Quyển 1 - Chương 15

1.7K 202 11
                                    

Phu nhân Coffey nâng tách trà lên bằng ngón trỏ và ngón giữa, phần tay còn lại đỡ đế ly hớp một ngụm-lễ nghi thường thức của giới quý tộc. Hugh không còn xa lạ gì những thứ này, cậu chàng kiên nhẫn chờ đợi mẹ mình.

"Tốt lắm Hugh, con cứ theo dõi con bé đó thật chặt cho ta. Nếu thấy điều gì bất thường phải báo lại ngay!"

"Vâng thưa mẹ, một ngày tốt lành!"

Hugh lùi ra gần cửa, cúi người chào chuẩn mực theo quy tắc rồi bước ra ngoài, đính kèm trên môi nụ cười nhếch.

---

Hôm nay là ngày thứ 6 chúng tôi ở Bulgaria, tôi rất mong chờ vì ba mươi phút nữa sẽ khởi hành tới Durmstrang.

Cho đang sửa soạn đồ đạc, tôi ngồi đợi trông chán nản, tay lật đi lật lại quyển tạp chí mới mua hôm trước. Mọi người được Cedric đánh thức vào lúc 6 giờ hơn, và Cho thì là 6 giờ rưỡi. Tôi không hiểu anh ấy nghĩ gì mà cho một con người chăm chút vẻ bề ngoài lại dậy trễ nhất đám nữa.

Chờ đợi quả là cực hình.

"Cho Chang! Chị xong chưa vậy?" Tôi bực bội lên tiếng cằn nhằn.

"Chờ chị một chút nữa!" Tiếng nói từ phòng ngủ vọng ra.

Tôi hơi cau mày, sốt ruột đi qua đi lại trong phòng khách.

Cạch.

"Em không chuẩn bị gì sao?" Cho lúi húi ra khỏi phòng, một tay đeo bông tai một tay chỉnh lại cái quần tất cho thẳng.

Tôi hả một tiếng, quay lại cáu gắt.

"Em thì chuẩn bị gì? Cứ tự nhiên là được rồi. Bình thường em chưa đủ đẹp hả? Này Oliver, em có đẹp không?" Tôi quay sang Oliver, thẳng thừng hỏi, "Có." Anh ta đáp chắc nịch. "Nói chung chị đang làm tốn một mớ thời gian đó Cho à. Mấy cái trang điểm rườm rà đó phiền phức chết đi được. Vả lại ta sẽ leo núi, chị có từng nghĩ sẽ bị mồ hôi làm nhòe đi lớp phấn mình mất công quẹt lên mặt chưa?"

"Con gái là phải điệu chứ."

"Vâng. Người đàn ông đẹp trai nhất thế giới Ellyna rất hân hạnh được dùng bữa sáng chung với tiểu thư Cho Chang đây. Mời nàng ra khỏi phòng ngay bây giờ." Tôi đưa một tay ra sau lưng, khụy gối cúi người làm ra vẻ quý tộc nắm lấy tay Cho Chang.

Tôi cũng không hiểu mình lấy đâu ra cái quý tộc này nữa.

Sau đó chúng tôi bắt taxi để ăn sáng trong một tiệm cafe nhỏ. Chuyến hành trình đến Durmstrang khởi hành vào lúc 11 giờ hơn, dù mặt trời đã cheo leo qua đỉnh đầu nhưng chúng tôi vẫn phải mặc đồ đủ ấm vì nghe nói ở trên núi khá lạnh. Nhìn chung thì đồ mọi người mặc hơi giống nhau cả mà, chuyên dụng để leo núi.

Chật vật một hồi, cả 4 cuối cùng cũng leo lên được đỉnh núi. Cedric đi lên trước, nắm tay kéo tôi lên sau đó giúp Cho Chang, Oliver đứng xem xét tình hình xung quanh. Trước mặt chúng tôi là một tòa lâu đài cổ kính với khuôn viên cực rộng được bao phủ bởi tuyết. Dù không to bằng Hogwarts nhưng nó cũng phải gọi là khá đồ sộ về mặt kiến trúc. Tôi xoa xoa hai khuỷu tay, thở ra một hơi trắng mờ. Đây chắc là Durmstrang rồi.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin