Chương 933 - Nhất Nhật Vi Sư (2)

3.5K 453 29
                                    

Edit : Sa Nhi - Shadowysady
=======================

Tô Hợp bị Sơ Tranh làm cho tức điên phải rời đi.

Vị bạn cùng phòng này  về sau thì đoạt bạn trai nguyên chủ, giai đoạn trước thì chiếm đủ các loại tiện nghi của nguyên chủ.

Vật dụng thường ngày cho tới bây giờ cô ta vẫn không mua, chỉ chầu trực dùng của nguyên chủ.

Đồ ăn vặt, hoa quả, đồ dùng các loại lại càng không cần phải nói.

Trong kịch bản cũng là như thế, Tô Hợp mượn Notebook của cô, xong rồi  một mực không trả.

Đến lúc nguyên chủ cần dùng, phải hỏi đến mấy lần mà cô ả đều chối đây đẩy.

Cuối cùng nguyên chủ lấy hết dũng khí đi đòi, vất vả lắm mời cầm được về, Tô Hợp còn rất chíu khọ này nọ.

Cầm được Notebook về, nguyên chủ lại phát hiện đồ đã bị hỏng.

Nguyên chủ đến hỏi Tô Hợp.

Tô Hợp cứ giả vờ nai tơ nói rằng trước đó dùng còn rất tốt mà, không biết sao lại hỏng nữa.

Nguyên chủ cứ như phải đi mượn người ta không bằng, cuối cùng còn phải hèn mọn nói chuyện với ả.

Cho nên máy tính bảng này có đập, cũng còn hơn cho cô ả dùng.

Thế mới hoàn toàn không có bệnh.

Sơ Tranh yên tâm thoải mái nằm xuống lại.

【 Chị gái nhỏ, em muốn... 】

"Không tiếp!"

Để cho ta an tĩnh nằm xem nào.

【 Em chỉ là muốn nhắc nhở chị, vừa rồi chị cầm sách ngược đó. 】

Sơ Tranh: "!!!!!"

Sơ Tranh nhìn qua quyển sách vừa bị cô ném lên giường.

Rồi lại lấm lét như trộm ngó ra ngoài nhìn —— cửa đã đóng, cái gì cũng đều không nhìn được.

"Tô Hợp có thấy không?" Hình tượng của bà đây rốt cuộc có mất không? Restart lại thì không còn kịp rồi!! Con nghiệt súc này sao không nhắc nhở cô sớm một chút hả!!

【 Chắc là không. 】

Sơ Tranh vỗ ngực thuận khí: "Thế thì còn được."

Vương Giả cũng thở mạnh ra: 【 Có điều em cũng không chắc chắn lắm đâu. 】

Mặt Sơ Tranh lập tức lạnh như băng, sách cũng bị cô bóp đến thay đổi hình dạng.

Vương Giả nói xong cũng off chạy văng dép, không có phát nhiệm vụ cho cô luôn.

-

Tô Hợp không mượn được máy tính, buổi chiều lên lớp còn không thèm nói với Sơ Tranh một câu, một mình đi trước.

Sơ Tranh cũng không thèm để ý, một mình đi cũng được.

Chỗ ở này cách trường học rất gần, Sơ Tranh bước trong ánh nắng đến trường.

"Chào cô giáo."

"Chào cô giáo."

"Chào cô Nguyễn..."

Các học sinh trông thấy cô cũng mỉm cười chào hỏi.

Nhưng toàn bộ hành trình Sơ Tranh đều nghiêm mặt, ngón tay chăm chú cầm chặt giáo án.

Hoảng đến một đống.

Trong văn phòng đã có khá nhiều giáo viên tới, hoặc là làm việc, hoặc là soạn bài, cũng có người ngồi cùng nói chuyện phiếm.

Sơ Tranh đến chỗ ngồi trong văn phòng, mở ra giáo án của nguyên chủ.

Cũng may còn có ký ức của nguyên chủ, Sơ Tranh cũng không đến nỗi quá luống cuống, trong đầu cũng hiện lên trình tự làm việc quen thuộc.

Tiết thứ nhất buổi chiều chính là của cô.

Đến khi chuông dự bị đã reo lên rồi mà Sơ Tranh vẫn không nhúc nhích.

"Cô Nguyễn, lên lớp thôi." Có người nhắc cô.

"Ừ."

Sơ Tranh đứng dậy, đi theo các giáo viên khác ra ngoài, đến lớp mình phải lên lớp, lớp A18.

Không phải chỉ là làm cô giáo sao!!

Không việc gì có thể làm khó bổn cô nương!

Chuông vào học đã điểm, nhưng trong phòng học vẫn có không ít học sinh đang vui đùa ầm ĩ, thậm chí có thành phần còn chưa trở lại chỗ ngồi.

Sơ Tranh đẩy cửa ra bước vào.

Trong phòng học trong chớp mắt yên tĩnh lại, nhưng lại lập tức náo nhiệt như cũ.

Căn bản không thèm để người giáo viên này vào mắt.

Bốp!

Sách ném rầm lên bàn giáo viên, phát ra tiếng động chói tai.

Phòng học đột nhiên an tĩnh, ai cũng phải nhìn về phía bục giảng.

Cô giáo bình thường đều tỏ vẻ lúng túng đứng ở nơi đó, hôm nay mặt lại lạnh như tiền, tựa hồ toàn thân đều bốc lên hơi lạnh.

"Lên lớp, không nghe thấy à?"

Mọi người giống như bị đè vào nút dừng hình cứng đờ.

"Oa, tâm tình cô giáo hôm nay không tốt nha."

Phía cuối phòng học có người hô to một tiếng, tiếp theo phòng học mới vừa yên tĩnh trong chốc lát, một lần nữa lại ồn ào như cũ.

Sơ Tranh nhìn về phía sau.

Chỗ ngồi phía dưới cùng là gần cửa sau, có 4 nam sinh đang ngồi.

Bốn nam sinh nhìn đều rất mô-đen, vừa nhìn đã thấy khác biệt so với những học sinh khác trong lớp.

Đây chính là tổ ban bá[1] trong lớp, bình thường nguyên chủ lên lớp, cũng chính là mấy thành phần này chuyên môn đầu têu các trò.

[Quyển 5][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhWaar verhalen tot leven komen. Ontdek het nu