TRỌNG KHẢI MẠT THẾ

By PhuongTutieucongchua

2K 240 6

Tác giả:Cổ Hi Thể loại:Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Năng, Mạt Thế Nguồn:Bạch Ngọc Sách Trạng thái:Đang... More

Quyển 1 - Chương 1: Ngày tận thế
Quyển 1 - Chương 2: Bạo lực đánh chết
Quyển 1 - Chương 3: Săn bắt hủ thi
Quyển 1 - Chương 4: Tiến Hóa giả đặc thù
Quyển 1 - Chương 5: Nghiên cứu chế tạo bom
Quyển 1 - Chương 6: Hoàng Kim Khuyển
Quyển 1 - Chương 7: Nguy Hiểm
Quyển 1 - Chương 8: Nguồn năng lượng tiến hóa nhiều tầng
Quyển 1 - Chương 9: Năm lần!
Quyển 1 - Chương 10: Ánh sáng cùng Tốc độ!
Quyển 1 - Chương 11: Nhân vật truyền kỳ
Quyển 1 - Chương 12: Súng B2
Quyển 1 - Chương 13: Tàng hình
Quyển 1 - Chương 14: Tình bạn
Quyển 1 - Chương 15: Quần lót có thể dẫn quái
Quyển 1 - Chương 16: Hỗn loạn sơ kỳ
Quyển 1 - Chương 17: Cơn thịnh nộ của Lâm Siêu
Quyển 1 - Chương 18: Tiến Hóa giả tự thức tỉnh
Quyển 1 - Chương 19: Kẻ điều khiển hủ thi
Quyển 1 - Chương 20: Kẻ tuỳ tùng đầu tiên
Quyển 2 - Chương 21: Thu phục Hoàng Kim Thú (1)
Quyển 2 - Chương 22: Thu phục Hoàng Kim Thú (2)
Quyển 2 - Chương 23: Thu phục Hoàng Kim Thú (3)
Quyển 2 - Chương 24: Đôi mắt của Thần!
Quyển 2 - Chương 25: Con quỷ nhỏ!
Quyển 2 - Chương 26: Ý nghĩa sâu xa của tiềm hành
Quyển 2 - Chương 27: Quái vật hệ Thực Vật
Quyển 2 - Chương 28: Cá sấu khổng lồ!
Quyển 2 - Chương 29: Tuyệt mệnh đào vong!
Quyển 2 - Chương 30: Sinh vật Hoàng Kim
Quyển 2 - Chương 31: Mười hai lần, Tiến hóa vượt trội!
Quyển 2 - Chương 32: Rời khỏi và Lời mời!
Quyển 2 - Chương 33: Thú Hoàng Kim nhát chết nhất
Quyển 2 - Chương 34: Hủ thi hệ Điện
Quyển 2 - Chương 35: Di tích Khảo Nghiệm
Quyển 2 - Chương 36: Chỉ số đau đớn
Quyển 2 - Chương 37: Cây tiến hóa
Quyển 2 - Chương 38: Trí năng khinh người
Quyển 2 - Chương 39: Cá sấu Hoàng Kim
Quyển 2 - Chương 40: Gấp 20 lần, sắp sửa tiến hóa
Quyển 2 - Chương 41: Biến hóa Hoàng Kim
Quyển 2 - Chương 42: Tiến tới, căn cứ thủ đô
Quyển 2 - Chương 43: Cô cảnh sát và nhóm người may mắn sống sót
Quyển 2 - Chương 44: Nội chiến và bạo loạn
Quyển 2 - Chương 45: Làn sóng hủ thi tràn tới
Quyển 2 - Chương 46: Tiếng kêu của người tuyệt vọng
Quyển 2 - Chương 47: Trạm cứu sinh
Quyển 2 - Chương 48: Bám đuôi
Quyển 2 - Chương 49: Hồng lân cự xà (Rắn da đỏ khổng lồ)
Quyển 2 - Chương 50: Người trong bụng rắn
Phần Không Tên 51
Quyển 2 - Chương 53: Ăn thịt người
Quyển 2 - Chương 54: Thức tỉnh
Quyển 2 - Chương 55: Tử Thần Hắc Nguyệt
Quyển 3 - Chương 56: Năng Lực doanh (1)
Quyển 3 - Chương 57: Năng Lực doanh (2)
Quyển 3 - Chương 58: Năng Lực doanh (3)
Quyển 3 - Chương 59: Sát ý
Quyển 3 - Chương 60: Giết sạch
Quyển 3 - Chương 61: Khu 'C-8'
Quyển 3 - Chương 62: Chỉ điểm Sơn Hà
Quyển 3 - Chương 63: Không cẩn thận liền trở thành vĩ nhân
Quyển 3 - Chương 64: Hạt căn bản gien
Quyển 3 - Chương 65: Khu C-8 đẫm máu
Quyển 3 - Chương 66: Quét sạch
Quyển 3 - Chương 67: Sớm dừng lại
Quyển 3 - Chương 68: Người đứng nhất
Quyển 3 - Chương 69: Là tội nhân hay vĩ nhân
Quyển 3 - Chương 70: Đòn sát thủ

Quyển 2 - Chương 52: Chấp niệm

21 3 0
By PhuongTutieucongchua

  Đi tới hẻm nhỏ, mọi người đều đang chờ đợi ở đây. Vưu Tiềm đang bám lấy Lâm Thi Vũ, hỏi dò những chuyện liên quan tới tiến hóa giả.

Lâm Thi Vũ không có ý định giấu chuyện gì, theo những gì cô thấy, Lâm Siêu dường như không hề có ý định che giấu. Hơn nữa, lúc chiến đấu đã bị Diệp Phỉ nhìn thấy toàn bộ, cố giấu giếm cũng không còn ý nghĩa. Vì lẽ đó, Lâm Thi Vũ bắt đầu nói sơ lượt qua một lần về nguồn năng lượng tiến hóa cùng sự tình về tiến hóa giả tự thức tỉnh.

Vưu Tiềm khi biết mình thuộc số ít tiến hóa giả tự tỉnh liền vui vẻ cực kì, nói: "Biết ngay anh đây khôi phải người thường mà. Khà khà... coi như đám quái vật kia có cắn trúng cũng không lo bị nhiễm bệnh. Tối nay coi như có thể yên tâm mà nằm ngủ."

Diệp Phỉ nghe xong lại rơi vào suy nghĩ.

Nhớ lại cảnh chiến đấu của Lâm Siêu, thứ sức mạnh vượt qua cực hạn của con người, cùng tư thái bình tĩnh đến đáng sợ khiến cho cô rung động không thôi.

"Nếu như... mình cũng có loại sức mạnh như vậy..." Diệp Phỉ âm thầm nắm chặt bàn tay.

Lâm Siêu đi tới hẻm nhỏ, hướng về phía Phạm Hương Ngữ ra lệnh: "Đem tên này đi theo tôi."

Phạm Hương Ngữ "ừ" một tiếng, hướng tới bên người Vưu Tiềm nắm lấy cánh tay anh ta, bàn tay còn lại chỉ về phía Diệp Phỉ: "Còn cô ta?"

Lâm Siêu nhìn khuôn mặt đầy căng thẳng của Diệp Phỉ nói: "Cô bây giờ trở về trạm cứu sinh vẫn còn kịp đấy. Cô đi theo chỉ có con đường chết."

Sắc mặt Diệp Phỉ liền trở nên trắng bệt khi nghe hắn nói vậy, cô khẽ cắn môi nói: "Tôi không muốn trở lại. Tôi muốn trở thành một tiến hóa giả như anh. Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn!"

Lâm Siêu không chút biểu cảm nói: "Cho dù cô có mang năng lực mạnh nhất vẫn sẽ chết mà thôi"

"Tại sao?" Diệp Phỉ khó hiểu hỏi.

"Chấp niệm!" Lâm Siêu nhìn thoáng qua cô rồi nói: "Điểm yếu nhất của một người chính là chấp niệm của chính họ. Dựa vào chấp niệm, người đó có thể trở nên vô cùng mạnh mẽ. Ngược lại, chính chấp niệm cũng khiến người đó bị hủy hoại chỉ trong khoảng khắc! Bởi lẽ đó, việc sống sót bao lâu của một người đều phụ thuộc sự lựa chọn chấp niệm. Còn chấp niệm của cô ở vào thời kỳ bình an quả thật rất đáng trân trọng, nhưng bây giờ nó chỉ khiến bản thân cô chết nhanh hơn mà thôi."

Diệp Phỉ cảm thấy có chút choáng váng khi nghe những lời này.

"Đi thôi." Lâm Siêu quay đầu nói với Phạm Hương Ngữ và Lâm Thi Vũ.

Vưu Tiềm bị Phạm Hương Ngữ nắm tay kéo đi liền theo bản năng muốn rút tay lại. Anh ta liền giật mình khi thấy bàn tay trắng nõn nà của một cô bé mười sáu, mười bảy tuổi lại có sức mạnh đến đáng sợ. Mặc cho anh có dùng hết sức lực cơ thể cũng không thể rút được cánh tay ra.

Phạm Hương Ngữ dùng tay vỗ vào đầu anh ta một cái rồi nói: "Bớt lộn xộn đi."

Vưu Tiềm giống như thiếu nữ bị một tên đàn ông vạm vỡ bắt đi, mặt lộ vẻ kinh sợ hét lên: "Thả tôi ra, các người muốn bắt tôi đi đâu đây? Tôi là công dân năm tốt a... chúng ta ngồi xuống nói chuyện có phải tốt hơn không? Cô bé... chị hai ơi... mẹ ơi xin hãy thả con ra đi..."

Phạm Hương Ngữ tức giận hừ một tiếng nói: "Chị đây không thích ngồi nói chuyện dài dòng với cậu. Còn nữa, dám gọi tôi bằng mẹ đừng trách sao lại nặng tay" Vừa nói, cô vừa giơ nắm đấm lên trước mặt anh ta.

Nếu như vào lúc trước, khẳng định Vưu Tiềm sẽ nhếch mép coi thường quả đấm giống như bông tuyết ấy đánh vào người chẳng khác gãi ngứa là bao. Hiện lại khi nếm trải qua sức mạnh đáng kinh ngạc của cô, anh ta liền biết nếu ăn một đấm liền có thảm trạng như nào diễn ra với bản thân.

Vưu Tiềm nhanh chóng tỏ vẻ khiêm nhường nói: "Có gì cứ từ từ nói. Cô nên nữ tính một chút, không nên hơi chút đụng chân đụng tay a. Có việc gì cứ nói..."

Phạm Hương Ngữ nghển đầu lên cao nghĩ thầm: "Tương lai chị đây chính là hủ thi nữ vương. Cần gì phải tỏ vẻ nữ tính chứ."

Mọi người bắt đầu đi xuyên qua khu phố rồi chạy thẳng về phía bệnh viện. Đi được một lúc, Lâm Siêu gặp một con hủ thi. Hắn ngay lập tức nắm lấy Vưu Tiềm đẩy về phía trước.

"Làm gì thế?" Vưu Tiềm trợn hai mắt lên nói: "Anh có còn là người không vậy? Loại quái vật này làm sao tôi có thể giết cơ chứ..."

Lâm Siêu chẳng trả lời liền dùng chân đạp anh ta bay ra ngoài.

Thân thể Vưu Tiềm rơi xuống ngay cạnh con hủ thi, nó ngửi được mùi liền trở nên hưng phấn lao tới. Cả hai như gặp được tri kỷ trăm năm liền ôm lấy nhau.

Bàn tay Vưu Tiềm theo quán lính chạm vào lưng con hủ thi, anh ta nhanh chóng cảm nhận được da thịt trong quần áo như đống bùn nhão đang phát ra thứ mùi ô uế khó ngửi. Vưu Tiềm cúi đầu nhìn con hủ thi, trên khuôn mặt đã mục nát đang từ từ chui ra một con giòi từ phía lỗ mũi. Anh ta cố gượng cười nói: "Này anh bạn, bắt tay làm quen trước có được không..."

Hống!

Xác thối rống to một tiếng, mở cái miệng hôi thối nhào lên cắn. Vưu Tiềm sợ hãi dùng sức tránh thoát khỏi vòng tay của con hủ thi rồi quay đầu chạy về phía Lâm Siêu. Lâm Siêu lại chẳng có chút thương tình, khẽ nhấc chân lên đe dọa.

Vưu Tiềm ngay lập tức dừng lại rồi ngay lập tức đổi hướng về phía bên trái. Anh ta dùng hết sức mình leo lên nóc chiến xe hơi, khi quay người liền nhìn thấy con hủ thi đang dùng ngón tay cào vào nóc xe nhưng chẳng thể nào leo lên được.

Vưu Tiềm thở ra một hơi, khuôn mặt đầy vẻ đắc ý ngồi chồm hỗm xuống nói: "Nào, có giỏi thì leo lên đây. Anh sẽ đợi chú ở đây, khi nào leo lên được chúng ta sẽ nói chuyện sau..."

Lâm Siêu dùng tay ra hiệu cho Phạm Hương Ngữ rồi lập tức chạy đi về phía trước.

Phạm Hương Ngữ hiểu rõ ý của hắn, điều khiển con hủ thi dùng tay tự vặn gãy cổ mình. Xong xuôi đâu vào đó, cô tiến về phía chiếc xe hơi ngoắc ngón tay: "Xuống nào."

Vưu Tiềm tròn xoe hai mắt nhìn một màn này kinh ngạc thốt lên: "Sao nó tự nhiên tự sát vậy? Chẳng lẽ là năng lực đặc thù của cô sao?"

"Nhanh đi xuống." Phạm Hương Ngữ mất kiên nhẫn nói.

Vưu Tiềm ngoan ngoãn im lặng, từ nóc xe trượt xuống bên dưới. Phạm Hương Ngữ nhanh chóng tóm lấy anh ta kéo đi.

Qua sự kiện vừa rồi, Lâm Siêu nhận định thể chất Vưu Tiềm gấp ba lần người thường, cùng với các tiến hóa giả bình thường giống nhau. Hắn càng ngày càng tò mò loại năng lực đặc thù nào lại có thể chui vào bụng rắn vẫn bình an vô sự. Loại năng lực này quả thật quá đáng sợ!

Ở cửa bệnh viện chất đầy các loại hài cốt, hủ thi với dủ loại hình dàng đang bò lúc nhúc khắp nơi. Đám hủ thi lộ vẻ thèm khát lao ra phía ngoài khi ngửi thấy mùi từ đám Lâm Siêu.

Lâm Siêu nắm trong tay chiếc rìu cứu hộ chém chết từng con hủ thi lao tới từ từ mở đường vào bên trong. Mỗi rìu vô cùng dứt khoát chém xuống liền tiêu diệt một con, bước chân vẫn như cũ tiến tới không nữa giây dừng lại. Hủ thi chết nằm la liệt bên đường, dòng máu màu đen chảy thành suối hòa quyện vào đám xác chết xung quanh.

Hủ thi ở hai bên nhào tới, Phạm Hương Ngữ và Lâm Thi Vũ mỗi người một bên tiêu diệt từng con. Phạm Hương Ngữ ở bên trái nắm lấy Vưu Tiềm lôi đi, khuôn mặt chẳng có chút sợ sệt hay lo lắng, tựa hồ những con hủ thi kia chẳng liên quan gì tới cô. Hễ con hủ thi nào tiến tới phạm vi ba mét xung quanh Phạm Hương Ngữ liền dừng lại rồi tự dùng tay mình bẻ gãy cổ bản thân.

Lâm Thi Vũ cầm trong tay một cái ống sắt vung lên liên tục, dòng điện màu tìm phát ra tăng thêm lực sát thương lên rất nhiều, khiến cho mỗi một đòn đều đánh nát đầu hủ thi.

Vưu Tiềm mắt chữ O mồm chữ A kinh ngạc nhìn cho đến khi một con hủ thi ngã xuống dòng máu đen bắn một giọt máu đen xì vào mồm, anh ta mới vội vàng cố gắng khạc ra.

Mọi người một đường chém giết tiến vào bên trong bệnh viện, nhanh chóng tìm thấy một dàn kính hiển vi tinh vi.Lâm Siêu đem kính hiển vi nhét vào không gian thứ nguyên, rồi nhanh chóng lấy một giọt máu của Vưu Tiềm giao cho Lâm Thi Vũ tiến vào bên trong nghiên cứu.

Lâm Thi Vũ vốn yêu thích nghiên cứu hiển nhiên không từ chối lập tức tiến vào bên trong không gian thứ nguyên.

Sau cùng, Lâm Siêu dẫn theo Phạm Hương Ngữ cùng Vưu Tiềm lên dường.  

Continue Reading

You'll Also Like

88.3K 9.5K 122
Thể loại: Trinh thám, Kinh dị (ít), Phiêu lưu vô hạn, Livestream, Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Nguyên sang (nhân ᴠật ᴠà cốt truуện được tác giả khai t...
28.7K 2.4K 67
Akatsuki phục sinh tại thế giới fairy tail,ở thế giới cũ họ đã không hoàn thành được nguyện vọng của bản thân chính mình Có lẽ vì ông trời cũng thấy...
30.5K 1K 200
Đệ tử đời thứ 13 của Đại Hoa Sơn Phái, Mai Hoa Kiếm Tôn - Chong Myung, người đã liều mình cùng chết với Thiên Ma, kết thúc một thời đại đen tối của v...
772K 29K 164
Tác giả: Nhĩ Nhã Edit + Beta: Ruby Wp: Rubymoonhn.wordpress.com Giới thiệu: Phần tiếp theo 《 Long Đồ Án Quyển Tập 》 , 《 Long Đồ Án Quyển Tập 》 và 《 H...