Chương 49: Đà Lạt (1)

4.7K 332 122
                                    

Lúc xe đến trường mới chỉ khoảng 5:30 phút sáng, bọn tôi được giáo viên phát cho gói bánh nho nhỏ để ăn sáng, mấy bạn bị say xe thì được phát cho một lọ thuốc uống. Chuyến đi Đà Lạt này chỉ có 5 lớp 12A, 12C, 12E, 12H, 12I nên không hỗn loạn như tôi nghĩ.

"Thằng kia!" Thanh Trúc đi đến vỗ cái bụp phát vào đầu Minh Nhật, tôi với Thảo khẽ quay người xem vụ gì.

"Gì đấy?" Minh Nhật xoa đầu. "Đâu ra cái kiểu cứ bôm bốp vào đầu người ta vậy bà nội."

"12C trống ghế quá trời! Mấy bạn nữ lớp đó sang hết xe lớp tao tám chuyện rồi." Thanh Trúc nháy mắt với Minh Nhật, nó khẽ quay đầu sang nhìn tôi.

"Liên quan gì đến em?" Nó nói ngay khi tình cờ bắt gặp đôi mắt tôi.

Thanh Trúc tính dơ tay đánh Minh Nhật lần nữa, nhưng lần này nó đã có kinh nghiệm hơn, nó né người sang một bên. "Đánh mãi, cái não của em mà chị dám đập vậy hả?"

"Mày không ngồi với Nguyệt à?" Thanh Trúc khoanh tay lại hỏi.

Tôi khẽ cười, xem ra ngoài tôi và Nhật ra chưa ai biết mối quan hệ của chúng tôi đang dần bị hủy hoại. Tôi im lặng nhìn rồi xách vali lên trên xe, Thảo cứ đứng tần ngần ở đó nhìn cuộc trò chuyện của Nhật và Trúc, nó không dám nói câu gì từ lúc đến trường tới giờ.

"Muộn giờ ra sân bay đấy, mày cứ đứng đực ra đấy làm gì?" Tôi quay lại gọi Thảo.

"Ê! Chúng mày bị sao vậy? Mấy ngày trước còn dính nhau như sam cơ mà." Thảo lẽo đẽo chạy đến chỗ tôi.

"Chẳng sao cả, chán rồi thì dừng lại thôi." Tôi kéo rèm cửa sổ rồi nhờ Gia Bảo ném cái vali lên trên cho tôi.

"Chán gì, mày hâm à? Nó còn thích mày mà." Thảo khẳng định, nó ngồi vào ghế cạnh tôi.

"Mày mới hâm đấy, tao đang rất tỉnh táo." Tôi cố gắng an ủi bản thân mình, ngoài mặt thì trông bình tĩnh chứ tôi cũng biết buồn, cũng biết yêu mà.

Tiếng rầm phát ra từ cửa xe, Minh Nhật từ đâu lao vào ôm cái mông của nó, nó quay lại nói: "Đừng có đạp em."

Cái vali của Minh Nhật bị ném cái rầm vào trong, bay thẳng đến dưới chân nó, chẳng kịp chửi thêm gì Thanh Trúc đã đóng cửa xe lại để cho Minh Nhật mém ngã lăn ra vì chú tài xế đột ngột khởi động.

Nó cúi xuống nhặt cái vali lên rồi đặt lên chỗ để hành lý.

"Cái vali LV mà chị em nó ném như ném đò chợ." Thảo lắc đầu ngao ngán.

"Xe lớp 12A hết chỗ à Minh Nhật?" Một bạn trong lớp tôi hỏi

Minh Nhật gật đầu rồi kiếm chỗ ngồi, nó liếc xung quanh rồi Thảo đột nhiên đứng dậy, tay Thảo chỉ vào chỗ kế bên tôi. "Chỗ này trống này, ngồi đi Minh Nhật."

Nói rồi Thảo chạy thẳng xuống ghế cuối để ngồi, Minh Nhật thấy thế liền chậm rãi đi đến, ngồi xuống cạnh tôi. Tôi không cần biết nó có ý định gì nhưng hiện tại tôi không muốn ở gần nó, tôi đứng ngay lên định đi qua người nó thì xe đi phải một cái ổ gà rõ to, tôi bị trượt chân mém cắm đầu xuống đất, trong giây phút ấy Minh Nhật dang tay ra kéo tôi lại, nhìn cái mặt của nó tôi không thể nào mà nghị lực nổi luôn ấy, cay thật.

[HẾT] NHẬT THỰC TOÀN PHẦNWhere stories live. Discover now