Quyển 1 - Chương 19

1.6K 203 18
                                    


Sáng hôm sau tôi dậy sớm hơn thường ngày. Lết ra khỏi sofa, tôi ngẩn ngơ nhìn quanh nhà. Tối thui tối mù, bình thường ông bà sẽ để điện cho tôi trước khi đi làm, mở cả rèm ra nữa. Vậy mà giờ để tối om, một tia sáng cũng chả lọt vào. Tôi lò mò tìm đũa phép.

"Lumos Maxima (Phát quang tối đa, tác dụng: Dùng để tạo ra ánh sáng soi chiếu một khoảng không lớn, nếu vẩy đũa ra phía trước thì sẽ tạo thành cầu sáng có thể thám thính.)"

Xung quanh tôi sáng lên như bật hết điện trong nhà. Tôi thấy trước mặt là một hộp quà cao tới bụng đủ cho vài người chui vào. Tôi nhăn nhó, chuẩn bị tấn công hộp quà. Chưa kịp đụng tay tới hộp quà, nó đã bật ra. Tôi thấy hai bóng người nhào tới, hoảng hồn.

"Stupe-" ( Stupefy-bùa choáng, tác dụng: Làm choáng mục tiêu. Có một bản nâng cấp là Stupefy Duo.)

Bùm.

Bùm.

Tạch.

Nhận ra là ông bà, tôi bỏ đũa phép xuống. Ông bà bắn từ đũa phép ra mấy tràng pháo bông.

"Chúc mừng sinh nhật cháu yêu." Cả 2 đồng thanh.

À... Ừ... Sinh nhật. À hả? Sinh nhật ai? À hôm nay sinh nhật tôi! 31 - 8! Phải rồi, tôi quên mất!

Lúc này điện trong nhà cũng sáng hết lên, xung quanh nhà được phủ kín bằng những hộp quà lớn, nhỏ. Tôi xúc động chạy đến ôm chầm lấy ông bà.

"Con cảm ơn ông bà nhiều lắm."

"Cháu yêu, chúng ta luôn mong cháu hạnh phúc, sống trong tình thương gia đình. 11 năm qua cháu đã chịu khổ nhiều rồi, bây giờ hãy để ông bà bù đắp cho cháu."

"Đó không phải lỗi của ông bà. Hai người không cần bù đắp gì cả, con chỉ cần ông bà luôn luôn sống mạnh khỏe, luôn luôn ở bên con là được. Đó mới chính là món quà lớn nhất mà con cần."

"Ôi cháu gái của ta lớn thật rồi." Ông nhìn tôi trìu mến.

"À ta nghe con bé Cho nói con chơi Quidditch cho đội nhà sao?"

"Vâng thưa bà."

"Vậy ta và ông con có món quà này, có lẽ sẽ giúp ích cho con trong việc chơi Quidditch."

Bà vẫy đũa phép, bên cạnh liền xuất hiện một hộp quà to bằng người tôi. Nó được bao giấy màu đỏ đậm, thắt nơ lụa đen trông rất tinh xảo và sang trọng. Nếu mà nói liên quan đến Quidditch thì... Chắc là chổi?

Tôi cẩn thận mở hộp quà ra, suýt nữa tắt thở. Nimbus 2000!!! Thật sự rất rất rất rất rất rất bất ngờ luôn, không ngờ ông bà quan tâm tôi đến vậy. Đây là món quà tôi mơ ước từ lâu, lúc đọc được tờ quảng cáo nhá hàng cây chổi này.

Tôi cầm cây chổi trên tay, vui sướng nhìn ông bà. Ứ ừ, đã quá. Nó còn khắc tên tôi nữa đó. E.Friszore.

Lạy chúa tôi, ước mơ thành hiện thực khiến tâm trí tôi lâng lâng. Tôi mà có cây chổi này thì tầm thủ Quidditch thế giới cũng không thắng nỗi tôi đâu nhé!

...

Đùa thôi.

Nào, giờ đến phần quan trọng. Mở quà... À không! Nghe đơn giản quá nhỉ? Gọi sao cho sang chảnh đây... Hmm... À, Unbox!!! Đúng rồi, unbox nghe sang cả mồm. Thôi quay lại việc chính, unbox quà sinh nhật nào. Tôi có khá nhiều quà ấy chứ, mặc dù không nói cho ai biết. Đây cũng là những món quà đầu đời của tôi luôn đó!

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieWhere stories live. Discover now