Linh Vực - Nghịch Thương Thiên

By Sachunu

1K 1 0

Truyện tiên hiệp. Trong linh vực mênh mông vô bờ có hải dương vô ngần vô tận cùng rất nhiều đại lục, có đủ lo... More

Phim!!!!
Chương 1: Thiếu niên ở trấn nhỏ.
Chương 2: Dược Sơn.
Chương 3: Thăm dò
Chương 4: Vô pháp vô niệm
Chương 5: Trấn Hồn Châu
Chương 6: Dẫn sấm vào cơ thể.
Chương 7: Đường núi vắng vẻ
Chương 8: Dùng dao mổ trâu để giết gà.
Chương 9: Hấp thu.
Chương 10: Luyện thể cấp sáu.
Chương 11: Phủ Toái Băng.
Chương 12: Cơn tức giận của sấm.
Chương 13: Của rơi vào đầu.
Chương 14: Sinh hoạt thường ngày.
Chương 15: Đính hôn.
Chương 16: Bức cung.
Chương 17: Hoà giải.
Chương 18: Mặt mũi của Lăng Liệt.
Chương 19: Bế quan.
Chương 20: Kỳ nhân kia là ai?
Chương 21: Bốn hình linh trận đồ.
Chương 22: Khổ tu ba tháng.
Chương 23: Nắm tay.
Chương 24: Thiên Lang Sơn.
Chương 25: Cao Giai Linh Tài.
Chương 26: Gợn sóng.
Chương 27: Vô cùng cấp bách.
Chương 28: Đuổi giết.
Chương 29: Gặp mặt.
Chương 30: Huyết chiến.
Chương 31: Mũi nhọn.
Chương 32: Hai tầng linh lực.
Chương 33: Tinh thần xâm nhập.
Chương 34: Điên rồi sao?
Chương 35: Sửa chữa Linh khí.
Chương 37: Ngân Dực Ma Lang
Chương 37: Pho tượng
Chương 38: Lớp lớp vòng vây.
Chương 39: Ma Lang Vương
Chương 40: Gom hết chiến lợi phẩm.
Chương 41: Gặp gỡ.
Chương 42: Tri kỷ.
Chương 43: Trở về.
Chương 44: Áp lực nặng nề.
Chương 45: Hình đường trưởng lão.
Chương 46: Đủ loại bất lợi.
Chương 47: Đứng ra.
Chương 48: Tinh Vân Lệnh.
Chương 49: Bát Trọng Thiên.
Chương 50: Bóng lưng.
Chương 51: Luyện tập.
Chương 52: Đuổi kịp ngươi.
Chương 53: Lần đầu thành công.
Chương 54: Ly biệt.
Chương 55: Băng Nham Thành.
Chương 56: Khí cụ các.
Chương 57: Cửa hàng Lý Ký.
Chương 58: Tụ linh bài.
Chương 59: Món làm ăn lớn.
Chương 60: Linh trận Tăng Phúc.
Chương 61: Rượu mạnh.
Chương 62: Tinh Vân các.
Chương 63: Diêu đại sư
Chương 64: Tập trung tinh thần.
Chương 65: Mượn sách.
Chương 66: Luyện khí.
Chương 67: Trong Linh Hải.
Chương 68: Quan sát
Chương 69: Làm việc liên tục.
Chương 70: Tổ hợp linh trận.
Chương 71: Cùng lôi cộng minh.
Chương 72: Động lực phấn đấu.
Chương 73: Tích lũy.
Chương 74: Quy tắc luyện khí.
Chương 75: Tàn thứ phẩm.
Chương 76: Sửa đồ.
Chương 77: Giao dịch.
Chương 78: Tuần sát sứ.
Chương 79: U Linh Điểu và Huyền Minh thú.
Chương 80: Nhân tài kiệt xuất từ khắp nơi.
Chương 81:
Chương 82: Khổ chiến.
Chương 83: Tiếp kiếm.
Chương 84: Trời không phụ ta.
Chương 85: Nghịch chuyển.
Chương 86: Nắm chặt lấy
Chương 87: Phệ hồn thú.
Chương 88: Chia nhau hành động.
Chương 89: Dẫn dụ.
Chương 90: Linh thú biến dị.
Chương 91: Tán Loạn.
Chương 92: Đánh đâu thắng đó.
Chương 93: Linh khí mới lạ.
Chương 94: Bát cựu ly hỏa trận
Chương 95: Hung hồn.
Chương 96: Tràn đầy nguy cơ.
Chương 97: Hư ảnh cự ma.
Chương 98: Mở ra.
Chương 99: Khi trời tối.
Chương 100: Sấm sét.
Chương 101: Kết nối linh hồn
Chương 102: Nguyên phủ đầu tiên.
Chương 103:Một vạn điểm cống hiến.
Chương 104: Chiến giáp.
Chương 105: Khổ tâm.
Chương 106: Tịch diệt huyền lôi.
Chương 107: Tiếp nhận luyện khí điện.
Chương 108: Tiêu xài.
Chương 109: Tin dữ.
Chương 110: Thất thế.
Chương 111: Đại điện chủ.
Chương 112: Ta giết ngươi.
Chương 113: Kẻ khóc người cười.
Chương 114: Khiêu chiến.
Chương 115: Vạn người đều thấy.
Chương 116: Chặt đầu.
Chương 117: Toàn thành chấn động.
Chương 117: Ta muốn cả nhà ngươi đều phải chết.
Chương 119: Diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Chương 120: Mạnh mẽ xông tới.
Chương 121: Cứ để hắn tới.
CHƯƠNG 122: Tự gánh lấy hậu quả.
Chương 123: Uy hiếp.
Chương 124:Thế giới băng tinh.
Chương 126: Khí cụ thành.
Chương 127: Chen ngang.
Chương 128: Khảo hạch.
Chương 129: Cháy rồi.
Chương 130: Ôm mắng.
Chương 131
Chương 132: Phong môi
Chương 133: Mười hai cây trụ linh văn.
Chương 134: Khổ sai.
Chương 135: Bàng Phong.
Chương 136: Thủ đoạn cao siêu.
Chương 137: Lễ vật đặc biệt.
Chương 138: Mới vào con đường.
Chương 139: Âm thực trùng
Chương 140: Toái ngữ.
Chương 141: Ý cảnh.
Chương 142: Sáng tạo linh kỹ.
Chương 143: Ăn ý.
Chương 144: Tai bay vạ gió.
Chương 145: Tông môn rầm rộ
Chương 146: Tiến bộ cực nhanh.
Chương 147: Tránh ra
Chương 148: Ngươi nhìn nhầm rồi.
Chương 149: Tiến vào nội tông.
Chương 150: Khai nguyên cảnh trung kỳ.
Chương 151: Gặp lại không nhận ra nhau.
Chương 152: Không nể mặt.
Chương 153: Cổ trận đồ.
Chương 154: Sát cơ.
Chương 155: Phố mùa bán tự do.
Chương 156: Dùng linh khí đè chết người.
Chương 157: Hăng hái chiến đấu.
Chương 158: Thân phận chênh lệch.
Chương 159: Trúng mưu.
Chương 160: Mộng hồi viễn cổ.
Chương 161: Bỏ qua.
Chương 162: Ta giúp ngươi lấy lại tất cả
Chương 164: Gạt bỏ thiên kiêu.
Chương 164: Liệt Nhật Phi Tuyết.
Chương 165: Toàn thành vây xem.
Chương 166: Thích làm gì thì làm.
Chương 167: Kỳ tích siêu việt.
Chương 168: Thiên cổ kỳ quan.
Chương 169: Ngươi muốn gì đều cho ngươi.
Chương 170: Huyết mâu lang tà.
Chương 171: Không ai có thể đụng vào.
Chương 172: Một câu quyết định.
Chương 173: Phong thủy luân phiên.
Chương 174: Huyết trì tôi thể.
Chương 175: Lấy thân làm khí.
Chương 176: Giai nhân vào thành.
Chương 167: Tự mình ra tay.
Chương 178: Nguyên phủ thứ 7.
Chương 179: Gặp lại.
Chương 180: Cảm thấy quen thuộc.
Chương 181: Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện.
Chương 182: Nguy cơ.
Chương 183: Tâm động.
Chương 184: Ta muốn các nàng còn sống.
Chương 185: Phá cục.
Chương 186: Thù cũ.
Chương 187: Bạo!
Chương 188: Địa Liệt.
Chương 189: Chờ ngươi đến giết ta.
Chương 190: Hai cái tình.
Chương 191: Tôn trọng.
Chương 192: Chiến thống khoái.
Chương 193: Thập tự phố.
Chương 194: Thế sự vô thường.
Chương 195: Phong cấm.
Chương 196: Rung động.
Chương 197: Cây linh văn trụ cuối cùng.
Chương 198: Lão nhân tựa như thây khô.
Chương 199: Chuyện xưa năm cũ.

Chương 125: Hàn băng chi ý.

4 0 0
By Sachunu

Hàn khí lạnh lẽo tràn tới, tựa như từng con băng xà quấn quanh toàn thân. Bên ngoài thân hình Tần Liệt nhanh chóng bị đóng thành băng.

"Rắc rắc!"

Thân thể của hắn truyền đến tiếng nổ kì dị, băng tinh dày đặc ngưng tụ, bao trùm khắp người.

Hơn mười giây trôi qua, hắn đã biến thành một khối băng điêu bị phong ấn, bị vây ở trong khối băng nham, cả đầu ngón tay cũng không thể nhúc nhích được.

Chỉ còn lại linh hồn của hắn mới cảm thụ được hơi lạnh thấu xương, thân thể dần dần tê liệt, giống như đã mất đi cảm giác, rốt cuộc cũng không thể cảm thụ được tình huống xung quanh mình.

"Hàn Băng chi ý..."

Tần Liệt bên trong băng tinh, linh hồn phiêu hốt, ý niệm trong đầu cũng như bị đình trệ cứng ngắc.

Hàn khí thẩm thấu tới từng chút một, như ăn mòn linh hồn của hắn, đông cứng linh hồn của hắn.

Đôi mắt lấp lóe hào quang của Nham Băng Tuyết Lang Vương hiện ra tia nghi vấn, như là đang hỏi Lý Mục tình huống như vậy có được hay không.

Lý Mục cười cười: "Ta cũng không biết có được hay không. Người đánh ra một chưởng phong ấn thiên địa, đóng băng bách thú, tận lực để lại Hàn Băng chi ý, nói không chừng cũng muốn có người dùng cách này tìm được cửa đột phá, từ đó sẽ cảm nhận được ảo diệu trong Linh quyết của hắn. Ta có thể khẳng định, nếu như Tần Liệt có thể cảm ngộ được sự huyền bí của Hàn Băng chi ý nơi đây, thì mới có thể sơ nhập môn đạo, tu thành Hàn Băng linh quyết."

Hắn lắc đầu tiếc nuối nói: "Ngươi là Tuyết Lang, ngươi là Băng Sương Tuyết Địa Chi Tinh Linh, trong linh hồn lạc ấn ngươi có pháp môn tu luyện, tuy có thể mượn nhờ địa phương này để tu luyện tiến giai, nhưng vĩnh viễn không có cách nào lĩnh ngộ được Hàn Băng chi ý ở nơi này, nên cũng không thể tu luyện được Linh quyết huyền diệu của người nọ."

"Mà ta...nếu như năm đó có thể xâm nhập nơi đây, nhất định sẽ toàn tâm nghiên cứu, chấp nhận hao phí toàn bộ tinh lực để cảm ngộ Hàn Băng chi ý nơi đây, cảm thụ cái Linh quyết bá đạo kia." Lý Mục thở dài một tiếng: "Đáng tiếc ta đã qua cái tuổi đó rồi. Một thân Linh quyết ảo kỹ đã thành thục, rất khó lại tiếp thu thêm một loại Linh quyết hoàn toàn mới."

Nói xong, hắn lại nhìn Tần Liệt trong chốc lát, sau đó nói: "Hắn không chết được, chúng ta ra ngoài trước, ba tháng sau quay lại đón hắn."

Nham Băng Tuyết Lang Vương nhẹ gật đầu.

Hai luồng băng quang bao lấy nó và Lý Mục, băng quang đột nhiên chói sáng lên, bên trong ánh sáng chói mắt đó, thân ảnh nó và Lý Mục biến mất.

Âm Sát Cốc.

Sa mỏng trên người Lăng Ngữ Thi ướt đẫm. Dáng người uyển chuyển đang trầm mình trong đầm nước, dụng tâm vận chuyển Linh quyết.

Một đám thủy châu trắng sáng ngưng kết xung quanh, như thủy tinh xoay tròn vây lấy nàng. Chậm rãi tụ tập hơi nước quanh thân, khiến cho nước trên khuôn mặt Lăng Ngữ thi óng ánh sáng, trên người toát ra một cỗ ý vị bất phàm thoát tục.

Một thân ảnh hỏa hồng, như rặng mây đỏ bay vút đến, rơi xuống bên cạnh thủy đàm của Lăng Ngữ Thi

"Tỷ Tỷ!" Mặt mũi Lăng Huyên Huyên tràn đầy vệt nước mắt, cả hai mắt đều sưng đỏ lên: "Lục sư tỷ trở về rồi. Tỷ ấy, tỷ ấy đem về tin tức ở nhà..."

"Huyên Huyên, chuyện gì xảy ra?" Lăng Ngữ Thi biến sắc.

"Phụ thân chết rồi!" Lăng Huyên Huyên nghẹn ngào khóc nức nở.

Thân hình Lăng Ngữ Thi run lên, từng giọt thủy châu như thủy tinh đột nhiên toàn bộ tan vỡ.

"Tam thúc đang ở ngoài cốc." Lăng Huyên Huyên nói.

Lăng Ngữ Thi lập tức lên bờ, nhanh chóng thay đổi một bộ quần áo khác, cùng Huyên Huyên đi đến bên ngoài cốc, nhìn thấy được vẻ mệt mỏi của Lăng gia tộc nhân.

"Tam thúc! Lăng Phong!" Lăng Ngữ Thi tiến lên, nước mắt lóng lánh trong mắt, khẽ nói: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Thần sắc Lục Ly đạm mạc, trong đội ngũ phía trước đứng dậy, thấy Lăng Ngữ Thi, Lăng Huyên Huyên hai tỷ muội khóc lóc, liền nhíu mày: "Đỗ Hải Thiên hại chết cha ngươi."

Đã hai năm, Lăng Thừa Chí mới thấy được hai tỷ muội bọn họ. Mắt lão cũng rưng rưng đỏ hồng, nói rõ chuyện đã xảy ra.

"Liễu Vân Đào, Đỗ Hải Thiên, Ngụy Hưng bắt đại ca bọn hắn đi sơn cốc kia, trước đó cũng không nói rõ tình huống, kết quả đụng phải vô số Linh thú, đại ca bọn hắn... toàn bộ bị hại chết."

"Liễu Vân Đào ngồi lên vị trí Các chủ, Đỗ Hải Thiên là Phó Các chủ, được Nguyên Thiên Nhai của Sâm La Điện rất tán thưởng."

"Lăng gia chúng ta bất lực, cũng không liên lạc được với các ngươi, cả Các chủ Đồ Mạc cũng bị bức thoái vị, ai cũng không thể vì Lăng gia làm chủ."

"Chỉ có Tần Liệt!"

"Hắn bên đường khiêu chiến Đỗ Hải Thiên, chém đầu! Giết mẹ con Đỗ Kiều Lan! Giết Đỗ Hằng! Hắn một đường giết xuống!"

"...."

Mắt Lăng Thừa Chí đỏ hoe, cẩn thận nói rõ sự tình phát sinh

"Tần Liệt!" Thân thể mềm mại của hai tỷ muội Lăng gia chấn động, đồng thời kêu lên: "Hắn ở đâu?"

"Không ai rõ." Lục Ly chen vào nói, nàng thoáng dừng lại một chút, trên khuôn mặt lạnh lùng lộ ra vẻ kì dị, nhẹ gật đầu nói ra: "Sư muội nhìn trúng người này... coi như là không tệ."

"Sư tỷ, ta muốn rời cốc, ra ngoài một chuyến!" Lăng Ngữ Thi cúi đầu trầm mặc một hồi rồi bỗng nhiên nói ra: "Thừa dịp sư phụ hiện giờ không có trong cốc, ta phải đi ra ngoài một chuyến, thỉnh sư tỷ thành toàn!"

"Ngươi ra ngoài làm gì?" Lục Ly nhíu mày: "Cả nhà Đỗ Hải Thiên đều chết hết, thù của Lăng gia xem như đã báo, Tần Liệt cũng được chủ nhân cửa hàng kia mang đi, căn bản không biết đi nơi nào, lúc này ngươi xuất cốc thì làm được cái gì?"

"Thỉnh sư tỷ thành toàn!" Lăng Ngữ Thi cũng không giải thích mà chỉ tiếp tục kiên trì.

"Ngươi đừng cầu khẩn ta, ta sẽ không đáp ứng." Thần sắc Lục Ly lạnh như băng: "Nhưng nếu như ngươi đêm hôm khuya khoắt vụng trộm bỏ đi, ta cũng không có khả năng hàng ngày đề phòng, ngươi tự giải quyết cho tốt..."

Đôi mắt Lăng Ngữ Thi ngời ngời sáng.

Vào lúc đêm, nàng sắp xếp ổn thỏa cho Lăng Thừa Chí, Lăng Phong và tộc nhân Lăng gia, lại hỏi thăm cặn kẽ chi tiết từ Lăng Thừa Chí, sau đó liền mất tích ở Âm Sát cốc.

...

Bên trong vùng đất Băng Tinh.

Tần Liệt hóa thành một khối tượng băng, đứng trên đỉnh một ngọn sông băng, trên người không có một tia khí tức sinh mệnh, chỉ có sự chấn động linh hồn cực kỳ mong manh.

Từng tia băng hàn chi khí từ trong băng tinh tỏa ra, thẩm thấm đến tận gân mạch xương cốt hắn, làm cho trong xương tủy hắn cũng đều toát ra hàn ý.

Phảng phất như đan điền Linh Hải hắn cũng bị đóng băng, không có một tia linh lực nào được vận chuyển, ngay cả Lôi điện chi lực trong Nguyên Phủ cũng đồng dạng như bị đông kết.

Ngoại trừ suy nghĩ vẫn còn, ngoại trừ linh hồn còn có thể động, hiện giờ bất cứ thứ gì hắn cũng đều không thể làm được.

"Hàn Băng chi ý, Hàn Băng chi ý, Hàn Băng chi ý..."

Trong đầu hắn nhiều lần quanh quẩn bốn chữ này, dùng linh hồn ý thức cảm thụ hàn ý khắc nghiệt này, chỉ cảm thấy linh hồn như run rẩy.

Một khi dùng thần thức để cảm nhận hàn ý, suy nghĩ của hắn sẽ dần dần ngưng trệ, bị đóng băng từ từ, càng ngày càng không thông suốt.

Hàn ý nơi đây, tựa hồ như có thể đóng băng suy nghĩ, bất kể tồn tại vô hình hay hữu hình, đều không thể trốn tránh được hàn khí xâm nhập.

Hắn không biết đã trải qua bao lâu. Cũng không biết sự thay đổi bên ngoài. Chỉ luôn bảo trì một trạng thái như vậy, dùng linh hồn yên lặng cảm ngộ khí tức băng hàn tồn tại, cảm thụ được cái lạnh giá mãnh liệt nơi băng thiên tuyết địa này.

Thời gian từng ngày từng ngày qua đi, hắn vẫn như trước, không thu hoạch được gì, không cách nào nắm bắt được điểm mấu chốt của Hàn Băng chi ý.

Thân thể của hắn sớm đã mất đi tri giác. Nhờ có linh hồn ý thức phiêu hốt, mới có thể biết được hắn đang ở vùng đất lạnh lẽo khắc nghiệt như thế nào.

Từng tia, từng luồng hàn khí tràn ngập khắp nơi trong vùng băng tuyết. Không chỗ nào không có, nhiều đến hàng tỉ hàng vạn, mỗi một luồng hàn khí đều lạnh đến tận xương tủy, hơn nữa, chúng tựa như cá đang bơi lội vui đùa...

Bên trong mỗi một khối băng tinh, trong mỗi khối băng nham, trong mỗi một khối băng trên mặt đất, ở cái thế giới này, nơi nơi đều có sự chuyển động.

Hàn khí là sống...

Nó như có một tính mạng đặc biệt, một giống loài đặc thù, nó sống tại vùng trời đất này, dựa vào vùng đất này mà sinh ra.

"Linh lực.. hóa thần?"

Một đạo linh quang phóng thích. Linh quang tiếp xúc thiên địa, được trao cho tính mạng ý thức. Trong thời gian ngắn hóa thành giống loài mới, đây là Linh lực hóa thần, là thần kỹ trong truyền thuyết, cũng là thần tích...

Hàn Băng chi ý, là biểu hiện hoạt động của hàn khí, như có được tính mạng, đây là... Linh lực hóa thần sao?

Dưới khí tức cực hàn, suy nghĩ của Tần Liệt có chút chậm chạp, mỗi một vấn đề đều rất tốn sức, hắn tận lực suy nghĩ, muốn tìm ra mấu chốt trong đó.

Hoạt động của hàn khí, không chỗ nào là không có, nhiều đến hàng tỉ, hàng vạn tia, tràn ngập toàn bộ thiên địa, có khắp ngõ ngách, tuyến...Linh tuyến!

Một đạo linh quang đột nhiên hiện ra trong đầu Tần Liệt, đột nhiên hắn bắt được điểm mấu chốt trong đó, linh hồn ý thức lập tức khuếch tán ra.

Hắn muốn cảm giác đám hàn khí kia, nhìn vào khoảng cách giữa những sợi hàn khí, hàn khí có chấn động rất nhỏ, giữa chúng có phản ứng lẫn nhau rất vi diệu...

Hắn lấy từng sợi hàn khí tràn ngập trong thiên địa xem như là linh tuyến của Linh trận đồ, dùng phương thức lĩnh ngộ Linh trận đồ để cảm thụ cảm giác ảo diệu trong đó.

"Vạn vật như tranh, đại địa thông suốt, gân mạch con người, sao đổi ngôi, diễn biến thiên địa, đều là Linh trận đồ!" Hắn chợt nhớ tới lời Tần Sơn dạy bảo.

Linh hồn hắn tĩnh lặng, dùng phương thức phỏng đoán Linh trận đồ lúc trước, cảm nhận từng sợi hàn khí dày đặc nơi đây. Cảm nhận cẩn thận mỗi một tia, một đám hàn khí chảy về phía hắn, nắm bắt những chấn động rất nhỏ của chúng.

Hắn toàn tâm, toàn ý vào đó...

Dần dần hắn đã quên đi chính mình, tiến vào cảnh giới vô pháp vô niệm kì diệu, toàn tâm cảm giác sự biến hóa của hàn khí quanh thân.

Từng tia hàn khí như Linh trận đồ phức tạp, thần bí nhất trong thiên địa, đan xen ngang dọc trong vùng trời đất này, xung quanh khắp bên cạnh hắn.

Sau đó, bắt đầu chậm rãi quấn quanh thân thể hắn.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, hắn cảm thấy rét lạnh, cái rét lạnh trên thân thể.

Tiếp đó hắn lại phát hiện, trong đan điền linh hải đang bị đông cứng, đã yên lặng hình thành Nguyên Phủ mới.

Cái Nguyên Phủ này như một cái băng cầu óng ánh cực lớn, băng cầu chậm rãi nhấp nhô, được từng sợi, từng đám sợi tơ lạnh lẽo thấu xương quấn quanh lấy, từ từ trở nên ngày càng dày dặc, chắn chắn thêm.

Những hàn khí kia cũng không biết từ đâu mà đến, thẩm thấu vào đan điền linh hải của hắn, ở trong đó ngưng tụ thành Nguyên Phủ mới.

Hắn mờ mịt nhìn sự thay đổi bên trong Linh Hải, hắn ở trạng thái vô pháp vô niệm nên giống như một người ngoài cuộc, trong nội tâm không có chút gợn sóng.

Hắn tiếp tục dùng tâm thần linh hồn, cảm giác lưu động biến hóa của hàn khí bên ngoài.

Ngày càng nhiều hàn khí thẩm thấu tiến đến, từng tia hợp vào Băng Cầu kia, khiến cho Băng Cầu chậm rãi biến hóa, bên trong Băng Cầu dần dần đầy đặn sung túc.

Bởi vì hắn cảm ngộ ngưng kết từng tia hàn khí, nên vùng đất băng tinh này tựa như dần dần thiếu đi linh khí, như đã mất đi linh hồn...

Thời gian tiếp tục vô thanh vô tức trôi đi.

Dần dần, Băng Cầu bên trong Linh Hải trở nên hoàn chỉnh, bên trong ngập tràn dòng nước lạnh giá, nhưng hàn khí vẫn như trước, tiếp tục thẩm thấu vào.

Sau đó, Nguyên Phủ lại bắt đầu ngưng kết lần thứ ba.

Ba tháng sau.

Lý Mục và Nham Băng Tuyết Lang Vương xuất hiện bên trong thế giới băng tinh, hắn thoáng cảm nhận qua một chút, liền giật mình hoảng sợ nói: "Hàn Băng chi ý sắp hoàn toàn biến mất!"

Ánh mắt của Nham Băng Tuyết Lang Vương cũng xuất hiện vẻ kinh hãi, phảng phất như trong nhất thời không thể tiếp nhận được.

"Chẳng lẽ là Tần Liệt gây ra?" Lý Mục có điểm không dám tin: "Lĩnh ngộ Hàn Băng chi ý là một việc, trực tiếp hấp thu lại là việc khác a!"

Hắn và Nham Băng Tuyết Lang Vương nhanh chóng lướt đến nơi Tần Liệt.
-----------------
Lăng Ngữ Thi - Trình Tiêu.

Continue Reading

You'll Also Like

6.3K 136 17
A student from the Paldea region took an interest in traveling to other regions to learn new things.
5.6K 647 19
Blair è una bella, dolce e carina nobildonna che tutti amano e vogliono proteggere. Un peccato che Blair sia la cattiva della novel in cui si è reinc...
7.5K 162 8
After being died because of his Differences, he was send to hell and luckily meet the princess of hell & others, together they will make sure everyon...
32.4K 711 71
The Wyvern of Destiny, The Wyvern of Destruction, The Black Flame, The Dark Demise, The King of Monsters, The King of Dragons. He is called Fatalis...