảnh đường, bên trong là giáo sư McGonagall và giáo sư Flitwick đang trang trí mấy trái bí ngô to bự cùng các huynh trưởng. Mấy con ma của nhà thì treo mấy dải ruy băng lên bốn bức tường bao bọc đại sảnh. Trên trần nhà bấy giờ đầy những con dơi bay qua bay lại.

Tôi ngáp vài cái, đảo bước nhanh về phòng sinh hoạt chung cùng 3 đứa kia. Còn một đống thứ phải giải quyết và giúp Litzy hóa trang thành bà hoàng gì gì đó mà con nhỏ nói nữa. Đang trên hành lang, giáo sư Quirrell đột nhiên xông ra làm tôi giật mình xém ngã ra đất. Khẽ thở hắt, tôi bám vào Alex để trụ lại, khó chịu nhìn lão tỏi.

- "Trò... Trò... Friszore... Tối nay... Nay... Ở đại sảnh... Đường trò... Trò có thể... Chờ ta ở... Ở cửa không? Ta... Ta có chuyện... Cần nói với... Với trò."

Tôi tức giận giấu tay vào áo chùng, tự nhủ không được đánh người. Hít một hơi trấn tỉnh bản thân. Cái lão này tốt nhất là ngậm mẹ nó họng vào đi, nói cứ lắp ba lắp bắp, xúc phạm âm thanh quá. Tỏ vẻ chán ghét, tôi phủi tay ra chiều đồng ý vì đương nhiên không thể từ chối một lời đề nghị đơn giản này, mà học sinh cũng không thể không nghe lời giáo viên nữa.

Chết tiệt... Tôi sợ mình sẽ không kiềm được mất, tôi cần người để xả giận. Xua tay đuổi Litzy và đám bạn đi, tôi tựa người vào tường, cố gắng dùng cái lạnh xoa dịu bản thân. Mùi hoa hồng lúc này cũng không thể khiến tôi bình tĩnh được nữa.

Từ xa xa có cô bé mái tóc dài màu nâu đỏ hơi xoăn, được vén sang 2 bên tai cho gọn, khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn, trên người khoác áo chùng nhà Hufflepuff. À đây là con bé Susan Bones mà tôi trợ giảng ở tiết độc dược hôm qua. Cô bé chạy về phía tôi, bám vào cánh tay đang rã rời.

- "Chị là bạn của anh Diggory đúng không ạ? Chị có thể chụp chung với em một tấm ảnh được không?"

Trông em ngây thơ đáng yêu thật đấy cô bé ạ... Đáng tiếc là tôi-

- "Bỏ tay ra khỏi người tao, con máu bùn dơ bẩn!" Tôi hất tay con bé, đẩy nó té xuống đất. Đứa trẻ ngã rầm, nhăn mặt vì đau đớn. Choáng váng vì hành động vừa rồi của mình, đầu tôi lại ong thêm khi thấy Bill, Litzy và Alex chạy tới chỗ mình.

Tôi không muốn tổn thương người mình yêu quý đâu mà, làm ơn...

- "Thứ thấp kém như mày đừng có đụng vào người tao, ranh con. Tốt nhất nên cút xa một chút." Tôi không muốn nói vậy đâu, nhưng bản năng...

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieWhere stories live. Discover now