Quyển 1 - Chương 10

2.1K 252 15
                                    

Khoảng ba tuần sau đó, tôi bị đá khỏi bệnh thất vì các vết thương đã lành hẳn.

Tôi giở lịch ra xem, sau đó không khỏi thở một hơi cực nhọc. Bây giờ là gần tháng hai, tức sắp có 1 trận Quidditch của Slytherin đấu với Ravenclaw. Dạo này Flint lôi tôi đi tập nhiều hơn, cộng thêm việc học chồng chất khiến thể chất vô cùng mệt mỏi. Tập lâu như vậy, giờ tôi mới để ý trong đội Quidditch cũng có Hugh Coffey. Lịch tập vẫn diễn ra đều đều và bắt đầu căng thẳng dày đặc hơn vào giải đấu tháng 3, là trận chung kết.

Nhiệt độ trời của tháng 3 không gọi là quá lạnh, nhưng cũng không thể tránh khỏi việc nắng mưa thất thường. Flint thì cứ lôi cả đội đi tập mặc kệ thời tiết tệ ra sao, hình như anh ta quên mất tôi là một đứa con gái thì phải? Tôi thấy Flint khá liều khi cho 1 người không có kinh nghiệm thi đấu là tôi vào chơi trong 1 trận đấu quan trọng như vậy, chắc anh ta tin tưởng tôi lắm nên tôi sẽ không để cả đội thất vọng đâu.

---

Thoáng cái cũng đến trước ngày thi đấu, chúng tôi ngồi thảo luận về lối chơi và chiến thuật rồi giải tán để lấy sức cho ngày mai. Lúc ăn tối ở đại sảnh đường hay ngồi ở phòng sinh hoạt chung, mọi người trong Slytherin vẫn luôn miệng động viên chúng tôi, mà cụ thể nhất là tôi-một học sinh năm nhất gầy gò "yếu đuối" và hơn hết là chưa-từng có kinh nghiệm thi đấu. Thế là tối hôm đó, tôi ôm sách vở chạy ngang chạy dọc để hỏi về lối chơi của Ravenclaw.

Sáng hôm sau lúc đến đại sảnh đường ăn sáng, tôi bị 3 con rắn nhỏ nhồi nhét hết món này đến món kia vào miệng khiến tôi suýt nôn ra, đội trưởng Flint ngồi cách đó không xa cũng không ăn nổi mà ngồi cười khanh khách. Sau đó vẫn là cơn mưa lời chúc phúc, chúc may mắn đến từ mọi người trong nhà, À, ngoài ra còn có Fred và George, anh Oliver và Cedric và nhiều người khác mà tôi quen nữa, có cả chị Cho Chang.

Tôi không hiểu sao hôm nay đối thủ của nhà chị là Slytherin mà chị còn đi chúc phúc tôi, chị ấy đang ám chỉ là đấu với Ravenclaw khó thắng đó hả? Mơ đi!

Bây giờ tôi căng thẳng thật sự luôn ấy, vài phút nữa là trận đấu bắt đầu.

"Cố gắng làm cho tốt! Đừng để Slytherin thất vọng." Coffey đến vỗ vai tôi, nói bằng giọng không cảm xúc. Giờ mới để ý, trên người của Coffey cũng có mùi hoa hồng.

"Mày chúc phải có tâm đi chứ, dù gì em nó cũng là con gái đấy." Đội trưởng Flint-bạn thân của Coffey xen vào. À nói đến vấn đề này thì cả đội có mỗi tôi là con gái, cảm giác lạc loài và ngại quá.

"Mời 2 đội ra sân!" Bình luận viên trận đấu này vẫn Jordan Lee-bạn thân của Fred và George, tôi thấy hầu như trận nào cậu ta cũng là bình luận viên hết.

Chúng tôi từ trong hầm bay lên trời. Cả hai đội xếp thành hình vòng cung đối diện nhau, riêng hai đội trưởng bay cao hơn một chút để bắt tay. Trông Flint như kiểu sắp bóp nát tay đội trưởng Ravenclaw đến nơi rồi.

"Vâng! Lần này Slytherin ra sân với đội hình cũ và có một chút thay đổi với vị trí tầm thủ là hạt giống mới Friszore. Liệu tầm thủ mới này có mang về thắng lợi cho Slytherin không?" Cậu ta nói xong cả đội Ravenclaw hay nói đúng hơn là cả trường đều nhìn tôi, trông mọi người có vẻ bất ngờ, tất nhiên là trừ Slytherin ra.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieWhere stories live. Discover now