Quyển 1 - Chương 2

3.6K 347 35
                                    

"Mi là Ellyna Friszore nhỉ? Ta là Severus Snape, giáo sư độc dược kiêm chủ nhiệm Slytherin của Hogwarts."

"Hãy gọi tôi là Ellyna, thưa ngài. Tôi không chắc mình thích cái họ Friszore cho lắm."

"Sao cũng được, mi có giữ danh sách đồ cần mua không?" Giáo sư Snape cúi xuống nhìn tôi trong một giây ngắn ngủi trước khi hất mặt đi. Tôi đáp khẽ, mắt láo liên ngó xung quanh, "Mẹ tôi xé rồi."

Ông ta không nói gì, vẩy đũa 1 cái liền xuất hiện 1 tờ danh sách mới rồi đưa cho tôi.

"Giữ thật chắc tờ giấy này. Nơi đây là hẻm Xéo và giờ ta sẽ đưa mi đến ngân hàng phù thủy Gringotts. Ta mong mi sẽ mang cái chìa khóa ngu ngốc mà ông bà Friszore đưa cho mi."

Chưa kịp để tôi đáp lại, giáo sư Snape đã ngoảnh mặt bỏ đi thẳng. Tôi hộc tốc chạy theo, khệ nệ vác thêm cái vali đầy ự đồ linh tinh của mình. Đi một lúc cũng đến ngân hàng Gringotts, trông nó đồ sộ hơn tôi nghĩ. Bước vào bên trong tôi mới lóa mắt vì độ xinh đẹp của nó, ban đầu tôi nghĩ sẽ là phù thủy làm việc cơ. Nhưng không, trong này toàn 1 lũ trông như quỷ lùn, thậm chí con cao nhất cũng chỉ đến vai tôi. Chúng có đôi tai khá lớn và đôi mắt to tròn, con nào cũng ăn mặc trông lịch sự và sạch sẽ . Hình như lũ này gọi là yêu tinh thì phải, tôi nghĩ bọn chúng khá tuyệt.

Tôi đi sau giáo sư Snape đến cái quầy ở cuối ngân hàng, hay nói đúng hơn là cái quầy cuối cùng trong 2 dãy bàn từ cửa đến cái quầy cuối cùng cũng là cái quầy cao nhất. Con yêu tinh gác quầy trông có vẻ già, nó đeo một cái kính bán nguyệt, mặc một bộ vest màu đen và có vẻ như đang viết gì đó với cây bút lông ngỗng, nó còn chẳng thèm để ý chúng tôi. Giáo sư Snape lên tiếng:

"Cô Friszore đây muốn đến hầm của mình."

Con yêu tinh dừng bút, đôi mắt to tròn không có nổi chút thân thiện ngước lên nhìn chúng tôi:

"Chìa khóa thưa cô!"

Tôi đưa chìa khóa cho nó. Con yêu tinh xem 1 lúc rồi đưa lại.

"Cầm cái túi và lấy bao nhiêu tùy mi, ta mong mi đừng cuỗm hết và để lại số tiền đủ cho ông bà của mình có thể sống dư dả đến cuối đời." Ông ta đưa cho tôi một cái túi rồi đẩy tôi về phía một con yêu tinh khác đang đứng đợi ở đường ray.

Nói thật nếu vị giáo sư đây bỏ nghề giáo viên để đi cà khịa thuê cũng phải kiếm được khối tiền ấy chứ. Ủa sai sai! Sao ông ta biết đây là chìa khóa của ông bà tôi cho nhỉ? Mà thôi, điều này tôi không cần để tâm lắm.

Tôi đi theo con yêu tinh già nua đến một chiếc xe trông không mấy an toàn cho lắm. Con yêu tinh làm gì đó rồi chiếc xe kia di chuyển. Quá trình di chuyển thì khỏi nói rồi, thề là nếu tôi không bám chắc thì sẽ bỏ mạng hoặc nhẹ nhất là gãy cổ mất.

Qua một lúc sau, chiếc xe chở tôi mới đến căn hầm số 333. Con yêu tinh kia xuống xe trước còn tôi thì đi sau, đến cửa hầm nó đột nhiên dừng rồi quay lại với tôi:

"Chìa khóa thưa cô!"

Tôi tìm lục trong túi áo khoác cái chìa khóa lúc nãy đưa cho nó. Con yêu tinh cầm chìa khóa, săm soi một hồi rồi cắm vào cái ổ khóa chừng to bằng đầu nó.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang