Chương 9: Dính phải tên tuổi trầm mê dâm hoan

Start from the beginning
                                    

Đào Hoa buông tâm tư rồi ngủ một giấc thật sâu, cho đến gần giờ cơm trưa thì bị người khác đánh thức.

"Dao quý phi, đã đến giờ, người nên dùng bữa."

Âm thanh thanh thúy của một thiếu nữ vang lên. Đào Hoa mở to mắt, đập vào mắt là hình ảnh một tiểu cung nữ đoan trang đang chắp tay lại và cúi người đứng ở bên giường của nàng cung kính nói: "Nô tì là cung nữ do thánh thượng phái tới để hầu hạ Dao quý phi, trước kia, nô tì là cung nữ hầu hạ ở trong thư phòng của thánh thượng, tên là Hạ Chu, thỉnh Dao quý phi ban danh."

"Tên bệ hạ đã lấy cho ngươi thì ngươi cứ giữ như thế đi!"

Hạ Chu cử chỉ khéo léo, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, mi mắt cong cong toát lên sự linh động, Tần Nghiêu Huyền có thể đem thị nữ hầu hạ hắn đọc sách sang đây, quả nhiên thật cẩn thận, cũng giống như sắp xếp đôi mắt giám thị nàng.

Đào Hoa cười nhạt, không hề nhiều lời: "Ta đói bụng."

"Nô tì sẽ kêu người truyền thiện buổi sáng cho nương nương." Hạ Chu lúc này mới ngẩng đầu nhìn nàng.

Nghe đồn Dao quý phi vào cung đã hai năm, cực kỳ chán ghét người Ngạo Quốc, cung nữ thị vệ phái đến đều bị đuổi ra. Một mình ở Kim Ti Uyển hành xử một cách khác người, ngay cả thánh sủng mà cũng dám khinh thường.

Mọi người đều đồn rằng công chúa Đại Diễn điêu ngoa tục tằng, vẻ mặt dữ tợn, giọng nói thô thiển có thể dọa chết một con trâu. Nhưng khi Hạ Chu nhìn lên, phát giác nàng ấy còn kiều diễm hơn cả so với nữ tử khuê các ở Giang Nam, duỗi người nằm trên giường như mỹ nhân trong họa, đôi môi anh đào đóng mở, phát ra âm thanh dịu nhẹ, êm ái.

'Khó trách thánh thượng luôn tới nơi của nàng ấy.'

Hạ Chu khẩn trương hầu hạ Đào Hoa dùng bữa, vì sợ Đào Hoa sẽ đột nhiên phát cáu nên Hạ Chu luôn mãi nhiệt tình múc canh nước đường nóng vào bát cho nàng. Nhưng Đào Hoa chỉ nhẹ nhàng múc một muỗng, thổi tan đi khí nóng rồi sau đó nhấp một ít vào miệng.

Một bữa cơm tao nhã, lịch sự như trong thơ trong họa.

Đào Hoa nhìn ra được sự nghi hoặc ở trong mắt Hạ Chu, dù sao thì bộ dạng này của nàng cũng khác quá xa so với kiếp trước, ngay cả Tần Nghiêu Nghiêu Huyền cũng nhấc tâm đề phòng, càng chưa đề cập đến ánh mắt xem xét này của cung nữ.

"Ta đã ăn no, Hạ Chu cũng đi ăn cơm trưa đi." Đào Hoa dùng khăn tay lau miệng, nàng ôn nhu nói : "Ta có việc sẽ gọi ngươi, mấy ngày nay không có cách nào đi lại, Kim Ti Uyển phiền ngươi chiều cố. Đặc biệt là những hoa cỏ ngoài phòng, nếu đã nở thì phiền ngươi chiết một hai cành gì đấy rồi mang đến cho ta xem được không?"

Nhìn chằm chằm chân trái của Đào Hoa đang bị xiềng xích trói buộc, ngay cả việc ngắm hoa cũng phải qua tay người khác, thật sự rất đáng thương, Hạ Chu liền vội vàng thưa vâng rồi đặt nước trà và mứt trái ở bên giường xong sau đó mới rời đi.

Sau giờ ngọ, khi đến phục mệnh thánh thượng, Hạ Chu thuật lại toàn bộ lời nói của Đào Hoa, một chữ cũng không xót. Tần Nghiêu Huyền nghe xong, tay đang cầm bút khựng lại, khiến cho trên mặt tấm vải cẩm lụa bị nhiễm một vết mực tàu.

Khi Quân Vì Hoàng (Siêu Sắc, Siêu Hot)Where stories live. Discover now