TG 3 - Chương 65: Phát rồ vì nhiệm vụ chi nhánh

2.4K 86 0
                                    

Edit: Bé Sâu
===========
22. Phát rồ vì nhiệm vụ chi nhánh

-

Nhìn thấy cha mẹ ruột thất lạc nhiều năm, Nguyễn Kiều Kiều không biết người bình thường sẽ biểu hiện như thế nào nữa, dù sao nhân vật này của nàng đã sớm bay thả bản thân, tùy tâm sở dục rồi.

*Tùy tâm sở dục: Không theo ý ai hết, cứ theo ý mình mà làm.

"Con là con gái của hai người sao?"

Nguyễn Kiều Kiều nhớ rõ thời điểm mà nguyên chủ gặp Nguyễn Đại Thành, quần áo trên người nàng tả tơi như ăn mày, nếu không phải nhiệm vụ yêu cầu rõ ràng như vậy, thì nàng sẽ coi như bọn họ đã chết rồi.

Ký ức về cha mẹ trong đầu nguyên thân vô cùng trống rỗng. Khi còn nhỏ, nàng được một ông lão ăn mày nuôi lớn, đi theo lão xuống phố ăn xin, vì sinh tồn nên cả việc ăn trộm ăn cắp cũng đã làm qua.

Vào mùa đông của một năm nọ, ông lão ăn mày bị bệnh chết.Nàng chỉ có thể tránh ở một bên chân tường run bần bật, nhưng một cô nương nhỏ như vậy, trà trộn vào một đám ăn xin vẫn rất dễ nhận ra, nên khi Nguyễn Đại Thành đi ngang qua, nhớ tới nương tử là Viên tam nương lúc này vẫn cô độc tịch mịch, nên thuận tiện mang nàng trở về, nhưng hắn lại không nghĩ rằng Viên tam nương không chỉ không đối xử tử tế với nàng, mà ngược lại còn ngược đãi nàng.

Nhìn lại đôi vợ chồng trước mắt này, chỉ có sinh chứ không có dưỡng, ở trong lòng Nguyễn Kiều Kiều, căn bản không đáng để đi tìm, còn không bằng ôm đùi cây đại thụ ở Ma giáo.

Một phu nhân trung niên vừa thấy nàng đã có vài phần kích động, muốn xông tới ôm nàng, nhưng nhìn người nam nhân không giống với người lương thiện đang đứng bên cạnh Nguyễn Kiều Kiều, chỉ biết giậm chân tại chỗ.

Nguyễn Kiều Kiều đánh giá nữ nhân có vẻ ngoài vài phần giống nàng, đã chắc chắn mình tìm đúng người rồi. Nàng nhìn ra được hồi còn trẻ, bà ấy hắn là một mỹ nhân mắt phượng mày ngài, chẳng qua năm tháng không buông tha một ai, bây giờ bà già rồi nên cũng mập ra.

Mà nam nhân trung niên này cũng có mắt sáng mày sắc, thoạt nhìn khi còn trẻ chắc chắn cũng là một mỹ nam, nhưng cuộc sống thượng lưu lại làm ông phát tướng không ít.

Từ lời thuật lại của người phụ nữ kia, Nguyễn Kiều Kiều cũng đại khái hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Cũng không phải là chuyện xưa thâm cừu đại hận gì cho cam, nguyên chủ chỉ là một đứa trẻ xui xẻo mà thôi, vốn là con gái của một gia đình giàu có, nhưng gặp phải mụ vú nuôi tâm địa xấu xa, lén lút tráo đổi đứa con do mình sinh ra với nguyên chủ, một là không làm hai phải làm cho trót, sau khi xong việc thì ném nàng đi.

Nhưng vì lúc đó còn là trẻ con nên cũng không lộ ra gì cả, chờ đến lúc con gái của vú nuôi kia lớn lên, mặt mày nảy nở, vừa không giống cha vừa không giống mẹ, tục ngữ có câu " mặc Long bào cũng chưa chắc là Thái tử", đứa trẻ kia có chút xấu xí, càng nhìn càng giống vú nuôi.

Bởi vì trong lòng đã có nghi ngờ từ trước, nên chuyện xảy ra trước kia cũng dần phát hiện.Bọn họ không phải không muốn đi tìm nàng, mà là chưa tìm được nàng thì đã sinh đứa khác, cho nên tâm trí của bọn họ dần trở nên mờ mịt.

[EDIT - NPH] Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Bị Bạch Bạch Bạch [Quyển 1]Where stories live. Discover now