THẦN NỮ NGẠO CUỒNG THIÊN HẠ

By giangjevi

1.4M 59.6K 4.1K

Nàng - một sát thủ thế kỷ 21 vang danh khắp thế giới... trong thâm tâm nàng vẫn khao khát tình cảm của một co... More

Chương 1: Xuyên Không (1)
Chương 2: Xuyên Không (2)
Chương 3: Huyền Lạc Đại Lục
Chương 4: Ta sẽ bảo vệ các ngươi!
Chương 5: Bạc đãi
Chương 6: Quản gia Mộc Mộc
Chương 7: Luyện Thủy Dược
Chương 8: Lâm Như Tuyết
Chương 9: Tiêu Vận
Chương 10: Bán dược
Tâm sự
Chương 11: Chữa trị
Chương 12: Sơn mạch Nam Viễn
Chương 13: Dương Hàn Long
Chương 14: Mong chờ ngày mai
Chương 15: Tẩy Tủy Đan
Chương 16: Nhớ cố nhân
Chương 17: Muốn làm bằng hữu
Chương 18: Hội đấu giá
Chương 19: Thiên Điểu
Chương 20: Hai khế ước thú
Chương 21: Làm giàu
Chương 22: Vân Chung
Chương 23: Ông chủ Tam Minh Các
Chương 24: Song Diễm Lan
Chương 25: Kích Động
Chương 26: Ai là nương tử của ngươi???
Chương 27: Rắc rối
Chương 28: Nhạc Phượng Hy nổi giận
Chương 29: Tính sổ
Chương 30: Lựa chọn của bản thân
Chương 31: Sự thật
Chương 32: Tuyền Hỏa
Chương 33: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
Chương 34: Bạn mới
Chương 35: Kế hoạch thu phục linh thú.
Chương 36: Mang họa vào thân
Chương 37: Thân phận mờ ám
Chương 38: Ma thú
Chương 39: Nỗi lòng chờ đợi
Tâm sự 2
Chương 40: Dụ hoặc!!!
Chương 41: Tinh Âm
Chương 42: Tâm trạng Dương Hàn Long
Chương 43: Tham vọng của Thần Giáo?!
Chương 44: Dòng máu thanh tẩy
Chương 45: Nhạc Phượng Hy ngốc nghếch
Chương 46: Thánh Tử
Chương 47: Đấu trí
Chương 48: Nhân vật bí ẩn
Chương 49: Tứ Đồ Quốc
Chương 50: Triền Tình Quả
Chương 51: Đoan Hiên
Chương 52: Đoan Hiên là ai?
Chương 53: An gia
Chương 54: Ngoại truyện Lãnh Minh Dực
Chương 55: Điều tra
Chương 56: Âm mưu
Chương 57: Hỏi cưới
Chương 58: An Hiểu thành thân
Chương 59: Phá án 1
Chương 60: Phá án 2
Chương 61: Phá án 3
Chương 62: Xuyên Không Giả
Chương 63: Đột phá Linh Vương
Chương 64: Bị mai phục
Chương 65: Ai dám làm tổn hại bảo tiêu của ta???
Chương 66: Tái ngộ
Chương 67: Xúc phạm danh dự một nam nhân
Chương 68: Phong lưu công tử
Chương 69: Chia phòng
Chương 70: Khiêu chiến
Chương 71: Thi luyện đan
Chương 72: Lâm Như Tuyết khác lạ?!
Chương 73: Thua cuộc
Chương 74: Sư phụ và thầy
Chương 75: Không hối hận
Chương 76: Mối liên kết
Chương 77: Hoa âm dương
Chương 78: Sư huynh
Chương 79: Kẻ thù "vịt quay"
Chương 80: Ngạch Tâm sư tôn
Chương 81: Thần Thú thức tỉnh
Happy new years 2017
Chương 82: Chạm mặt
Chương 83: Nguy hiểm
Chương 84: Tình cảm của Tiêu Vận
Chương 85: Ta yêu nàng
Chương 86: Thiên Thư
Chương 87: Tìm sách
Chương 88: Gia gia
Chương 89: Đan Vân
Chương 90: Tỉnh lại
Chương 91: Khoảng cách
Chương 92: Tình yêu và địa vị
Chương 93: Đêm pháo
Chương 94: Cướp
Chương 95: Lâm Như Tuyết tái xuất hiện
Chương 96: Bí cảnh
Chương 97: Phá trận
Chương 98: Tống Vỹ Tinh
Chương 99: Đợi ta...
Chương 100: Tàn độc
Chương 101: Hãy trở về.
Chương 102: Game over
Chương 103: Vô Tình Chú
Chương 104: Ảo Cảnh
Chương 105: Trái tim xanh
Chương 106: Tình đầu
Chương 107: Tỷ đệ "đen tối"
Chương 108: Tiến đến Thương Vũ
Chương 109: Cao trào (H)
Chương 110: Thông Hữu Tiên
Chương 111: Lưu Trác Phàm và mối quan hệ mờ ám
Chương 112: Lừa gạc thiếu gia "nhà lành"
Chương 113: Tránh mặt (H nhẹ)
Chương 114: Tái ngộ Đoan Hiên
Chương 115: Thần Giáo muốn tìm nữ nhân???
Chương 116: Đêm yến tiệc đầu tiên
Chương 117: Nhạc Phượng Hy nghịch ngợm
Chương 118: Tình Dược (H nhẹ)
Thông báo
Thông báo gấp
Chương 119: Ghen tỵ
Chương 120: Mất sức mạnh!
Chương 121: Đêm yến tiệc thứ hai
Chương 122: Ám toán
Chương 123: Lâm Như Tuyết là Thần Sứ!!!
Chương 124: Nguy cấp
Chương 125: Thi Luyện Đan
Chương 126: Đệ sẽ bảo vệ tỷ tỷ!!!
Chương 127: Ngoại truyện Nhạc Thiên Kỳ
Chương 128: Lời hứa không thể thực hiện
Chương 129: Linh Trung Hồng
Chương 130: Tình yêu cố chấp
Chương 131: Tề Ngọc
Chương 132: Bẫy
Chương 133: Bị thương
Chương 134: Mâu thuẫn
Chương 135: Đấu với Lưu Trác Thiên
Chương 136: Tin tốt, tin xấu
Chương 137: Mùi hương nữ nhân
Chương 138: Huynh đang ở đâu?
Chương 139: Tần Minh
Chương 140: Hồng Lâu Mộng
Chương 141: Ngọc Lan
Chương 142: Lâm Như Tuyết là Thần Nữ
Chương 143: Giành lấy tình yêu
Chương 144: Câu chuyện có thật
Chương 145: Hôn sự không nên có
Chương 146: Xác sống
Chương 147: Cầm cự trong nguy cấp
Chương 148: Ta muốn về nhà!!!
Chương 149: Gia đình rắc rối
Chương 150: Danh tiếng vang khắp đại lục
Chương 151: Đinh Trường Huy
Chương 152: Mất tích
Chương 153: Mẫu thân
Chương 154: Đấu với mãnh long
Chương 155: Đinh Vân Trạm
Chương 156: Tình thân
Chương 157: Quá khứ
Chương 158: Ta muốn thành thân
Chương 159: Cầu Thân
Chương 160: "Bà mối" Tần Minh
Chương 161: Tranh giành
Chương 162: Long Nhân
Chương 163: Sự hấp dẫn
Chương 164: Trần Xuyến Nhi
Chương 165: Đình Thư
Chương 166: Ước hẹn
Chương 167: Anna
Chương 168: Tiêu Dao
Chương 169: Ngoại Truyện Đặc Biệt
Chương 170: Ngoại Truyện Đặc Biệt 2
Chương 171: Kẻ giả mạo
Chương 172: Thi bắn cung
Chương 173: Tư Khắc Diệp Khải
Chương 174: Nội gián
Chương 175: Tình huynh muội
Chương 176: Ngươi là ai?
Chương 177: Lo sợ
Chương 178: Tiến cung
Chương 179: Tìm gia gia
Chương 180: Chọc tức
Chương 181: Tàn nhẫn
Chương 182: Nhạc Phượng Hy ghen tuông
Chương 183: Điềm xấu
Chương 184: Làn sương kỳ lạ - âm mưu của Lâm Như Tuyết
Chương 185: Cướp đoạt
Chương 186: Lừa dối
Chương 187: Luyện Cổ Thuật
Chương 188: Huyết Vương
Chương 189: Bước chân đến Thần Giáo
Chương 190: Kẻ đáng phòng bị

Chương 191: Sức mạnh mới

3.9K 164 98
By giangjevi

Lâm Cơ Phục ra tay quả thật tàn nhẫn. Khi về phòng nghỉ, nàng liền cảm thấy ê ẩm toàn thân đau nhức như bị đá nặng nghiền nát làm nàng chỉ muốn nghiến răng chửi thề!!!

Cộc cộc

Hai người hầu bước vào cầm trên khay là một bộ y phục trắng tinh và một lọ cao dược và một viên đan dược.

Nàng cầm viên đan dược lên ngắm, trong đầu liền liệt kê hàng loạt dược liệu có trong viên đan dược này.

" Đây là Tuyệt Hồi Đan có tác dụng tăng cường linh lực, củng cố linh căn, thay thịt hoán cốt, đặc biệt coi được Nữ Thần tối cao ban phúc lành, người uống đan dược này đều sẽ nhận được phúc lành mà người mang lại. Đây là dược hiếm, chỉ có Thần Giáo mới có, Tế Ty đã dặn chúng tôi phải tiếp đón quý nhân thật chu đáo"_ Nữ hầu A cung kính.

Chợt nàng nhớ đến những người khác.
" Cho hỏi... những người Minh Lãm đến trước ta hiện đang ở đâu?"

" Họ đều đã được sắp xếp ổn thỏa trong Thần Điện, cô nương đừng quá bận tâm"

" Họ cũng được nhận tuyệt đan như vậy sao?"

" Vâng. Mọi người đều được coi là khách quý lại còn đem lại chiến thắng ở Tứ Đồ Quốc, Thần Giáo chúng tôi rất kính trọng những người cường đại như các vị vì vậy Tuyệt Hồi Đan được coi như là một phần thưởng nhỏ dành cho các vị"_ Nữ hầu A nói.

" Mỗi buổi sáng chúng tôi sẽ phát Tuyệt Hồi Đan cho các vị như vậy sẽ giúp các vị trong thời gian ngắn có thể đạt đến ngưỡng sức mạnh cao nhất"_ Nữ hầu B tiếp lời.

Có âm mưu!

" Được rồi, hai người có thể đi"_ Nàng đặt đan dược lên khay lại rồi phất tay đuổi người.

Hai nữ hầu không rời đi, mặt lạnh như tượng lên tiếng nhắc nhở.

" Đã thất lễ. Chúng tôi phải đảm bảo cô nương đã uống dược rồi mới đi được"

" Tại sao? Một lát nữa ta sẽ dùng mà?!"

" Đây là quý dược chỉ được phép sử dụng trong thần điện, để tránh việc có người lén mang ra ngoài với nhiều lý do khác nhau, chúng tôi buộc phải giám sát quá trình dùng dược của tất cả mọi người ở đây"

" Một tuyệt dược như vậy có ai lại không muốn giữ riêng bên mình? Được rồi, ta sẽ uống"

Nàng ngoan ngoãn lấy đan dược bỏ vào miệng.

Đợi họ rời đi hẳn, Nhạc Phượng Hy lập tức lập kết giới quanh phòng. Dù sao nơi này cũng là hang cọp, nàng không thể tùy tiện được, cẩn thận là trên hết!

Miệng nhả ra đan dược. Viên đan dược màu đỏ thẫm tròn lẵn nằm gọn trong lòng bàn tay nàng.

Đây có phải cùng loại với đan dược mà trước kia Vân Kiệt đã nhắc đến? Vân Kiệt còn nghi ngờ đây là độc dược dùng để khống chế hắn và các giáo đồ khác.

Quả thật...

Nếu nhìn sơ qua thì nó không có gì bất thường, chỉ dùng đơn giản vài dược liệu quý và bổ dưỡng, nhưng dù rất nhạt nàng vẫn ngửi ra được thoang thoảng mùi vị máu tanh và một vài loại mê hương.

Không biết những người khác đã dùng nó chưa?

Vẫn là nên đề phòng. Nàng mang đan dược vào không gian.

Bước vào không gian, nàng cảm thấy có gì đó khác thường. Hình như linh lực đang loãng dần thay vào đó là có luồng khí lạ hòa lẫn vào.

" Tỷ tỷ!!!"

Hỏa Phụng nhào vào lòng nàng.

" Ừm. Mọi thứ trong đây đều tốt chứ?"

" Vẫn tốt chỉ là Mộc Mộc ngủ lâu rồi vẫn chưa tỉnh còn có linh tuyền... tỷ đi theo muội!!!"_ Hỏa Phụng kéo tay nàng đến hồ linh tuyền.

Hồ linh tuyền vẫn trong vắt như thường có điều... nó đã không còn chứa linh khí nữa mà là những luồng khí màu trắng lạ lẫm bao phủ.

Nàng như bị khí đó dụ dỗ mà bước đến chạm vào dòng nước mát lạnh. Tức tốc khí lạ ấy cũng tràn vào cơ thể nàng.

A!

Toàn thân nàng tê liệt ngã xuống hồ. Nước hồ liền bao trùm cả người nàng, nàng không thể chống cự, cả cơ thể cứ thế chìm xuống đáy hồ.

Vang vọng trên bờ là tiếng gọi lo lắng của Hỏa Phụng.

Khí không thông, tay chân cứng đờ không thể cử động. Dòng nước lạnh lẽo như tát mạnh lên da thịt nàng, luồng khí lạ lại như dung nham nóng chảy xâm nhập vào khắp kinh mạch chạy vào đan điền.

Bên ngoài lạnh như bị đóng băng nhưng bên trong lại nóng như lửa thiêu.

Thật kỳ lạ!

Cơ thể vốn tưởng như kén ăn lại đang điên cuồng hấp thụ dòng khí lạ kia.

Nàng nhất thời không thể kiềm chế lại được, từng lỗ chân lông trên cơ thể như mở to ra tham lam hấp thu, hai đóa hoa trong đan điền vui sướng nhảy nhót cùng nhau vì được ăn no.

Nàng cảm giác bản thân sắp không xong rồi, cơ thể như muốn nổ tung!

Hỏa Phụng ở trên bờ lo lắng định nhảy xuống hồ cứu nàng nhưng bất ngờ một cơn đau buốt đổ ập tới. Nó khụy xuống, hai tay ôm lấy thân thể đầy khó chịu.

Sức mạnh nó đang biến đổi!

Liệu có phải do tỷ tỷ...

" Bạch Lân!!!"

Trong lúc nghiêm túc thế này, Hỏa Phụng không còn gọi Bạch Lân bằng cái tên Tiểu Cầu nữa.

" Ta cũng cảm nhận được, chủ nhân đang tiến cấp, thời điểm này chúng ta không được làm phiền chủ nhân"_ Giọng Bạch Lân vang vọng bên tai Hỏa Phụng.

Hỏa Phụng gật gù cắn môi chịu đựng cơn đau, ngồi thẳng lưng, nhắm mắt tịnh luyện.

Ầm ầmmmm

Từ trên cao bỗng tối đi, sấm chớp kéo đến giáng liên tục năm đạo lôi cuống giữa hồ.

Mây đen vẫn tụ lại chuẩn bị đợt thiên lôi kế tiếp.

Cả không gian chấn động lên, những sinh vật, linh thú sinh sống trong không gian vô cùng hoảng hốt, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tất cả bọn chúng đều không biết rằng chúng đều đang biến đổi, cả ngoại hình lẫn sức mạnh.

Linh khí vốn tinh khiết tràn ngập khắp không gian nay đã biến mất thay vào đó là luồng khí mới lạ mang một lực lượng vô cùng cường đại phân bố rộng rãi.

Thiên lôi tiếp tục giáng xuống đều tụ về một điểm, chính là nơi Nhạc Phượng Hy đang cong người nằm dưới đáy hồ linh tuyền.

Những dòng điện bắn tóe trên mặt nước rồi lan truyền sang dòng nước chạm đến thân thể nàng.

Nàng không thể kêu la hay chống cự, cảm giác tê tái, dòng điện như xuyên chọc vào trong lục phủ ngũ tạng.

Sau đó nàng mơ hồ nhận thấy khối thân thể này không còn là của mình nữa, linh hồn chìm hẳn vào một dị không gian tối đen, chỉ hiện duy nhất một điểm sáng nhỏ. Nàng bay theo điểm sáng đó, cứ bay mãi...

Không biết thời gian đã qua bao lâu, nàng đã chạm được đến điểm sáng đó, cả không gian bừng sáng lên. Trước mặt nàng là một viên đá tròn trong suốt, hai bên là hai đóa hoa to lớn đang nở rộ, một là Bỉ Ngạn, đóa còn lại là Mẫu Đơn.

Nàng liền nhận ra nơi này chính là trung khu đan điền của nàng.

Răng rắc!

Viên đá trong suốt bỗng xuất hiện vết nứt rồi lan đi.

Nàng hoảng hốt chạy đến. Nếu đan điền vỡ thì nàng liền trở thành phế nhân!!!

Choanggggg

Nàng không thể tin vào mắt mình, đứng hình như viên đá cứ thế vỡ tan ra.

Làm sao bây giờ???

Chuyện gì đã xảy ra thế này???

Nàng không kịp phản ứng thì hai đóa hoa lại bắt đầu tan rã, từng cánh từng cánh rụng xuống.

Nàng không động đậy cũng không hoảng hốt nữa.

Nàng bình tĩnh đến mức kỳ lạ!

Hai đóa hoa nhanh chóng hóa thành hai vệt sáng đỏ trắng hòa quyện lẫn nhau.

Vang bên tai nàng là âm thanh va chạm của kim loại.

Hai sợi hoàng xích phong ấn bị đứt ra.

Một cột sáng trắng ở giữa hồ chiếu thẳng lên cao xé tan đám mây đen. Đám linh thú nhìn nhau rồi bị cột sáng cuốn hút mà từ từ tập trung lại gần hồ nước.

Trong hang động nơi Băng Lộc đang ngủ sâu trong một tảng băng lớn nay lại mở mắt và kêu lên làm hang động rung động, tảng băng vỡ tung ra. Cả thân thể Băng Lộc phát sáng lên, chiếc sừng kéo dài và chia nhánh, toàn thân xuất hiện những kết tinh băng bao phủ.

Nó bay ra hướng đến hồ linh tuyền hội tụ cùng Bạch Lân và Hỏa Phụng cũng đã hóa nguyên thân. Bọn chúng bay lượn vòng quanh cột sáng đồng thời gầm lên hưởng ứng nguồn sức mạnh mới này.

Chẳng mấy chốc những linh thú ở dưới đất đều biến hóa lớn, chúng không còn đơn thuần là linh thú nữa, chúng sống không còn dựa vào linh khí hay sử dụng linh lực nữa mà là đổi thành nguồn sức mạnh mới... do chủ nhân mang lại.

Giữa cột sáng trắng chọc trời ấy xuất hiện một bóng người lơ lửng.

Nhạc Phượng Hy nhắm hờ mắt, cảm nhận dòng sức mạnh chạy khắp kinh mạch. Trên mi trán xuất hiện ấn ký đỏ yêu mi. Mái tóc suôn mượt cứ dài mãi ra. Những tri giác bắt đầu hoạt động lại. Nàng từ từ mở mắt ra.

" Chủ nhân, chúc mừng ngài đã hóa thần"_ Băng Lộc bay đến cúi đầu cung kính.

Hỏa Phụng nay đã mở được thêm một tầng phong ấn, có thể hóa thành hình thể Phượng Hoàng. Đôi cánh mở rộng mang theo sắc lửa đỏ rực. Sau đuôi lông vũ dài thêm uốn lượn mang theo bụi lửa lấp lánh.

Bạch Lân cũng đã thay đổi rất nhiều, trên đầu mọc thêm một chiếc sừng bạc, vùng bờm quanh cổ mọc rậm hơn đính trên đó là những hòn đá bạc kỳ lạ.

Những đàn thú phía dưới đồng loạt quỳ rạp xuống cúi chào nàng.

" Đây là..."_ Nhất thời nàng phản ứng không kịp.

Chỉ bị chìm xuống hồ mém chết đuối vậy mà lúc ngoi lên lại thấy mọi thứ đều đã thay đổi.

" Chủ nhân! Mộc Mộc đến rồi đâyyy"

Một tiểu tinh linh bay nhanh tới. Nó còn muốn khoe chủ nhân sự biến đổi của nó thì...

Pặc!!!

" Ngươi thật là Mộc Mộc sao?"_ Nàng bắt lấy nó nhìn từ trên xuống dưới, xoay ngược nó rồi lại lật qua lật lại làm nó muốn chóng mặt buồn nôn còn chưa kể đến lực uy áp từ người nàng toát ra vô tình chèn ép tiểu tinh linh bé nhỏ này.

Sao lúc nào nó cũng bị chủ nhân ức hiếp vậy nè???

Mộc Mộc vốn chỉ có hai cánh mỏng manh nay lại trở thành đôi cánh bướm to lớn, thân hình nó ban đầu chỉ như một tiểu oa nhi nay lại trưởng thành hơn, có lồi có lõm, nếu nó biến lớn như con người không chừng rất quyến rũ a.

" Tỷ tỷ, trước hết người hãy thu lại thần lực nếu không tiểu Mộc Mộc sẽ khó mà chịu nổi"_ Hỏa Phụng tốt bụng nhắc nhở.

" Thần lực?"_ Nàng buông Mộc Mộc ra, giở hai tay lên rồi nhìn trái nhìn phải.

Nàng hít sâu tập trung tinh thần rút lại sức mạnh phát ra.

Có chút khó khăn nhỉ?!

Giống như đê nước bị vỡ ra nhất thời không thể kiềm hãm lại được.

Khi cột sáng mờ dần rồi biến mất cũng là lúc nàng cạn kiệt tinh thần lực, cảm thấy khá là mệt mỏi, nhưng thật kỳ lạ là nàng không hề đổ một chút mồ hôi nào.

Không lẽ như Băng Lộc vừa nói...

Nàng đã trở thành thần!!!

Mang theo sức mạnh của thần làm nàng có chút lo lắng.

Tại sao ngay lúc nàng đặt chân đến đây lại đột nhiên hóa thần?!

Vì quá thuận lợi nên nàng cảm thấy không tốt chút nào.

Như thể tất cả đều đã được sắp đặt sẵn hết vậy.

Nàng đè nén linh cảm bất an trong lòng.

Không nên suy nghĩ nhiều, chỉ cần đối diện với hiện tại, tiếp tục tiếp bước đến tương lai, không để bản thân phải hối hận là được.

........................................................................

Sâu trong Thần Điện, tại một căn phòng nguy nga tráng lệ, ở trên đại điện là một bức tượng trắng khắc họa một nữ nhân đứng dưới vòng hào quang sáng chói. Một giọng nói nữ nhân vang từ trong bức tượng.

" Ta cảm nhận rất rõ có một nguồn thần lực xuất hiện ở thánh địa này. Xem ra sắp đến lúc rồi"

" Chúc mừng Nữ Thần sắp đạt được ý nguyện"_ Tế Ty cũng vui mừng cúi chào.

" Ngươi tiếp tục cho người giám sát ả ta. Bắt đầu từ bây giờ phải đảm bảo thân thể đó phải sạch sẽ, tinh khiết"

Mặc dù bà ta không quan trọng về trinh tiết, cũng mặc kệ cho Lâm Như Tuyết phóng túng nhưng sắp tới thần thể đó sắp thuộc về bà, bà không muốn trên người mình bị nhiễm chút mùi vị dơ bẩn nào.

" Tuân lệnh"

" Còn nữa, ngươi phải tiếp cận chủ nhân của Hàm Chi Ma Kính, bằng mọi cách phải lấy cho bằng được nó"

" Dù có mạnh mẽ như thế nào thì cũng không thể chống lại sự khống chế của huyết tổ (là huyết trùng chúa), nha đầu họ Nhạc đó cũng ngu ngốc như phụ thân nó mà thôi"

" Hài nữ của Nhạc Kiện à?! Hahahaha Nhạc Kiện! Ngươi một lòng muốn truy bắt ta nhưng lại chết thảm trong tay ta. Nay con gái ngươi lại tự dấn thân vào, ta không ngại đưa con gái ngươi xuống tụ hội cùng với ngươi"

Tiếng cười tàn nhẫn vang vọng khắp đại điện.

........................................................................

Tại một địa phương u tối, một tòa điện sừng sững hiện giữa rừng rậm.

" Để nàng một mình ở đó liệu có nguy hiểm không?"_ Tiêu Vận cảm thấy bất an.

Lãnh Minh Dực ngước lên nhìn bầu trời đêm.

" Chính vì vậy chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành kế hoạch này"

" Ngũ Tinh Trận cần năm người giao tâm nhưng chúng ta lại thiếu một người, làm sao có thể vận hành pháp trận được?!"_ Hoàng Việt Minh nhíu mày chất vấn.

Lãnh Minh Dực nhắm nghiền mắt lại, nặng nề nói.

" Bốn người cũng được, thiếu người đó cũng không sao"

Hắn không ngờ Đoan Hiên lại ngay trong thời điểm này lại đánh mất bản thân một lần nữa.

Lần này hắn không thể chắc chắn Đoan Hiên có nhẫn tâm ra tay giết nàng không nữa.

Lãnh Minh Dực thở dài.

Sắp đến sinh thần của nàng rồi.

Ngày đó cũng là ngày hắn lo sợ nhất!

Mệnh tử của nàng cũng vào ngày đó. Không thể nào thoát được.

Hắn sẽ không để điều đó xảy ra với nàng. Hắn... không, phải là bốn người bọn hắn sẽ nghịch thiên cải mệnh cho nàng.

Dù biết rủi ro rất cao nhưng ván cờ này bọn hắn quyết cược!

Cược để nàng được sống!

Continue Reading

You'll Also Like

111K 5K 65
Tên gốc: 囚于永夜 Tác giả: Mạch Hương Kê Ni Nguyên tác: Trường Bội Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: gương vỡ lại lành, ABO, máu chó Tình trạng bản...
85.2K 6.7K 185
Tổng hợp truyện ngắn thụ sủng công, hắc hóa chiếm hữu công. Nếu ai cùng gu xin mời nhảy hố, không thích thì im lặng lướt qua đừng buông lời cay đắng...
103K 6.9K 85
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...
29.5K 2K 56
Trong độ tuổi thanh xuân của chúng ta ai cũng có những hồi ức tươi đẹp của riêng mình vui có buồn có, trong đó có cả những nuối tiếc và ân hận của tu...