Quyển 1 - Chương 4

3.1K 300 4
                                    


Xuống được khỏi tàu cũng đã là chuyện của một lúc sau, so với đám học sinh năm Nhất hào hứng trò chuyện, tôi lại cảm thấy uể oải vô cùng. Tiết trời mang hơi sương lạnh giá làm tôi không nhịn được run run, hắt xì một cái.

"Năm Nhất lại đây nào, ta là Rubeus Hagrid, người giữ khóa Hogwarts. Tất cả năm Nhất tập trung lại đây!" Một gã khá to lớn với bộ râu rậm rạp đứng bên bờ hồ gào giọng ồm ồm lùa chúng tôi lại thành đám. Tôi đoán gã này là một người khổng lồ lai vì gã nhỏ hơn người khổng lồ nhưng to hơn người bình thường.

Người giữ khóa Hagrid dẫn cả đám đến chỗ những chiếc thuyền rồi bảo chúng tôi leo lên đó. Tôi ngồi chung thuyền với 2 đứa con trai và 1 đứa con gái, trông bọn họ thân thiết lắm, có vẻ như là quen từ trước.

Sau khi chèo thuyền xuyên màn đêm qua dãy tường xuân dày đến 1 bãi đá mà trước mặt là 1 tòa lâu đài đồ sộ, Hagrid dẫn chúng tôi đến một cầu thang bằng đá dài. Ở bậc trên cùng là 1 bà phù thủy cao lêu nghêu, khá già dặn. Bà ấy trưng ra một loại biểu cảm rất nghiêm túc, tóc thì búi cao lên và được che đi bởi chiếc mũ đỉnh nhọn, người khoác một cái áo choàng xanh ngọc bích. Tôi lúc đó chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đừng nên lôi thôi với bà ấy.

Bà ấy là giáo sư McGonagall, giáo viên môn biến hình và chủ nhiệm Gryffindor, đồng thời kiêm luôn phó hiệu trưởng Hogwarts. Tôi nhớ được mang máng rằng giáo sư có tên đầy đủ là Minerva McGonagall, nó có ghi ở cuối bức thư nhập học của Hogwarts. Thật ra tôi chỉ nghe được đến đó, vì phần sau giới thiệu về Hogwarts đã sớm bị vứt ra sau đầu. Tôi quay ngang quay dọc, âm thầm đánh giá kiến trúc ở đây.

Giáo sư McGonagall cho chúng tôi chỉnh sửa lại quần áo một lúc rồi nói chúng tôi xếp thành 1 hàng để đi vào đại sảnh đường chờ phân loại. Vì tìm hiểu rồi nên tôi cũng chẳng trông mong gì cái sự rách nát của mũ phân loại cả, giáo sư cầm một cái danh sách dài đang gọi từng người lên để phân loại.

Ba đứa nãy ngồi chung thuyền cùng tôi vào thẳng Slytherin rồi, giờ thì tôi lên thớt.

"Ellyna Friszore!" Đấy, chuẩn thế còn gì. Tôi phải đăng kí môn tiên tri để phát huy tài năng thiên bẩm của mình mới được.

Tôi bước đi thong thả lên chỗ giáo sư, quay đầu lại nhìn xuống bên dưới mới bắt đầu run rẩy. Trước khi giáo sư McGonagall đặt cái mũ rách nát bụi bặm lên che khuất mắt, điều cuối cùng tôi thấy được là 5 cặp mắt dán vào người tôi như đang xiên thịt.

Đầu tiên là Cedric, ánh mắt của anh ta cứ giống kiểu trông chờ tôi vào cùng một nhà ấy. Vậy thì xin lỗi, đã để anh thất vọng rồi đại ca, tôi nghĩ mình không đủ công bằng và chính trực tới mức được ném vào Hufflepuff đâu. Tiếp theo là ánh mắt của Coffey, ánh mắt mà làm tôi xém ngất xỉu khi vô tình chạm mặt. Mặt anh ta nghiêm nghị và khó hiểu kiểu gì, tôi thề là có đọc 100 quyển sách tâm lý học đi nữa cũng không thể biết anh ta đang chất chứa ý nghĩ điên rồ nào trong đầu. Còn lại thì là ba người cùng thuyền ban nãy, tôi không có ấn tượng lắm, nó chỉ giống như đang đợi chờ hay gì đấy. Tôi nghĩ họ đang chơi trò đoán nhà của các học sinh chưa được phân loại.

"Ái chà, lại là một Friszore sao? Hừm...Thông minh giống Ravenclaw... Ồ không, cho ngươi vào đấy thì phí quá. Trung thành như một Hufflepuff, chà... Không được, dũng cảm hệt Gryffindor... Ối chu choa, có tài phết đấy chứ. Đây quả là khó khăn cho ta, để xem nào..."

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieOnde histórias criam vida. Descubra agora