CHAPTER 26

264 33 0
                                    

  Hôm nay, Bát công chúa lại tới quý phủ, vốn ta không muốn đi, nhưng lại không thể, làm nhị đương gia của Phò mã phủ, theo lý ta phải nên đi gặp. Huống hồ trước khi ta đi đã nghe Đa Hiền nói, Bát công chúa nói tới nói lui vẫn là muốn đến tìm ta tán gẫu, hài tử ba tuổi đều có thể nghe ra ý bên trong. 

  Trong lòng ta cả kinh, vội hỏi công chúa có phản ứng gì? 

  Đa Hiền nói công chúa diện vô biểu tình, nhưng Đa Hiền đơn thuần đến ngốc nghếch thì làm sao có thể nhìn thấu Lão Cửu? Trên đường đi đến ta liên tục cảm thán, nói thầm trong lòng buổi tối xác định chắc chắn lại là một trận ác liệt phải đánh nữa đây. 

  Đến chính sảnh, nhìn thấy vẻ mặt Bát công chúa đều là vui vẻ đến nở hoa. 

  Ta vội vàng liếc mắt nhìn nàng một cái, lại nhanh chóng đem ánh mắt chuyển hướng đến Lão Cửu, lại vừa vặn gặp phải ánh mắt nàng, đôi ta bốn mắt nhìn nhau, ngoài mặt đều không thể hiện gì, nhưng ta biết nàng nhất định đang nổi giận. 

  Thở dài trong lòng, như thế nào lại xui xẻo như vậy. Rõ ràng là không liên quan đến ta, tại sao lỗi đều chạy đến trên người của ta chứ. 

  Nhưng xuất phát từ quy củ, ta vẫn tránh đi ánh mắt Lão Cửu, xoay người đi về phía Bát công chúa chấp tay thi lễ vấn an. Bát công chúa ý cười trong suốt, liên tục bảo ta miễn lễ, thanh âm mềm nhẹ, ngọt đến sắp chảy nước. 

  Ta hơi hơi cười nhẹ, cũng không dám nhìn nàng nữa, trực tiếp ngồi vào một bên, cũng không nói một câu. 

  Lúc sau, Bát công chúa và Lão Cửu hàn huyên hồi lâu, tất cả đều là chuyện đi Nam hạ, ta cũng không biết phải nói gì, vì thế chỉ phải cụp mắt uống trà. 

  Đang lúc hai nàng đang tán gẫu hăng say thì Bát công chúa lại đột nhiên hỏi ta một câu:_“ Trịnh Nghiên hành lý của ngươi đã thu thập xong hết chưa?” 

  _“ Bát tỷ!”- Lão Cửu lập tức mở miệng cắt ngang, hơi hơi nhíu mi mắt. 

  Sự việc bất thình lình này, thật làm cho ta như lọt vào trong sương mù, _“ Hành lý gì?” 

  Lần này đến phiên Bát công chúa kinh ngạc, nàng chớp chớp mắt nhìn ta, lại quay lại nhìn Lão Cửu, lúc này mới hiểu được đã xảy ra chuyện gì, sau đó nàng lấy khăn che miệng cười, nói với Lão Cữu:_“ Tiểu Cửu, trong hồ lô này của ngươi là chứa cái gì đây?” 

  Lão Cửu xoay đầu qua một bên, _“Không liên quan đến Bát tỷ.” 

  _“ Được rồi được rồi.”- Bát công chúa cười xua tay. _“ Là chuyện nhà các ngươi, bản cung cũng sẽ không quản. Nhưng tiểu Cửu này, Nam hạ không tới vài ngày nữa là sẽ xuất phát, ngươi sớm muộn gì cũng phải nói cho Trịnh Nghiên biết, không phải sao, nếu như lúc trước ngày ngày đều tiến cung cầu phụ hoàng, vậy hôm nay lại tính làm gì đây?” 

  Nếu nói Lão Cửu vừa rồi là diện vô biểu tình thì lúc này ta đã thấy nàng đã có chút cực kỳ tức giận:_“Đã nói không phải là chuyện của Bát tỷ, Bát tỷ vẫn nên quan tâm chuyện nhà mình đi. Nghe nói lần này phụ hoàng vẫn chưa đồng ý cho Bát Phò mã cùng đi Nam hạ, cũng chỉ còn vài ngày nữa thôi, Bát tỷ còn không mau hồi Phò mã phủ cùng Bát Phò mã hảo hảo triền miên thêm vài ngày đi chứ.” 

[JUNGMO] [EDIT]- PHÒ MÃ GIA CŨNG LÀ HOA NHIWhere stories live. Discover now