Chương 48

738 100 19
                                    

Sáng hôm sau, ai nấy tinh thần đều hảo hảo chỉ có mỗi Vũ Hàn là tỉnh dậy với cặp mắt gấu mèo.

Đừng nói tới tâm trạng của hắn, cả người hắn đều éo hảo chỗ nào đâu. Tối qua có thể nói là hắn phải ngủ trong sự dằn vặt của tâm lý bản thân đó.

Nhớ lại mấy cảnh tượng tối qua, Vũ Hàn quyết định sẽ ngậm miệng thật chặt. Sống để bụng chết mang theo a. TvT

Các ấu long thì vẫn vui tươi hớn hở như thế, đường xe chạy ít nhất mười ngày mới có thể tới nơi thì các ấu long chơi đường hàng không với tốc độ chó chết mà bay.

Chỉ tốn 6 tiếng đã có thể tới chỗ, nhìn thấy người người vào thành đều phải tra xét này nọ nộp đồ tùm lum nên các ấu long đều có chung quyết định là kệ con mịa nó.

Cả đám bay thẳng vô thành của người ta luôn.

Dưới ánh mắt kinh dị của vô số người cùng tiếng kinh hoảng la hét kèm hiệu ứng là tiếng còi báo hiệu.

Các ấu long đã thành công vượt rào đi lối tắt mà ngay cả lỗ chó cũng không cần dùng để vào được thành.

Vũ Hàn "......."

Đây là kết lầm bạn, hại cả đời trong truyền thuyết sao?!

Nếu có thể, hắn nhất định sẽ không thèm lạnh mặt nữa, mà sẽ khóc bù lu bù loa lên nhất định sẽ không thua gì mấy dì hàng xóm cho coi.

Ôm trái tim thuỷ tinh rạn nứt của mình, Vũ Hàn nghiến răng đâm lao thì phải theo lao thôi.

Đây là một toà thành lớn nhất nhì, là một khu an toàn cao cấp thì không hề thiếu dị năng giả thực lực mạnh.

Chẳng mấy chốc bọn họ đã bị một đám dị năng giả hệ phong bao vây trên không. Phía dưới lại được muôn vàn dị năng giả chờ đợi được lâm hạnh.

Phong Vũ lết lết mông ra rìa thảm "TỦN" một ngọn lửa hung hãn lao xuống như đúng rồi.

Các tiểu đồng bọn đều phản ứng còn thái quá hơn là bịt mũi bịt mõm mà né xa hắn ra hết mức có thể. Thậm chí hận không thể bóp chết hắn tại chỗ.

Vũ Hàn "......."

Các ấu long cùng phu quân "........."

Quần chúng nhân dân "........."

Mịa nó, ai nói với bọn họ là vừa nãy tên kia là sử dụng dị năng đánh bọ họ chứ ếu phải là nó địt vào mặt bọ họ đi. Một dị năng giả bị lửa đốt trụi tóc cho hay.

Ngự Thiên cùng đám đệ đệ xếp thành một đường thẳng mà ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh có mấy đám mây trắng trắng.

"Hắn là ai thế?! Ta không quen"

"Ừ, ta cũng ếu quen!!"

"Ta chỉ biết phu quân nhà mình là ai thôi, phải không thân ái!!"

"Ừm!"

"Đây là đâu, ta là ai, chúng ta đang làm gì ở đây?!!"

"........"

"Mọi....mọi.....người.....à...."

"........." bơ một cục, toàn bộ đều ngắm mây đoán trăng chả ai thèm quay đầu nhìn tên không còn miếng tiết tháo kia tý nào cả.

Ngũ đại Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ